Khi trở về biệt thự, tôi nhận được tin nhắn từ Cố Nguyệt.
Cô ta xưa nay vẫn không ưa tôi.
Thậm chí ngay trong ngày cưới, cô ta chỉ vào đôi chân tôi và nói:
“Nếu không phải vì chị đã đẩy anh tôi ra, cả đời này chị đừng mơ bước chân vào nhà họ Cố.”
Nhà họ Cố là gia tộc giàu nhất thành phố A, lời cô ta nói chẳng ai dám phản bác.
Tôi còn thấy được trong bữa tiệc hôm đó, ánh mắt tán đồng của nhiều người. Cố Hoài đã quát mắng Cố Nguyệt.
Cô ta tức giận bật ra chuyện Cố Hoài có “bạch nguyệt quang” trong lòng.
Trà Đá Dịch Quán
Sau đó Cố Hoài đã giải thích với tôi.
Chỉ là một đàn em thời đại học, giờ không tìm được việc nên anh chỉ giúp đỡ đôi chút mà thôi.
Cho đến tháng trước, Tô Dĩ về nước, lại trở thành thư ký của anh, tôi bắt đầu ghen và chất vấn.
Anh nói: “Tô Dĩ không tìm được việc nên mới nhờ anh cho vào công ty Cố thị. Giữa bọn anh chỉ là công việc thôi, em tin anh được không?
“Huống chi, anh bây giờ đã có vợ rồi mà.
“Ngốc ạ, không tin chồng mình chút nào sao?”
...
Tôi đã chọn tin Cố Hoài.
Tin vào tình cảm ba năm giữa chúng tôi.
- Trà Đá Dịch Quán -
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?