🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 569: Chương 569

Chân Nguyệt đặt Tiểu A Sơ ngồi một chỗ: "Con ở đây giúp gia gia và nãi nãi dọn nhà, nương có việc phải ra ngoài, không tiện mang con theo. Con ở nhà ngoan nhé, không được chạy lung tung."

Tiểu A Sơ ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, con sẽ ngoan." Lần này, bé không dám nài nỉ đòi đi theo nương nữa.

Khi Chân Nguyệt ra ngoài, Kiều Nhị cũng đi cùng để mua những thứ cần thiết cho gia đình.

Trên đường, dù cửa hàng không nhiều, nhưng vẫn có những nơi bán đồ. Thức ăn tuy có, nhưng giá cả khá cao. Nghĩ rằng cả nhà chưa ăn gì dọc đường, Chân Nguyệt mua mấy chiếc bánh bột ngô, bảo Kiều Nhị mang về cho Kiều Trần thị và mọi người.

"Ta sẽ qua cửa hàng bên kia. Một lát đệ quay lại đây nhé."

"Được, đại tẩu."

Khi Chân Nguyệt và Kiều Nhị đi ra ngoài, trong nhà, những phụ nhân giúp dọn dẹp bắt chuyện với Kiều Trần thị: "Người vừa rồi là tức phu và nhi tử của bà phải không? Nhà này bà thuê à?"

Kiều Trần thị đáp: "Đó là đại tức phụ và nhị nhi tử của ta, nhị tức phụ thì đang ở nhà. Đây là đại tôn tử của ta. Ngôi nhà này là do lão đại mua, ta cũng không biết, mãi đến khi đại tức phụ nói ta mới hay."

"A? Sao lại thế, sao đại nhi tử bà không mua cho cha nương mà lại cho tức phụ nhà bà? Bà phải giữ chặt lấy nhà này chứ, không thì nhỡ tức phụ nhà bà mang về nhà mẹ đẻ thì sao?"

Nghe vậy, Kiều Đại Sơn ho khan một tiếng, mặt Kiều Trần thị thoáng biến sắc nhưng vẫn cười đáp: "Không đâu, đại tức phụ nhà ta hiếu thảo lắm. Thôi, ngươi đi dọn dẹp bên kia đi."

Khi phụ nhân kia rời đi, Kiều Đại Sơn khẽ nói: "Đừng để bụng những lời ấy." Tức phụ lão đại ông cũng không dám chọc.

Kiều Trần thị gật đầu: "Ta biết mà." Tuy nói vậy, nhưng trong lòng bà không khỏi có chút không vui. Bà nghĩ rằng nhi tử mình không nói gì với cha nương, chỉ chia sẻ với tức phụ, nhưng dù bọn họ có khó chịu thì cũng không thể làm gì. Đại tức phụ nhà bà không phải người dễ đối phó.

Có nhiều người đã khuyên Kiều Trần thị rằng phải giữ chặt những tài sản trong tay, đừng để tức phụ quản, kẻo nhà cửa sẽ suy tàn. Nếu bà có bản lĩnh để giữ, thì bà đã làm rồi. Đã lâu như vậy, Kiều gia vẫn đứng vững, trong khi những người khuyên nhủ bà lại chẳng có ngôi nhà lớn nào.

Ngược lại giống như bà Trương? Bà đã thật lâu không có gặp qua bà ta!

Bà hỏi Kiều Đại Sơn: "Đúng rồi, sao dạo này ta không thấy bà Trương đâu nhỉ? Còn Lâm Trân Nương, tức phụ nhà bà ta thì sao?"

Kiều Đại Sơn nghĩ một lúc rồi đáp: "Họ có lẽ đã bỏ đi. Lúc trước trong thôn có vài người rời đi, có khi họ cũng đi theo."

Giống như Mã thị dẫn nhi tử rời khỏi thôn mà chẳng ai biết đi đâu. Nhà của họ giờ đã bị cháy và cỏ dại mọc um tùm. Lũ trẻ trong thôn thi thoảng đến đó chơi trốn tìm, nhưng về nhà thì đều bị ăn đòn.

"Trách không được ta vẫn luôn không thấy bà Trương."

Lúc này, Kiều Nhị trở về, mang theo bánh bột ngô: "Cha nương, đại tẩu mua đồ ăn cho mọi người, mọi người ăn chút gì trước đã."

Kiều Nhị đưa một cái bánh bột ngô cho Tiểu A Sơ, nói: "Từ từ mà ăn, khát thì uống nước trong ống trúc."

Tiểu A Sơ nhận bánh, lễ phép nói: "Cảm ơn thúc thúc."

Sau khi phát đồ ăn cho mọi người, Kiều Nhị lại đi ra ngoài. Chân Nguyệt lúc này đang ở một tiệm tạp hóa, mua sắm đủ loại hàng hóa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...