Cố Hoài dường như đã quên mất — anh từng ghét bỏ đôi chân này của tôi đến mức nào.
Cũng quên luôn những lời anh đã từng nói.
Anh bắt đầu đưa tôi cùng tham dự các buổi tiệc, và rộng rãi giới thiệu:
“Đây là vợ tôi.”
Ánh mắt khi nhìn tôi tràn đầy dịu dàng và yêu thương.
Mọi người xung quanh đều khen ngợi sự chung tình của Cố Hoài, đồng thời tò mò hoặc khinh miệt liếc nhìn tôi đang ngồi trên xe lăn.
Anh thậm chí thường xuyên đưa tôi về nhà lớn.
Cố Nguyệt, sau vài lần liên tiếp nhìn thấy tôi, tâm trạng ngày càng cáu kỉnh.
Trà Đá Dịch Quán
Cho đến khi thấy Cố Hoài cẩn thận gỡ xương cá cho tôi, cô ta cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đập đũa xuống bàn:
“Đủ rồi! Anh, anh làm đến mức này là quá lố đấy! Anh dẫn cô ta về đây để khiến em phát tởm sao?”
Cố Hoài sa sầm mặt, theo phản xạ nhìn thoáng qua sắc mặt của tôi.
Tôi chỉ từ tốn nhấp từng ngụm nước trái cây, nét mặt bình thản như không. Tựa như hoàn toàn không để tâm đến sự sỉ nhục từ Cố Nguyệt.
Trong mắt Cố Hoài lóe lên vẻ nghi hoặc — anh không hiểu sao tôi có thể bình tĩnh đến vậy. Nếu là trước đây, có lẽ tôi đã xấu hổ níu tay anh đòi rời đi.
Nhưng bây giờ, tôi sớm đã không còn sợ hãi mất đi điều gì nữa rồi. Vì tôi… vốn dĩ chẳng còn gì để mất.
Cố Hoài nhíu mày, lạnh lùng nhìn Cố Nguyệt đang tức giận ngồi đối diện:
“Cô ấy là chị dâu em.”
Cố Nguyệt bật cười nhạt: “Ai thèm một kẻ tàn tật làm chị dâu chứ?”
“Nếu em không công nhận cô ấy, thì đừng mong đụng tới thẻ của anh thêm lần nào nữa. Đã không chào đón cô ấy, vậy thì anh cũng sẽ không quay lại đây. Cố Nguyệt, em cũng nên trưởng thành rồi.”
Nói xong, Cố Hoài bế tôi rời khỏi nhà lớn.
- Trà Đá Dịch Quán -
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?