🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 912: Gặp mặt đời hai

Cuối cùng Tống Kiều Ân vẫn nhận tấm thẻ đen kia.

Mặc dù là thẻ phụ, nhưng giá trị của nó không phải một cô bé có thể hiểu được.

Mà chính vì Tống Kiều Ân nhận thẻ, nên quan hệ của Tống Mỹ Tuệ và Dương Hạo cũng trở nên mập mờ hơn.

Nhất là sau khi người đại lý xe cầm giấy tờ chiếc Pagani Zonda đến, Dương Hạo mời Tống Mỹ Tuệ ngồi vào ghế lái phụ.

Trong ánh mắt hâm mộ của Doãn Ân Tuệ.

Trong ánh mắt chờ mong của Tống Kiều Ân.

Dương Hạo rốt cuộc đưa Tống Mỹ Tuệ rời khỏi đại lý xe.

Seoul.

Trên đường phố phồn hoa.

Một chiếc xe thể thao Pagani Zonda phiên bản giới hạn màu trắng bạc lóa mắt không ngừng lao vùn vụt trên đường phố, thu hút vô số ánh mắt.

Mà trong xe.

"Hội trưởng."

Dương Hạo đang tập trung lái xe, nhẹ nhàng quay đầu nói với Tống Mỹ Tuệ đang hơi mê mang: "Gọi Dương Hạo là được!"

"Dương... Dương Hạo!"

"Vậy mới đúng!" Dương Hạo nói xong lại thấy ánh mắt không ngừng lấp lóe của Tống Mỹ Tuệ, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói: "Có phải thấy không quen không?"

"Ừm!" Tống Mỹ Tuệ gật đầu khẳng định.

Thật ra Tống Mỹ Tuệ đã qua cái tuổi kích động từ lâu rồi.

Nếu như là thời còn học đại học, vậy có lẽ căn bản không cần Dương Hạo làm như vậy, nàng có lẽ sẽ theo đuổi ngược lại Dương Hạo.

Nhưng mà bây giờ, nhớ đến kết quả khi kích động ở thời đại học.

Chính nàng cũng không khỏi cảm khái, mình đã hơn 30 tuổi rồi mà còn gặp phải chuyện này.

"Từ từ sẽ quen thôi, tôi luôn luôn thật lòng với người phụ nữ của mình."

Dương Hạo nói xong, liền đặt một tay lên bàn tay ngọc có chút bất an của Tống Mỹ Tuệ.

Tống Mỹ Tuệ cũng không rút ra, chỉ bình tĩnh nhìn phong cảnh ngoài cửa xe.

Không biết qua bao lâu.

Tống Mỹ Tuệ giống như đã nghĩ rõ ràng, nàng bỗng nhiên cười lên, tự nhủ: "Có lẽ... Tôi đã hiểu vì sao mấy người Ân Tuệ, Hiếu Ngôn, Lệ Chất lại hòa hợp như vậy rồi. Dương Hạo, tôi đã qua cái tuổi kích động nhất thời, hơn nữa còn có một cô con gái lớn như Kiều Ân. Tôi không cầu gì nhiều, chỉ hi vọng anh có thể đối tốt với tôi như anh đã nói."

"Yên tâm đi." Dương Hạo vỗ vỗ tay ngọc của Tống Mỹ Tuệ.

Hắn tất nhiên biết Tống Mỹ Tuệ đã qua cái tuổi kích động kia, mà thật ra Dương Hạo cũng đã qua cái tuổi đó rồi.

"Chúng ta đi đâu đây?" Tống Mỹ Tuệ không còn rầu rĩ về chuyện này nữa, đã chấp nhận Dương Hạo, vậy nàng không cần nghĩ quá nhiều nữa.

Dù sao nàng cũng hi vọng nửa đời sau của mình, có một người đàn ông hiểu mình, quan tâm nàng, thương nàng.

"Gặp mấy thiếu gia nhà tài phiệt, giải quyết chuyện công ty, sau đó tôi có thể yên tâm lùi về sau màn rồi."

Dương Hạo nói rất thực tế.

Chuyện bên này cơ bản đã ổn.

Chỉ cần giải quyết được mấy nhà tài phiệt lớn, như vậy công ty MS sẽ phát triển vững chắc.

"Ra là vậy!" Tống Mỹ Tuệ cũng không kinh ngạc với đám đời hai trong miệng Dương Hạo.

Bởi vì qua mấy ngày tiếp xúc, nàng đã biết Dương Hạo rất mạnh, căn bản không thua gì tài phiệt trong nước, thậm chí còn có thể hơn.

"Chờ xử lý xong chuyện bên này, cô dẫn Kiều Ân về Hoa Quốc một chuyến với tôi nhé!"

"Ừm!" Tống Mỹ Tuệ vẫn bình tĩnh gật đầu một cái, thậm chí còn lẩm bẩm: "Tôi nhớ lần gần đây đến Hoa Quốc đã là chuyện của mấy năm trước rồi. Cũng không biết hiện giờ đến đó thì còn nhớ phong cảnh bên đó không."

"Đến là sẽ nhớ thôi!"

Dương Hạo cũng không cảm thấy bất ngờ khi thấy Tống Mỹ Tuệ bình tĩnh như vậy.

Loại phụ nữ cấp bậc SS như này, đương nhiên phải giữ lại bên cạnh mình rồi.

Trên đường đi, tuy hai người không cười cười nói nói, nhưng bầu không khí như có chút ngăn cách cũng dần dần biến mất dưới sự dẫn dắt của Dương Hạo, Tống Mỹ Tuệ cũng từ từ đón nhận tất cả.

Nếu không phải đang trên xe.

Nếu không phải lát nữa còn có việc.

Dương Hạo đoán, có lẽ vừa rồi mình có thể ngắt được đóa hoa thành thục xinh đẹp này.

Câu lạc bộ tư nhân nào đó.

Khi Dương Hạo và Tống Mỹ Tuệ kéo tay hắn xuất hiện ở đây, nhân viên phục vụ đã được thông báo trước liền khách khí đưa Dương Hạo vào câu lạc bộ tư nhân vắng vẻ này.

Dương Hạo cũng được nhìn thấy ba thiếu gia nhà tài phiệt đang chờ đợi mình.

"Anh Dương! Lại còn mang cả bạn gái theo à?"

Trải qua cuộc giao lưu vừa nãy, Tống Trung Hiền thấy Tống Mỹ Tuệ dính sát vào Dương Hạo, liền trực tiếp hỏi thẳng Dương Hạo.

Đó chính là, sao Dương Hạo lại mang bạn gái theo.

Hôm nay ba người họ đã cố tình chuẩn bị một số chương trình mà đàn ông mới thích, tất cả đều để nghênh đón Dương Hạo.

Mà Dương Hạo tất nhiên cũng hiểu ý của Tống Trung Hiền, hắn vỗ vỗ vai Tống Trung Hiền nói: "Hôm nay chúng ta bàn công chuyện trước đi, mấy ngày nữa tôi cần về nước, cho nên ý tốt thì tôi nhận. Lần sau có cơ hội, tôi nhất định sẽ mời mọi người vui chơi."

Đều là đàn ông, hơn nữa từ khi đi vào đến giờ, thái độ của ba người với Dương Hạo đều rất không tệ.

Xem ra phe phái của Hàn Tể Nhậm rất hi vọng mượn sức mạnh của mình để chiến thắng trong cuộc bầu cử sắp tới.

Mặc kệ là hư tình giả ý hay là thật.

Hiện giờ Dương Hạo cũng muốn lợi dụng uy tín của Hàn Tể Nhậm ở hàn Quốc để xử lý chuyện của mình.

Tất nhiên, đây là ý nghĩ của Dương Hạo.

Mà Tống Trung Hiền nghe Dương Hạo nói vậy, biểu cảm liền trở nên hơi khó chịu.

Dù sao Dương Hạo đã từ chối đề nghị của hắn nhiều lần.

"Anh Dương, anh cũng thấy đấy, chúng tôi đã chuẩn bị hết rồi... Hơn nữa, tôi cũng đã dạy dỗ Lý Ấu Hi rồi, lát nữa sẽ để anh hả giận."

"Không tốt lắm đâu."

Câu này xem như là chạm phải giới hạn cuối cùng của Tống Trung Hiền, hắn cuối cùng cũng mất kiên nhẫn.

Tuy đám cha chú đã dặn dò nhiều lần, để họ phải làm thân với Dương Hạo.

Nhưng Dương Hạo quả thực là không chịu nể tình.

Mà Dương Hạo tất nhiên nhận ra ý trong lời nói của Tống Trung Hiền.

Nhất là hai thiếu gia của Phác gia và Kim gia cũng đưa mắt nhìn về phía mình.

Dương Hạo suy tư một chút, cuối cùng vỗ vỗ vai Tống Trung Hiền, nói: "Cũng được, vậy lát nữa tôi tìm cơ hội đưa bạn gái về."

Cuối cùng Dương Hạo vẫn thỏa hiệp.

Dù sao hắn cũng không thể nào không cho người ta chút mặt mũi nào.

Từ đầu đến cuối người ta đều rất đúng mực, nêu Dương Hạo liên tục từ chối, quả thực là có chút không hay.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...