🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 493: Lướt qua đôi cánh bướm uyển chuyển

Chương 564 — Lướt qua đôi cánh bướm uyển chuyển

Edit: Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

"Nhóm Georgia hiện đang ở trong cung điện, vừa rồi Mục Tứ Thành gửi định vị cho tôi cũng gần đó, chúng ta qua đó trước đã."Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh mỏ, "Vừa đi tôi vừa nói cho anh biết những manh mối mà tôi đã phát hiện."

Bạch Liễu nhìn xuống thời gian mà hắn đã ghi lại, sau đó ngước mắt lên nhìn Đường Nhị Đả: "Tóm lại, chúng ta phải rời khỏi trò chơi này trước khi bị hóa thành tượng vàng."

"Nếu anh hoặc Mục Tứ Thành bắt đầu biến thành vàng, tôi sẽ tự tay giết hai người, đưa hai người ra ngoài."

Đường Nhị Đả hít một hơi thật sâu: "...Tôi hiểu rồi."

Cung điện Cổ La Luân.

Cung điện của vương quốc vàng lâu đời này là một quần thể kiến trúc hình vòm màu trắng trang nhã và trang nghiêm, bên trong rải rác các đại sảnh lớn nhỏ, hai bên đường là hoa viên rộng rãi và đèn đường bằng sắt rỗng tinh xảo, cây cối trong bồn hoa đều đã khô héo, lá rụng khắp nơi, khung cảnh vốn dĩ phải rất hoang tàn đổ nát, nhưng dưới lớp phấn vàng dày đặc mịn màng óng ả, cung điện lại toát lên một vẻ huyền bí và xa hoa.

Có thể là do bản năng con người luôn khao khát đối với vàng, cung điện bằng vàng này có một ma lực thần bí thu hút mọi người bước vào.

Men theo những bậc thang màu trắng cao lớn dài hút mắt ở trung tâm của cung điện là sảnh chính lớn nhất của toàn cung điện —— đây là nơi vua Cổ La Luân tiếp đón các bộ trưởng, linh mục và sứ thần, cử hành lễ mừng khai thác quặng mỏ mùa xuân mỗi năm cùng với dân chúng của mình, hân hoan chào đón bụi vàng từ trên trời rơi xuống.

Lúc hai người Bạch Liễu bước lên những bậc thang đầu tiên dẫn đến sảnh chính, Georgia đang ở trong phòng khách của nhà vua trên tầng cao nhất phía sau sảnh chính. Anh lặng lẽ đứng nhìn tượng vàng của vua ngồi trên chiếc bàn dài, mệt mỏi chống tay lên đầu, đôi mắt khép hờ.

—— đây là cha anh trong thời khắc Cổ La Luân diệt vong.

Trên bàn dài có một bức ảnh, là bức chân dung gia đình giống như bức ảnh trên tủ trong phòng ngủ của anh, con bướm trên vai Georgia nhìn bức ảnh gia đình, tiếng đập cánh dần dần trở nên cực kỳ chậm chạp.

"Đây là em khi còn bé." Georgia cụp mắt xuống, thanh âm mềm đến mức chỉ có con bướm mới có thể nghe rõ, "...Đây là nơi em lớn lên."

"...Anh xin lỗi Armand, vì đã sửa đổi trí nhớ của em và lừa dối em. Chúng ta không phải là anh em nghèo ở một thị trấn xa xôi nào đó, chúng ta là hoàng tử của Cổ La Luân, nhiệm vụ của chúng ta là cứu vớt và bảo vệ nơi này."

"Vừa rồi anh nhất quyết muốn lấy được phương pháp lấp đầy nước mắt từ Mộc Kha, thậm chí còn có chút xúc động, không chỉ bởi vì trò chơi, mà còn bởi nguyên nhân này đây."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...