🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 58: Chương 58

Khác với Giang Minh Viễn, Trình Hoan đã tiếp nhận thẩm mỹ hiếm thấy của con trai rồi, Tinh Tinh rất hứng thú đối với vẽ tranh, mỗi lần vẽ xong đều phải lấy ra cho cô bình luận một phen, nhiều lần, lúc Trình Hoan khen người đã có thể mặt không đổi sắc.

"Khá xinh đẹp." Trình Hoan chưa thấy qua bức tranh kia, cũng có thể tưởng tượng ra trông như thế nào không sai biệt lắm, cô nhắm mắt khen một câu, lại lập tức nói tiếp: "Đã khuya, mau ngủ đi....”

Tinh Tinh được mẹ khẳng định, khí thế càng cao, ngày hôm sau lúc nhìn thấy Giang Minh Viễn, cậu đem đại tác phẩm mới nhất của mình tới trước mặt anh, xoa eo nói: "Mẹ cháu nói tóc màu xanh lục rất đẹp."

Nguyệt

Giang Minh Viễn không biết sao lại chạy tới: "..."

Cho nên thẩm mỹ kỳ lạ này là di truyền từ mẹ nó?

Kỳ nghỉ người một này là đối với người bình thường, đối với Giang Minh Viễn mà nói, quanh năm suốt tháng đều là thời gian làm việc, chiều nay anh mở một video hội nghị, tinh thần rất mỏi mệt.

Dựa theo thói quen trước kia, anh hẳn là trở lại chung cư tập luyện một hồi, hiện tại có lẽ đang nằm ở bồn tắm có chức năng mát xa, thả lỏng cơ bắp căng chặt.

Đó là thói quen sinh hoạt của anh, nhưng mà lúc Giang Minh Viễn lên xe, nghe tài xế hỏi anh muốn đi chỗ nào, anh lại theo bản năng nói cái địa chỉ này.

Sau khi nói xong anh sửng sốt, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất thuyết phục bản thân.

Dù sao cũng là con trai ruột, thời gian đi xem nhiều một chút cũng là điều đương nhiên.

Lần thứ hai gặp mặt, so với ngày hôm qua Tinh Tinh có vẻ cởi mở hơn rất nhiều, hôm nay cậu không vẽ tranh, mà là cầm khối Rubik chơi, lần trước qua cửa, Tinh Tinh chơi khối rubik từ 4x4 biến thành 9x9, khó khăn lớn hơn, đến bây giờ cậu còn chưa hiểu.

Thất bại thời gian dài rất đả kích lòng tự tin của con người, giống như trước kia, Tinh Tinh chơi một lúc liền cảm thấy bực bội.

Bây giờ bên cạnh là người ngoài, cậu cố kỵ không phát giận, chỉ ném khối Rubik sang bên cạnh, xoay đầu đi không nhìn.

"Con làm sao vậy?" Giang Minh Viễn hỏi.

Tinh Tinh không để ý tới anh, làm như không nghe được, trong miệng còn khẽ hát.

Bài hát là nhạc thiếu nhi nhà trẻ dạy, đơn giản lại lưu loát dễ đọc, Giang Minh Viễn nghe xong một lần, trong lòng liền nhịn không được cùng hát theo.

Anh trong lòng khẽ hát hai câu mới phản ứng lại, vội vàng dừng lại, lại suy nghĩ chút chuyện liên quan tới công việc để dời đi lực chú ý, cảm thấy chạy thoát nhạc thiếu nhi tẩy não mới dừng lại.

Tinh Tinh hát một hồi, gần hết giận, lại lần nữa cầm khối Rubik chơi, chơi một hồi lại ném sáng bên cạnh, xoay đầu không nhìn.

Cậu loại biểu hiện này làm trong lòng Giang Minh Viễn có chút suy đoán, chờ đến khi Tinh Tinh ném khối Rubik lần thứ ba, anh duỗi tay tiếp được.

Tiểu gia hỏa bĩu môi, tức giận nhìn anh: "Chú đây là của cháu."

Còn rất quan tâm...

"Chú biết là của con, nhưng con sẽ chơi được sao?" Hai tay Giang Minh Viễn cầm khối Rubik, lời nói mang theo dụ dỗ: "Chú sẽ chơi được, muốn chú dạy cho con không?"

Tinh Tinh suy xét, thoáng gật đầu.

Đáp ứng liền dễ làm, trong lòng Giang Minh Viễn nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy bản thân rốt cuộc có chút tác dụng, anh cầm khối Rubik, một bên chơi một bên giảng nguyên lý cho Tinh Tinh.

Anh chưa từng ở chung với trẻ con, lời nói ra tiểu gia hỏa cũng nghe không hiểu lắm, Tinh Tinh cũng không so đo, nghe không hiểu liền nhìn động tác của anh, mắt thấy dưới động tác của anh màu sắc giống nhau trên khối Rubik càng ngày càng nhiều, miệng Tinh Tinh cũng càng ngày càng lớn.

DTV

Một lần xoay tròn cuối cùng, tất cả sáu mặt khối Rubik đều biến thành màu giống nhau, Tinh Tinh tiếp nhận khối Rubik, kinh ngạc cảm thán một câu: "Chú ơi, chú thật là lợi hại."

Khóe môi Giang Minh Viễn hơi cong, không biết ôm cái tâm thái gì hỏi: "Chú lợi hại hay ba con lợi hại?"

"Ba cháu." Tiểu gia hỏa không chút do dự trả lời.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...