Nhưng anh vẫn không trở về.
Tôi nhìn story mới nhất của Tô Dĩ trên mạng xã hội.
Trong bức ảnh, người đàn ông mặc vest đứng trước quầy trang sức, gương mặt lộ rõ nụ cười dịu dàng.
Trà Đá Dịch Quán
Tôi dường như đã rất lâu không thấy nụ cười dịu dàng đó của Cố Hoài nữa.
Mỉa mai thay, nụ cười ấy… không phải dành cho tôi.
Góc ảnh còn thấp thoáng ngón tay đeo chiếc nhẫn kim cương hồng to chói mắt của một người phụ nữ.
Chú thích: 【Sếp thật hào phóng, chụt chụt~】
Tôi ôm mặt, cảm xúc hoàn toàn sụp đổ.
Đúng lúc này, điện thoại reo lên – là Cố Hoài gọi tới:
“Vợ à, xin lỗi, hôm qua anh không nên…”
“Không cần xin lỗi, Cố Hoài.”
Có lẽ anh đã nhận ra sự lạnh lùng trong giọng tôi, anh im lặng một lúc, rồi bật cười châm chọc:
“Cũng đúng, em chỉ quan tâm đến thân phận bà Cố mà thôi.”
Nói xong, anh dập máy.
Tôi lặng im rất lâu, chẳng buồn quan tâm đến sự thay đổi thái độ của anh nữa.
Cuối cùng, tôi ném tờ kết quả siêu âm đang cầm trong tay vào thùng rác.
- Trà Đá Dịch Quán -
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?