🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 1683: Tôn trọng (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tiểu phiên dịch một bên khóc một bên cười, ứng nghiệm! Lời nguyền rủa của anh đã ứng nghiệm!

Anh ta ban đầu đã thề, nhất định phải để cho đám người này bị rắn độc cắn chết!

Anh ta biết Lão Hắc lần này muốn vào núi, cho nên cố ý nhận việc này, anh ta biết Lão Hắc một khi xảy ra chuyện, nhất định sẽ tìm đến anh em của lão.

Lần này, cho dù có chết, anh ta cũng phải giết chết đám chó này!

Không nghĩ tới, trời cao có mắt, thật ứng nghiệm!

Hình ảnh người trong tộc bị hỏa thiêu đến chết, không ngừng hiện lên trước mắt. Tiểu phiên dịch nước mắt rơi đầy mặt, anh muốn nhịn nhưng là làm sao cũng không nhịn được.

Anh ta lau sạch nước, lặng lẽ nói với tộc nhân của anh, mọi người đã ngậm oan mà chết, hôm nay có thể nhắm mắt rồi!

Tất cả mọi người đều nhìn anh ta, dáng vẻ của anh ta rất ẩn nhẫn, không ai hiểu tại sao anh ta lại như vậy.

Anh mặc kệ người khác thấy thế anh ta như thế nào, nhắm lại ánh mắt rưng rưng, nói thầm thần chú.

...

Anh ta yên lặng khấn cầu, lúc đứng lên, đoàn người vẫn còn đứng yên ở đó.

Anh hướng đoàn người cúi mình vái chào, bày tỏ mọi người đối với anh ta tôn trọng cảm ơn.

Lão Hắc vẫn nhìn chằm chằm vào anh ta, ông cảm giác tiểu phiên dịch có điểm không đúng. Vừa mới bắt đầu ông còn tưởng rằng tiểu phiên dịch cùng ông quỳ xuống, cùng ông thương tiếc anh em đã chết.

Nhưng là, sau đó thái độ của tiểu phiên dịch này, lại cảm thấy không giống!

Không đợi lão ta suy nghĩ, Diệp Đình nói với tiểu phiên dịch nói: “Gọi điện thoại cho quản ngành địa phương, để cho bọn họ tới xử lý.”

Tiểu phiên dịch rất cảm kích Diệp Đình đột nhiên đưa anh đi. Anh ta gật đầu với Diệp Đình, lau nước mắt, đi qua một bên gọi điện thoại.

Diệp Đình nhìn về phía trước, nói: “Cửa vào căn cứ hút máu, ở nơi này, chúng ta làm sao cũng phải đi qua xem trước một chút.”

Bọn họ vào rừng đã mấy ngày, Bạch Bình cùng hai vị giáo sư cũng không biết bị dày vò thành bộ dạng ra sao!

Vinh Phỉ và An Kỳ Nhi ở phía trước đi chậm chậm, rắn độc thật giống như không động tĩnh gì. Bọn họ không đi đến gần chỗ đám người bị chết, thật quá thảm, nhìn từ khoảng cách khá xa, trong lòng cũng phải ám ảnh.

Đoàn người trong lòng mặc niệm. Lượm chút nhánh cây, để cho Lão Hắc cất giữ hình ảnh người cũ đắp lại.

Lão Hắc không nghĩ tới đám người này nhân nghĩa như vậy, trong lòng thật khó chịu. Ông ta lần này vào rừng mưa nhiệt đới, là muốn lừa bịp đám người này.

Lão là muốn giết chết đám người trong rừng mưa nhiệt đới, lại không nghĩ rằng... Chính anh em của lão lại rơi vào như vậy kết quả, đám người này còn có thể quan tâm đến thi thể bọn họ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...