Ba năm sau. Nghĩa trang. Người đàn ông mặc một bộ vest đen, các đốt ngón tay rõ ràng, tay cầm cán ô màu đen. Tay còn lại ôm một bó hoa hồng phấn rực rỡ, dưới màu đen của quần áo và cây dù, trông vô cùng nổi bật.
Giày da giẫm lên vũng nước mưa. Anh dừng lại trước bia mộ, giọng khàn khàn:
“Bảo Bối, anh đến thăm em đây.”
So với ba năm trước, Cố Hoài gầy đi một chút, trông cũng trầm ổn hơn nhiều. Vẻ ngang tàng và chút kiêu ngạo năm nào đã biến mất không còn dấu vết, đường viền hàm rõ nét, mái tóc đen che nhẹ trên trán. Nhìn vào bức ảnh thiếu nữ xinh đẹp trên bia mộ, anh mím chặt môi:
“Bạn thân của em, Hứa Ý, đã kết hôn rồi.
Trà Đá Dịch Quán
“Hôm qua là đám cưới của cô ấy, anh lấy danh nghĩa của em gửi tặng một món quà.
“Tu Tu hình như sắp đi rồi… từ sau khi em rời đi, nó không chịu ăn uống gì một thời gian. Chỉ có khi ngửi thấy mùi của em, nó mới chịu ăn.”
“Giang Nhiễm… anh cũng muốn đi theo em rồi.”
- Trà Đá Dịch Quán -
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?