🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 343: Chương 393 + 394 - Giá trị sinh mệnh giảm sút

Ta phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 )
Tác giả : Hồ Ngư Lạt Tiêu
Edit: Hằng Nguyễn

Chương 393 – Ánh sáng mạnh nhất

📚【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Viên Quang trang bị thân phận《 Sách Quái Vật: Họa sĩ căm ghét chính mình》 】

Sương mù lan ra từ lòng bàn chân Viên Quang theo bước chạy của anh, anh vừa gào thét vừa khóc lóc, dao đa năng trong tay biến thành một cây bút lông ở trạng thái pixel, vẽ mạnh về hướng những người đang rơi xuống.

【 hệ thống nhắc nhở: Người chơi Viên Quang sử dụng kỹ năng thân phận (vẽ theo lớp) 】

(*) 图层绘制 : Layer drawing là vẽ theo lớp, một tính năng khi vẽ đồ họa, PTS này nọ nhé mn.

"Sống sót!!!"

"Chỉ có sống sót thì mới có hy vọng !!"

Sương mù quét qua toàn bộ không gian giống như một vụ nổ lớn, một lớp màu xám giống như pixel nhanh chóng bắt lấy tất cả những người đang rơi xuống với vận tốc chớp nhoáng, bọn họ rơi vào lớp màu xám đó, nảy lên nảy xuống như rơi vào lớp bông gòn rồi tiếp đất an toàn.

Không ai bị thương.

Nhận ra điều đó, Viên Quang thất thần ngồi phịch xuống đất, một giây tiếp theo, anh lao tới nắm lấy cổ áo một người trong số họ, không do dự đấm luôn một phát vào mặt.

Nước mắt anh ràn rụa, vừa đánh NPC còn sống vừa rống lên: "Tại sao lại muốn chết! AAAA!"

"Chết rồi thì chẳng còn gì cả!"

Viên Quang bật khóc, anh nghẹn ngào: "Chú chết rồi nhưng chúng tôi vẫn còn sống, chúng tôi sẽ rất buồn."

"Bởi vì mọi người không còn nữa..."

Liên tục hy sinh những người đã chết năm này qua năm khác nhưng Viên Quang chưa bao giờ tuyệt vọng, bởi vì anh biết mọi người đều đã cố gắng kiên trì đến lúc không thể kiên trì được nữa, sau đó nói lời xin lỗi anh, tiểu Viên, tôi không chịu được nữa.

Không phải bọn họ đi tìm cái chết, chỉ là bọn họ không thể chịu đựng được nữa và cần phải nghỉ ngơi, họ đều chết trong hy vọng.

【 tiểu Viên, chú nghỉ ngơi một lát, chờ con thắng thì chúng ta sẽ trở về! 】

【aiz, dì cũng đuối sức rồi, mệt mỏi quá, các con cố gắng thi đấu rồi phục sinh dì nhé! 】

【 Viên hội trưởng, kế tiếp giao cho anh! 】

Chú Vương quỳ ở trước mặt anh, chậm rãi ngẩng đầu lên, gương mặt đầy nước mắt hiện lên nụ cười, vỗ vỗ vai Viên Quang: "Sao lại cảm giác như con muốn khóc vậy? Khóc cái gì chứ, đừng khóc."

"Chú chỉ đến nghĩa trang của chúng ta nghỉ ngơi một lát, chú biết nếu có tiểu Viên thì một ngày nào đó ..."

"Mọi người sẽ được ra khỏi nghĩa trang."

"Đám người chúng ta chỉ là quá mệt mỏi tạm thời gửi gắm tử vong ở nơi đó, đợi đến ngày hôm sau, khi mặt trời mọc chiếu ánh nắng vào tòa nhà của chúng ta, thì đám người bất tử chúng ta sẽ tỉnh lại!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...