🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 234: Hắn hy vọng nếu có tương lai, thì tương lai ấy phải có Tạ Tháp

Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 270 – Hắn hy vọng nếu có tương lai, thì tương lai ấy phải có Tạ Tháp.

Bạch Liễu lảo đảo bước đi trên boong máy bay hướng về phía khoang điều khiển, Đỗ Tam Anh đứng bên cạnh che chắn cho hắn, các loại đồ vật từ hai sườn máy bay lao tới tự động tránh bọn họ ra.

Bạch Liễu đứng trước khoang điều khiển gõ cửa, người bên trong cố sức đẩy cửa ra, bọn họ kinh ngạc nhìn hai người đột ngột xuất hiện trên máy bay, gần như trong nháy mắt rút súng ra nhắm ngay đầu Bạch Liễu, lạnh lùng hỏi:

"Hai người là ai?! Làm sao hai người trốn trên máy bay theo chúng tôi tới đây được?!"

Bạch Liễu đang trùm một chiếc mũ lông dày, mặt nạ dưỡng khí úp vào mặt, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt của hắn, vì vậy người đội viên này nhất thời chưa nhận ra hắn là Bạch Liễu làm cục xử lý dị đoan gà bay chó chạy cách đây không lâu.

"Tôi được cựu đội trưởng chi đội 3 Đường Nhị Đả của cục xử lý dị đoan cử lại đây xử lý tình huống hiện tại." Bạch Liễu thở ra một luồng khí trắng, ngước mắt nhìn thẳng đội viên này, "Anh ấy đã dự đoán được tình huống này."

Đội viên vội vàng thu hồi súng: "Cậu là dị đoan người sống Bạch Liễu đi theo Đường đội phải không? Đường đội cử cậu tới đây à?"

Bạch Liễu gật gật đầu.

Đội viên này nghiến răng, xoay người để Bạch Liễu bước vào khoang điều khiển: "Vào đây nói chuyện."

Cơ trưởng mắt đầy tơ máu đang ngồi trên ghế điều khiển, đôi tay thoăn thoắt thao tác trên bàn điều khiển đang lên âm thanh báo động tít tít không ngừng, không quay đầu lại mà lạnh giọng hỏi: "—— cậu có biện pháp gì?"

"Các anh cũng biết tôi là dị đoan người sống, cho nên tôi sẽ không bị khối thi thể dị hoá." Bạch Liễu bình tĩnh mở miệng, "Các anh mở cửa khoang chứa hàng cho tôi, để tôi mang theo khối thi thể tự mình nhảy dù xuống."

Cơ trưởng đảo mắt một chút, rốt cuộc dùng khóe mắt nhìn lướt qua Bạch Liễu: "—— cậu bảo tôi giao khối thi thể dị đoan nguy cơ cao cho một dị đoan người sống cũng có nguy cơ cao như cậu bảo quản à?"

Thái độ của ông ta rất hung hăng, thậm chí có phần tàn nhẫn: "—— nếu cậu bỏ chạy cùng với khối thi thể, hoặc lợi dụng khối thi thể để làm chuyện khác thì phải làm sao đây?"

"Chỉ cần dị đoan này rò rỉ một chút thôi là có thể làm chết hàng ngàn hàng vạn người, cậu có biết mạng người đáng quý như thế nào không?"

"Cậu căn bản không biết, với cậu, mạng người chỉ là một thứ đồ vật nông cạn hời hợt, giá trị còn không bằng tiền." Cơ trưởng đưa mắt nhìn lại, mặt không cảm xúc, "Nhưng trong mắt tôi, tôi không gánh nổi trách nhiệm của nhiều mạng người ở Nam Cực đến vậy."

"Cậu cũng không phải là không có tiền lệ, vụ án nhà máy Hoa Hồng chúng tôi còn chưa tính sổ với cậu đâu."

"Tôi sẽ không để cậu mang khối thi thể đi."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...