🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 14: Hoàn

“Hắn ném nó đi. Lúc ấy, hắn mới xác định được lòng mình."

 

"Chờ đến khi thi đỗ công danh, hắn muốn tổ chức lại một hôn lễ thật long trọng cho phu nhân, cho nàng sự tôn nghiêm, để từ nay không phải chịu khổ nữa.”

 

“Nhưng khi công thành danh toại trở về làng, phu nhân của hắn đã bặt vô âm tín. Tựa như giọt nước rơi vào biển cả, không còn chút dấu vết."

 

Hắn trầm mặc rất lâu. Trong sự yên lặng ấy, ta cảm thấy nghẹt thở đến khó chịu.

 

"Thư sinh hoảng loạn một thời gian. Hắn thuê người tìm, không thấy. Càng không tìm thấy, hắn càng nghĩ: nếu bản thân có quyền thế hơn, có thể tìm được nàng ở nhiều nơi hơn nữa.”

 

“Hắn liều mạng trèo cao, càng lên cao, càng nhiều hiểm nguy. Mỗi bước đi đều phải lưu lại dấu vết m.á.u tanh.”

 

"Thánh thượng muốn nâng đỡ người mới để cân bằng thế cục triều đình, thư sinh là quân cờ tốt nhất để đưa ra dùng."

 

"Giữa lúc triều chính rối ren, thương đoàn đưa tin phụ thân thư sinh gặp chuyện qua đời. Mẫu thân hắn khóc suốt ngày đêm. Thư sinh rất mệt, rất cô độc… rất nhớ phu nhân của mình. Hắn nghĩ nếu nàng còn ở bên cạnh, lòng hắn ắt sẽ vững vàng hơn."

 

"Hắn tìm lại toàn bộ của hồi môn mà nàng từng mang theo khi xuất giá, mất rất nhiều thời gian để tra từng món một, lần theo từng người đã chuyển tay vật ấy, tốn rất nhiều thời gian mới tra được nơi cuối cùng.”

 

“Nhưng hắn vẫn chưa thể đi tìm. Vì hắn biết, nếu hắn hấp tấp xuất hiện, sẽ chỉ mang đến nguy hiểm cho nàng. Vả lại trong lòng hắn cũng có do dự, sợ rằng nàng thật sự rời đi là vì không còn muốn ở bên hắn nữa."

 

"Nữ tử từng đính hôn với hắn không cam lòng, đến mức tự hủy thanh danh để ép phải gả cho hắn, cuối cùng hắn đưa nàng vào am ni cô, phụ thân nàng — kẻ từng lạnh nhạt với phu nhân hắn — cũng bị tra xét mà vào ngục."

 

"Cũng chính trong lúc tra hỏi ấy, hắn mới biết, trước khi gả vào phủ của hắn, nàng đã chịu bao nhiêu khổ sở. Điều may mắn duy nhất là hắn biết, nàng ra đi là do bị ép buộc. Hắn mới có đủ dũng khí, dâng tấu thỉnh mệnh đi tuần du phương Nam.”

 

“Càng điều thêm nhiều người đi tìm tung tích của nàng. Nhưng lại đến muộn một bước. Tiệm thêu đã đổi chủ. Chủ cũ c.h.ế.t trong tay đám sơn tặc."

 

Lăng Diễn khẽ rút một hơi thở, dường như đang kìm nén điều gì.

 

"Thư sinh khi ấy, nói không còn hy vọng cũng chẳng quá lời. Đau thấu tim gan, hắn chỉ nghĩ đến việc báo thù cho thê tử. Hắn muốn trút ra nỗi nghẹn trong lòng, nhưng thốt ra chỉ là một ngụm m.á.u nghẹn uất.”

 

“Lúc đang bố trí dẹp loạn sơn tặc, có bằng hữu cũ đến thăm, bảo nơi này thổ phỉ hung hãn, không thể chậm trễ. Còn nhắc rằng, không lâu sau khi đến đây, hắn từng cứu một nữ tử."

 

Lăng Diễn nhìn ta, khoé môi nhẹ nhếch:

 

"Bằng hữu ấy nói nữ tử ấy khiến người ta có cảm giác quen thuộc lạ thường. Vẽ ra chân dung nàng, thư sinh mới bừng tỉnh, thê tử hắn chưa chết. Chỉ là, nàng giỏi trốn chạy quá."

 

"Dẹp loạn sơn tặc và tìm người, tìm người còn khó hơn. Đầu mối lần lượt gián đoạn, mà thư sinh không thể nán lại. Sau khi diệt phỉ, hắn còn phải tiếp tục tuần du.” 

 

“Cũng trên đường đi ấy, hắn mới nhận ra thê tử đang cố tình tránh hắn. Lần nào cũng đến chậm một bước.”

 

“Hắn không rõ bản thân sai ở đâu, mà khiến nàng phải ghét hắn đến vậy. Rõ ràng trước lúc hắn lên kinh ứng thí, nàng còn đồng ý sẽ chờ hắn quay về."

 

"Tìm người gần như tuyệt vọng, thì bất chợt, hắn thoáng thấy một nữ tử rất giống nàng. Chỉ một ánh mắt, thư sinh đã nhận ra thê tử của hắn, dù đã thay đổi rất nhiều."

 

“Còn thê tử mà hắn đã tìm bao lâu nay, khi thấy hắn, phản ứng đầu tiên lại là cúi đầu tránh đi."

 

Ngay lần đầu tiên gặp lại, Lăng Diễn đã nhận ra ta.

 

Ta cúi đầu: "Phần còn lại không cần nói nữa."

 

"Thê tử không muốn nhận, lúc ấy cũng chẳng phải thời điểm tốt để nhận lại nhau. Thư sinh còn phải vội đến bờ sông ngăn đê vỡ. Kết quả, hắn lại tận mắt thấy thê tử mang cơm cho kẻ khác, còn đưa cả khăn tay."

 

Mấy chữ cuối kia, dường như là hắn nghiến răng mà nói ra.

 

"Người khác nói hai người họ là chủ – tớ. Nhưng thư sinh chưa từng tin lời người khác. Hắn muốn tận mắt nhìn cách họ đối xử với nhau ra sao. Vì thế mới viện cớ kém cỏi để đến ở nhờ trong nhà của thê tử.”

 

“Sau trăm phương nghìn kế thử lòng, cuối cùng hắn xác nhận, thê tử của hắn, trong lòng chưa từng có hắn."

 

Yết hầu hắn khẽ chuyển động, cúi mắt nhìn ta: 

 

"Suy đoán đó là sai, phải không, phu nhân?"

 

25

 

Ta trầm mặc hồi lâu.

 

Lăng Diễn lại nói:

 

"Thư sinh đã hạ quyết tâm. Hắn sẽ không để thê tử của mình phải chịu khổ thêm chút nào. Nhưng hắn quên mất rằng thê tử của hắn vốn đã đủ thông tuệ, kiên cường.”

 

“Chỉ cần một mảnh đất, nàng có thể tự do sinh trưởng. Nếu bị trói buộc bởi hắn, hay bất cứ kẻ nào đều là thiệt thòi đối với nàng."

 

Một lúc sau, trên đỉnh đầu vang lên một tiếng cười khẽ.

 

"Xem như ta uống say rồi nói mê đi. Chuyện khác ta sẽ không hỏi nữa. Ta cho người đưa nàng về, Vân nương."

 

Ta đáp khẽ một tiếng, không quay đầu nhìn hắn.

 

Lăng Diễn đứng phía sau ta: 

 

"Từ nay trở đi, có thể yên tâm rồi. Không ai dám hại nàng nữa. Không cần phải trốn tránh, nàng có thể làm điều mình muốn."

 

Ta khựng lại một chút, rồi tiếp tục bước ra ngoài.

 

Ánh mắt ấy vẫn dừng lại nơi bóng lưng ta.

 

Ta hít sâu một hơi, quay đầu lại nói với hắn:

 

"Người mà vị thê tử ấy trốn tránh, từ đầu đến cuối, chưa từng là thư sinh."

 

Đó là câu trả lời duy nhất ta có thể cho hắn.

 

Lăng Diễn là một vị quan tốt.

 

Có hắn trong triều đình là phúc của thiên hạ.

 

Còn ta, là một ngọn cỏ dại, sinh trưởng giữa đất trời cũng là một điều tốt đẹp.

 

Đó là điều mà cả hai chưa từng nói ra, nhưng cùng ngầm hiểu.

 

Năm ngày sau, khâm sai lên đường rời đi.

 

Bách tính hai bên đường tiễn đưa.

 

Ta ngơ ngác nhìn chiếc xe ngựa khuất xa dần.

 

Có vài lời, ta chưa từng nói với hắn.

 

Năm ấy trong cơn gió tuyết, người cùng ta dìu nhau bước đi, cũng từng khiến lòng ta rung động.

 

Hoàn. 

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Ai Dám Nói Xấu Tiểu Gia?
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Ai Dám Nói Xấu Tiểu Gia?

Trong thế giới của “Ai Dám Nói Xấu Tiểu Gia?”, Lục Thư Cẩn, một cô gái mồ côi với khát khao tự do, đã quyết tâm từ bỏ cuộc đời an nhàn nhưng tù túng mà di mẫu sắp đặt cho mình. Đêm trước ngày cưới, với hành lý trong tay, nàng đã bỏ trốn […]
0.0 135 Chương
Ảnh bìa của Váy Tơ Vàng – Đường Tô
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Váy Tơ Vàng – Đường Tô

Váy Tơ Vàng là kiểu truyện khiến người ta vừa “đã” vì báo thù gọn gàng, vừa “mê” vì tình cảm nảy nở trong cung đình đầy sóng gió. Ngụy Niên sống lại không để lặp lại bi kịch bị đẩy vào đường cùng, nàng chọn rẽ hướng ngay trước thời khắc định mệnh đóng […]
3.8 247 Chương
Ảnh bìa của Cuộc Đời Mỹ Mãn Của Đích Nữ Tạ Ngọc Uyên
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Cuộc Đời Mỹ Mãn Của Đích Nữ Tạ Ngọc Uyên

Trong thế giới đầy bi kịch và oan nghiệt, Tạ Ngọc Uyên một lần nữa có cơ hội trở lại cuộc sống sau khi đã trải qua những ngày tháng khổ cực tột cùng, khiến cả trời đất đau lòng. Đến lúc nhắm mắt xuôi tay, nàng còn bị âm phủ từ chối, chứng tỏ […]
0.0 719 Chương
Ảnh bìa của Nha Đầu Xung Hỉ – Thập Tam Li
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Nha Đầu Xung Hỉ – Thập Tam Li

Cuộc đời của một nha đầu đôi khi lại rẽ sang hướng mà chính chủ nhân cũng không thể ngờ tới. “Nha Đầu Xung Hỉ” – tác phẩm của Thập Tam Li mở ra một câu chuyện hấp dẫn, nơi diễn ra những cuộc đổi thay từ định mệnh chao đảo. Cô bé, từ khi […]
0.0 22 Chương
Ảnh bìa của Độ Thiệu Hoa – Tầm Trảo Thất Lạc Đích Ái Tình
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Độ Thiệu Hoa – Tầm Trảo Thất Lạc Đích Ái Tình

Giang Thiệu Hoa, một quận chúa của dòng tộc vương giả, nhưng cuộc đời nàng gắn liền với nỗi tiếc nuối và tang thương. Chỉ khi bị chính con trai mình đầu độc, nàng mới hiểu rõ sự đáng sợ của tình yêu và lòng tham. Với chết chóc viếng thăm, Giang Thiệu Hoa bị […]
0.0 851 Chương
Ảnh bìa của Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt

Trong thế giới đầy âm mưu và quyền lực của “Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt”, câu chuyện mở ra với nhân vật Cố Tuế An – một nhà nghiên cứu nông nghiệp, bất ngờ xuyên không vào cuốn tiểu thuyết mà cô từng đọc. Trong bối cảnh […]
0.0 139 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...