Tống Trung Hiền thấy Dương Hạo rốt cuộc cũng nể mặt mình, gương mặt hơi ngưng trọng rốt cuộc đã nở nụ cười.
"Tôi đã biết anh Dương không phải người sợ bạn gái rồi mà! Anh Dương chờ chút, tôi đi sắp xếp!"
Giống như sợ Dương Hạo đổi ý, Tống Trung Hiền đi rất nhanh, nói xong đã biến mất khỏi tầm mắt của Dương Hạo.
Mà hai người Phác Đức Hiền và Kim Mẫn Hạo thấy Tống Trung Hiền làm một thủ thế OK với họ, cũng biết kế hoạch thành công, trên mặt cũng nở nụ cười, lên tiếng chào hỏi Dương Hạo, rồi tất cả đều quay người chuẩn bị đi.
Sau khi ba người rời đi.
Tống Mỹ Tuệ vừa rời khỏi phòng vệ sinh lại kinh ngạc nhìn về phía Dương Hạo: "Hội... Dương Hạo, bọn họ đâu rồi?"
Thật ra Tống Mỹ Tuệ đi vệ sinh chỉ là cái cớ.
Nàng làm thư ký cho Kim Mãn Tú nhiều năm như vậy, lại lăn lộn trong ngành này nhiều năm rồi, tất nhiên hiểu thời điểm nào thì nên để lại chút không gian cho đàn ông nói chuyện riêng.
Chỉ là nàng không ngờ, nàng vừa đi ra thì trong phòng chỉ còn lại một mình Dương Hạo ngồi trên sô pha.
Dương Hạo cũng không giải thích ngay, mà chỉ khoát tay gọi Tống Mỹ Tuệ đến gần.
Tống Mỹ Tuệ thấy ánh mắt mang tính xâm lược của Dương Hạo, trái tim bắt đầu đập nhanh, nhưng nàng cũng không từ chối, trái lại còn cất bước đi đến bên cạnh Dương Hạo.
Mà khi Tống Mỹ Tuệ vừa đi đến trước người Dương Hạo.
Nàng chỉ cảm thấy cơ thể chợt nhẹ bẫng, một giây sau, cả người nàng đã đi vào lòng Dương Hạo.
"Xin lỗi! Hôm nay tôi định gọi em tới làm lá chấn, nhưng xem ra không thành công rồi."
Cảm nhận được lồng ngực mạnh mẽ của Dương Hạo, Tống Mỹ Tuệ nghe lời nói của Dương Hạo, lập tức cũng hiểu được gì đó.
Nàng nhíu mày nói: "Ý anh là họ..."
"Đúng! Chính là như em nghĩ!"
Dương Hạo cũng không định giấu diếm.
Hắn chính là như vậy, có một số việc, Dương Hạo sẽ không giấu các cô gái của mình.
Nhất là cô gái trước mắt, người mà hắn còn chưa ăn được.
Dù sao Dương Hạo cũng biết, có thể đến nơi này gặp mặt đám thiếu gia kia, Tống Mỹ Tuệ lăn lộn trong ngành này nhiều năm rồi, cho nên hắn căn bản không cần giải thích nhiều.
Cơ bản là vừa nói đã hiểu.
"Hiểu rồi!" Tống Mỹ Tuệ gật đầu một cái, đồng thời một đôi tay ngọc lần đầu chủ động kéo tay của Dương Hạo, nói: "Dương Hạo, không cần để ý đến cảm nhận của em. Nếu anh có thể không chê em, vậy em có gì mà không thể hiểu cho anh chứ!"
Đây coi như là lần đầu Tống Mỹ Tuệ nói cho Dương Hạo biết nội tâm chân thật của mình.
Nàng biết Dương Hạo có rất nhiều bạn gái.
Nhưng so sánh với những người đàn ông khác, thật ra Dương Hạo đã coi như rất tốt.
Không lừa gạt, không che giấu, thật lòng với mỗi một cô gái.
Một người đàn ông như vậy, Tống Mỹ Tuệ tự nhận, một người phụ nữ đã qua tuổi 30 và có một cô con gái sắp tốt nghiệp cấp ba như nàng, lại có tư cách gì mà nói Dương Hạo chứ.
Chỉ cần Dương Hạo có thể thật lòng với nàng, như vậy tất cả đều không quan trọng.
"Cảm ơn!"
Cảm nhận được sự dịu dàng ôn nhu của Tống Mỹ Tuệ, Dương Hạo chỉ nói câu cảm ơn đơn giản.
Nên nói cũng nói rồi, Dương Hạo nắm tay Tống Mỹ Tuệ, dịu dàng nói với nàng: "Còn chưa được chính thức hẹn hò với em! Trở về chờ tôi, chờ tôi xử lý xong chuyện thì tôi sẽ đưa các em đi thư giãn một phen. Em thấy có được không?"
"Ừm! Đều nghe anh!" Tống Mỹ Tuệ chính là như vậy.
Nàng thuộc về loại phụ nữ vợ hiền dâu thảo, hiền lương thục đức.
Nếu đã quyết định, vậy nàng tất nhiên sẽ nghe theo Dương Hạo.
Hơn nữa, Dương Hạo khéo léo hiểu lòng người như vậy, nàng có lý do gì mà từ chối chứ.
Bởi vì Kim Mãn Tú, nàng vốn cho rằng mình sẽ là vật hi sinh trong cuộc giao dịch này.
Nhưng hiện giờ, kết cục này đã coi là hoàn mỹ nhất rồi.
"Ừm! Lát nữa họ sẽ sắp xếp người đưa em về. Giúp anh nói một câu với mấy người kia, đừng lo lắng cho anh, đám thiếu gia này còn không làm gì được anh."
"Được!" Chỉ một câu đơn giản, biểu đạt niềm tin của Tống Mỹ Tuệ với Dương Hạo.
Hai người lại trò chuyện vài câu trong phòng.
Sau khi Tống Trung Hiền lại xuất hiện lần nữa, thấy Dương Hạo đã xử lý được bạn gái, cũng lập tức sắp xếp người đưa nàng về.
Mà theo Tống Mỹ Tuệ rời khỏi.
Trong câu lạc bộ này chỉ con Dương Hạo và ba vị thiếu gia nhà tài phiệt.
Cuộc đàm phán cũng chính thức bắt đầu.
Thật ra đây là lần đầu Dương Hạo tham gia tụ tập ở câu lạc bộ đỉnh cấp Hàn Quốc này.
Chỉ có thể dùng vài từ để hình dung.
Xa hoa lãng phí, không có giới hạn cuối cùng.
Dương Hạo đã trải qua sóng to gió lớn, sao có thể bị mấy đời hai nho nhỏ này bắt chẹt.
Sau khi Dương Hạo thể hiện tố chất thân thể cấp bậc tông sư của hắn.
Đám đời hai này đã chịu phục.
Nhất là Phác Đức Hiền, còn muốn bái Dương Hạo làm sư phụ.
Để hắn dạy cho mình cách lấy một địch mười.
Dương Hạo tất nhiên không nhận đệ tử.
Chỉ qua loa vài câu, sau đó mới vào chủ đề chính của hôm nay.
Đầu tiên là vấn đề quan hệ.
Nếu đám tài phiệt kia không muốn ra mặt và tiếp xúc quá nhiều với Dương Hạo.
Vậy dưới kỹ năng thôi miên của Dương Hạo, đám đời hai này đã trở thành đàn em trung thành nhất của Dương Hạo.
Bình thường có lẽ sẽ không nhận ra, nhưng khi Dương Hạo cần trở mặt với đám tài phiệt kia, đám đời hai này nhất định sẽ đứng về phía hắn.
Cuộc tụ tập này xem như là một quân cờ quan trọng của Dương Hạo ở đây.
Dưới sức mạnh của kỹ năng, đám đời hai này dĩ nhiên lại chủ động hiến thân.
Vậy Dương Hạo làm sao có thể khách khí với họ được.
Về phần thành viên thứ năm của G-Girl kia, Dương Hạo cũng nhận ra, đồng thời cũng thưởng thức được cách ôm đùi đời hai của Lý Ấu Hi.
Đồng thời cũng cho một combo thôi miên.
Sau khi Dương Hạo xử lý hết tất cả mọi chuyện ở câu lạc bộ.
Chuyện bên Hàn Quốc này cũng coi như hoàn thành bước đầu.
Tất cả đều phát triển theo kế hoạch của Dương Hạo.
Kế tiếp, Dương Hạo dự định dẫn các cô gái về Hoa Quốc một lần.
Bởi vì ngày hôm sau khi Dương Hạo trở về khách sạn.
Hắn nhận được mấy tin tức.
Tin đầu tiên là, Tống Mỹ Tuệ đã chọn cho Dương Hạo mấy bất động sản ở Hàn Quốc, chỉ chờ Dương Hạo quyết định mua nơi nào.
Mà tin thứ hai là từ cục Quốc An.
Chuyện liên quan đến gia tộc Lâm Mạt Mạt đã được xử lý ổn thỏa.
Hiện giờ chỉ chờ Dương Hạo đưa Lâm Mạt Mạt trở về và xử lý chuyện cục Quốc An đã đáp ứng Dương Hạo.
Mà tin thứ ba là, Từ Băng Băng và Kim Đái San đã xử lý xong hạng mục hợp tác giữa Thương mại Chúng Mậu và bên Nga.
Sau khi Dương Hạo nhận được những tin này.
Dương Hạo biết, mình nên trở về nước một lần rồi.
Mà khi hắn quay trở lại Hàn Quốc lần nữa, thì đó mới là thời khắc gió tanh mưa máu nổi lên.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?