🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 7: Cô ấy đã thắng

Sau khi trở về biệt thự, Cố Hoài bực bội vò mái tóc rối. Dường như anh không biết phải làm gì tiếp theo.

Tôi lặng lẽ nhìn anh, ngón tay đặt lên bụng dưới:

“A Hoài…” Lời còn chưa nói hết, chuông điện thoại của Cố Hoài đã vang lên.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói đáng thương của Tô Dĩ:

“A Hoài, anh đoán xem em đang ở đâu? Em đang ở trên sân thượng đó.”

Sắc mặt Cố Hoài lập tức thay đổi:

“Em đang ở đâu? Không có ai bên cạnh em sao?”

“Trên sân thượng khách sạn mà.”

Cố Hoài đứng phắt dậy.

“Giang Nhiễm, em chờ anh về rồi anh giải thích được không? Em lên lầu nghỉ trước nhé?

“Anh sẽ quay lại ngay.”

Tôi bật cười thê lương, ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh:“Nếu… em không đồng ý để anh đi thì sao?”

Cố Hoài nhíu mày: “Giang Nhiễm, đừng làm loạn, cô ấy say rượu lại còn đang trên sân thượng, rất nguy hiểm, dù sao cũng là nhân viên của Cố thị.”

Nói rồi, anh bước nhanh ra xe. Tôi điều khiển xe lăn đuổi theo.

Cố Hoài, đây là cơ hội cuối cùng của anh đấy.

Trà Đá Dịch Quán

“Em có chuyện muốn…” Tôi sốt ruột điều khiển xe lăn, nhưng lại quên mất bậc thềm ngay cửa ra vào.

Chiếc xe lăn đổ nhào. Tôi ngã xuống đất, chiếc xe lăn đè lên người tôi.

Nhưng dì Trương đã rời đi từ trước.

Tôi giãy giụa một lúc, nhưng phát hiện cơ thể lúc này hoàn toàn không đủ sức để đẩy chiếc xe lăn ra khỏi người.

Từng giọt mưa lác đác rơi xuống. Tôi nhớ lại tin nhắn vừa rồi Tô Dĩ gửi đến, khẽ cười khổ một tiếng.

【Anh ấy sẽ quay lại bên tôi thôi.】

Tôi nhặt chiếc điện thoại rơi bên cạnh lên, trả lời lại:

【Cô thắng rồi, tôi không cần nữa.】

Trong danh bạ chỉ có số điện thoại của Cố Hoài, nhất thời tôi không biết nên làm gì.

Chỉ có thể nằm dưới đất, mặc cho cơn mưa đầu thu xối xả trút xuống gương mặt mình.

Tất cả những tranh cãi, mâu thuẫn giữa tôi và Cố Hoài trong suốt thời gian qua,

Đến khoảnh khắc ấy, cũng chẳng còn quan trọng nữa, nên tôi không muốn so đo thêm.

Mãi đến tận sáng hôm sau, bên tai mới vang lên tiếng hét thất thanh của dì Trương.

Tôi bảo bà đừng kể chuyện này cho Cố Hoài.

Rồi quay người rời khỏi biệt thự.

Đến tận trưa, Cố Hoài mới nhắn tin cho tôi.

Rõ ràng anh nói sẽ quay lại rất nhanh mà.

Tôi lạnh lùng cười, tắt nguồn điện thoại.

- Trà Đá Dịch Quán -

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...