🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 322: Hoàn

Người đàn ông ôm cô thật chặt và nói: “Được.”

Đêm đã tối dần, cuối cùng hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ, giấc ngủ này vô cùng ngọt ngào.

Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả mọi người rời giường thu dọn hành lý và lên đường.

Vì suy nghĩ cho sự an toàn của mọi người, Phó Thập Đông đã thuê chủ nhân của gia đình này làm hướng dẫn viên cho bọn họ.

Núi ở đây dốc đứng, cây cối rợp bóng mát, khe suối chảy trong núi, đáng lẽ thời tiết mùa hè nóng bức nhưng nơi đây lại vô cùng mát mẻ.

Nhiều người vừa đi vừa chiêm ngưỡng cảnh đẹp nơi đây, ai nấy đều thầm thán phục sự tài tình của thiên nhiên.

Diệp Ngưng Dao rất thích khung cảnh xung quanh, đường đi quanh co khó khăn, dọc đường đi, Phó Thập Đông luôn nắm tay cô để bảo vệ cô cẩn thận, nhưng dù vậy, cô ấy vẫn không cẩn thận mà ngã một cái làm trẹo chân.

“Tê…” Cô bám chặt vào cánh tay người đàn ông, đau đớn cau mày lại.

“Bị thương ở chỗ nào? Để anh nhìn xem.” Phó Thập Đông cau mày, vội đỡ cô ngồi xuống tảng đá bên cạnh, ngồi xổm xuống ở một bên kiểm tra.

Khi những người khác nhìn thấy, tất cả bọn họ đều tập trung xung quanh lại đây.

“Dao Dao, cô thế nào rồi? Không có việc gì chứ?”

“Bị thương chỗ nào?”

Đối mặt với sự quan tâm của mọi người, Diệp Ngưng Dao cảm thấy rất xấu hổ, cô cười và ra vẻ thản nhiên nói: “Tôi không sao, tôi chỉ bị trật chân một chút thôi.”

Phó Thập Đông mở ống quần ra kiểm tra cẩn thận, chân cô có hơi đỏ và sưng lên, anh chạm vào mắt cá chân của cô hỏi: “Có đau không?”

Nơi đó chỉ có hơi đau, Diệp Ngưng Dao lắc đầu, không muốn làm hỏng hứng thú và cuộc chơi của mọi người: “Không đau, chúng ta tiếp tục đi thôi.”

“Anh cõng em.” Hiển nhiên là Phó Thập Đông không tin, hào phóng quay tấm lưng rộng của mình về phía cô, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

“Em không sao, hiện tại chúng ta nhanh đi thôi.”

Diệp Ngưng Viễn ở một bên nhìn, cũng nhíu mày thật sâu: “Em không để chồng em cõng, như vậy anh trai sẽ cõng em.”

“Không cần! Để Thập Đông cõng em đi.” Nghe những gì anh trai nói, Diệp Ngưng Dao nhanh chóng leo lên sau lưng Phó Thập Đông và không từ chối nữa.

Lần này được sự ủy thác của nữ sĩ Tiền Thục Hoa, muốn tạo một số cơ hội cho Diệp Ngưng Viễn và Chu Tiểu Bình để xem liệu bọn họ có thể có ấn tượng tốt với nhau hay không?

Cô không thể là cái bóng đèn sáng bóng đó được!

Cảm nhận được sự mềm mại ở sau lưng anh, sắc mặt Phó Thập Đông trông rất nghiêm túc, sự lo lắng ẩn giấu giữa hai lông mày.

Diệp Ngưng Dao không nhìn thấy vẻ mặt của anh, nghĩ đến còn muốn tiếp tục đi chơi, cô không thể để người đàn ông của cô cõng cô mọi lúc được, vì vậy cô thì thầm vào tai anh, nhỏ giọng nói: “Anh đặt em xuống dưới đi, em không sao đâu.”

“Không buông.”

Diệp Ngưng Dao: “…”

Thấy người đàn ông thật sự không có ý định buông cô xuống, cô chỉ có thể lấy lùi làm tiến: “Hay là chúng ta đến thác nước phía trước nghỉ ngơi một lát đi.”

Ngoài những đỉnh núi dựng đứng, núi ở tỉnh Hà Bắc còn có một số thác nước lớn nhỏ khác nhau. Trước mắt bọn họ không phải là lớn nhất, nhưng vẫn rất là hùng vĩ, cho dù cách xa thì vẫn có thể làm cho người ta chú ý.

Phó Thập Đông gật đầu đồng ý.

Cuối cùng, mọi người thảo luận và quyết định những người khác đi theo người dẫn đường tiếp tục di chuyển về phía trước, sau đó khi tham quan xong thì tập trung bên cạnh thác nước này.

Nhìn mọi người rời đi, Diệp Ngưng Dao nuốt chút tiếc nuối, nói: “Đều là do em liên lụy mọi người, thật vất vả mới đi một chuyến đến đây vậy mà nơi nào cũng không đi được.”

“Không có em đi cùng, đối với anh những khung cảnh này không khác gì những con đường quê ở làng Đại Oa.”

“Hoa ngôn xảo ngữ…” Diệp Ngưng Dao đỏ mặt, nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào.

Thác nước chảy từ trên cao xuống dưới, những giọt nước mịn màng thấm vào không khí, như bao phủ mảnh núi xanh và mặt nước xanh này bằng một lớp lụa mỏng.

Phó Thập Đông làm ướt chiếc khăn tay, nhẹ nhàng đắp lên mắt cá chân của Diệp Ngưng Dao, cái lạnh chạm vào khiến cô co rụt người lại, cơn đau rát lập tức được thay thế bằng sự mát mẻ dễ chịu đến mức khiến cô than nhẹ một tiếng.

Lòng bàn tay của người đàn ông rất rộng, khiến cho bắp chân của cô nhìn cực kỳ thon thả tinh tế, Diệp Ngưng Dao cúi đầu nhìn anh, nhẹ giọng nói: “Tự em đỡ được, anh ngồi ở bên cạnh nghỉ ngơi một lát đi.”

“Không cần, anh không mệt.”

Phó Thập Đông ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt phượng xinh đẹp kia như có điện, mỗi một cái nhíu mày và một nụ cười đều cực kỳ thu hút.

Mặc dù kết hôn đã nhiều năm, nhưng Diệp Ngưng Dao cảm thấy trái tim bồn chồn đập như trống trận, “thình thịch, thình thịch” khi bị nhìn chằm chằm như vậy.

Không biết là do tác động của trái tim hay do chườm lạnh mà chỗ mắt cá chân có vẻ đỡ đau hơn.

Khi mọi người quay trở lại thì trời đã không còn sớm.

Diệp Ngưng Dao cảm thấy chân cô đã không sao, nhưng Phó Thập Đông không đồng ý để cô quay lại.

Cuối cùng, cô không thể chống cự được và bị người đàn ông cõng ra khỏi dốc núi Hà Bắc.

Trước mặt bọn họ là ngôi làng mà bọn họ đang sống, hoàng hôn nhuộm đỏ ánh chiều tà, khung cảnh rất đẹp.

Hai người tìm một tảng đá lớn ngồi xuống nghỉ ngơi.

Nhìn cảnh đẹp trên bầu trời, Diệp Ngưng Dao nhịn không được mà nói đùa: “Anh nói xem khi chúng ta già đi, nếu anh không thể cõng em trên lưng nữa thì em phải làm sao?”

Cô nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh, khóe miệng khẽ mỉm cười.

Câu hỏi này khiến Phó Thập Đông hơi nhíu mày, anh vòng tay qua bả vai cô, kiên quyết nói: “Sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra, bất kể lúc nào anh cũng có thể cõng em.”

“Chắc chắn như vậy sao?” Diệp Ngưng Dao nhướng mắt, tràn đầy tò mò.

Ai rồi cũng sẽ già đi, người đàn ông của cô có thực sự tự tin mười phần như thế ư?

“Em yên tâm, người đàn ông của em rất khỏe, sẽ không để em ngã xuống đất.”

Anh vẫn còn trẻ, có thể lên kế hoạch cho sau này, anh có thể rèn luyện cơ thể chăm chỉ và luôn ở trạng thái tốt nhất.

Chỉ cần cô cần anh, anh sẽ luôn ở đó.

Nghe thấy lời anh nói, cô bật cười thích thú, Diệp Ngưng Dao vươn ngón tay út ra lắc lắc: “Không bằng chúng ta móc tay thực hiện lời hứa, chúng ta đều muốn cùng nhau sống khỏe mạnh đến trăm tuổi, đến lúc đó anh nhất định có thể cõng được em.”

“Được.” Khóe miệng Phó Thập Đông mỉm cười.

Duỗi ngón tay ra để móc với ngón tay của cô, thực hiện lời hứa nghiêm túc nhất trong cuộc đời của anh.

Gió chiều chậm rãi thổi qua, hoa lá cây cối bốn phía xung quanh theo gió đung đưa xào xạc giống như một khúc nhạc cảm động.

Bốn mắt chạm nhau, trong mắt bọn họ chỉ có lẫn nhau.

“Dao Dao, khi trở về Bắc Kinh rồi thì ngày nào chúng ta cũng đến công viên để rèn luyện thân thể đi.”

“Ừ… Em chỉ mới hai mươi mốt tuổi.”

“Chúng ta vừa mới móc tay hứa với nhau.”

“…… Vậy thì được rồi.”

Vừa nói cả hai vừa đứng dậy khỏi tảng đá, nắm tay nhau đi về phía ngôi làng nơi khói bếp đang lượn lờ bốc lên….

(Hoàn thành chính văn.)

Đọc gì tiếp theo?

Gợi ý cá nhân hóa dành riêng cho bạn.

Ảnh bìa của Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt

Trong thế giới đầy âm mưu và quyền lực của “Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Xấu Số Bị Cưỡng Đoạt”, câu chuyện mở ra với nhân vật Cố Tuế An – một nhà nghiên cứu nông nghiệp, bất ngờ xuyên không vào cuốn tiểu thuyết mà cô từng đọc. Trong bối cảnh […]
0.0 139 Chương
Ảnh bìa của Tỳ Nữ Bỏ Trốn – Nguyệt Minh Châu
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Tỳ Nữ Bỏ Trốn – Nguyệt Minh Châu

Khi mơ về một cuộc sống bình yên bên Tiêu Hoài Tiễn, Phương Đào không hề ngờ rằng số phận lại đưa đẩy nàng vào một cuộc truy đuổi đầy đen tối và cay đắng. Là cô gái từ thôn quê, cuộc đời nàng thay đổi hoàn toàn sau khi cứu giúp một nam nhân […]
0.0 109 Chương
Ảnh bìa của Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ

**Chào mừng bạn đến với hành trình hấp dẫn trong “Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ”, nơi mà số phận và tình yêu đan xen trong một bối cảnh sống động của thập niên đầy biến động!** Khương Từ, một cô gái bình thường, bỗng lạc giữa rừng núi khi đi hái […]
0.0 99 Chương
Ảnh bìa của Váy Tơ Vàng – Đường Tô
Full
Trọng Sinh · Đang thịnh hành

Váy Tơ Vàng – Đường Tô

Váy Tơ Vàng là kiểu truyện khiến người ta vừa “đã” vì báo thù gọn gàng, vừa “mê” vì tình cảm nảy nở trong cung đình đầy sóng gió. Ngụy Niên sống lại không để lặp lại bi kịch bị đẩy vào đường cùng, nàng chọn rẽ hướng ngay trước thời khắc định mệnh đóng […]
0.0 247 Chương
Ảnh bìa của Gả Cho Thái Phó – Giang Hàm Ngư
Full
Cổ Đại · Đang thịnh hành

Gả Cho Thái Phó – Giang Hàm Ngư

Khi tình yêu và số phận giao thoa, câu chuyện cổ đại “Gả Cho Thái Phó” của Giang Hàm Ngư sẽ đưa bạn vào một chuyến hành trình đầy bất ngờ và lãng mạn. Phù Dữu, cô tiểu thư sở hữu nhan sắc tuyệt trần và phúc khí, từ khi sinh ra đã trở thành […]
0.0 71 Chương
Ảnh bìa của Mãn Môn Sao Trảm – Thập Vỹ Thỏ
Full
Ngôn Tình · Đang thịnh hành

Mãn Môn Sao Trảm – Thập Vỹ Thỏ

Trải lòng cùng “Mãn Môn Sao Trảm” – tác phẩm của Thập Vỹ Thỏ, độc giả sẽ bước vào một cuộc hành trình đầy thử thách và cảm xúc. Câu chuyện xoay quanh Diệp Tích Nhân, một tiểu thư trong một gia đình quyền quý, từng sống giữa hào quang và an nhàn. Tổ mẫu […]
0.0 88 Chương

Dựa trên hoạt động đọc của bạn và xu hướng cộng đồng

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...