Lúc ta xuyên vào thân phận bạch nguyệt quang chuyên ăn cơm thừa canh cặn, câu chuyện… đã gần như đi đến hồi kết.
Tiểu thế thân được cả thiên hạ cưng chiều đứng trên cao ngạo nghễ nhìn xuống, mà ta thì bị treo ngược trên Tru Hồn Trận, máu chảy khắp người, vết thương chằng chịt, chỉ chờ sau buổi thẩm phán là hồn phi phách tán.
Vị sư tôn trước nay luôn chán ghét ta lạnh giọng phán:
“Ngày thường ngươi đã ghen tị việc Vãn nhi được tông môn sủng ái thì thôi, giờ còn ngoan cố không sửa, hạ độc hủy kim đan của Vãn nhi. Đến mức này rồi, ngươi có chịu nhận tội không?”
Gió dữ ào qua, rét buốt đến mức ta mở mắt cũng khó.
Nhận tội? Nhận cái gì mới được chứ?
Rõ ràng trước khi tới đây, hệ thống còn cam đoan với ta đây là nhiệm vụ thế giới hiện đại, vậy mà chớp mắt một cái, ta lại rơi thẳng vào tu chân giới đầy họa đoạt mệnh này. Còn chưa kịp hiểu rốt cuộc mình đang ở đâu, trong đầu đã vang lên tiếng gào thét hoảng loạn của hệ thống:
【Hỏng rồi! Truyền nhầm thế giới rồi!】
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bình luận
Bạn thấy sao?