Kim Mãn Tú thấy Dương Hạo có việc thật, nhất là nhắc đến cuộc hẹn với đám thiếu gia tài phiệt kia.
Hắn suy nghĩ một lát đến chuyện hợp tác với những công ty khác, sau đó mới mở miệng nói: "Chuyện hợp tác vẫn khá thuận lợi. Dù sao mấy công ty bên này cũng rất hứng thú với thị trường Hoa Quốc."
Dương Hạo hơi nhướng mày nói: "Đây không phải chuyện tốt sao?"
"Đúng thế là, nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì? Muốn miệng rộng?" Dương Hạo thấy Kim Mãn Tú hơi do dự, liền hỏi thẳng.
"Đúng!" Kim Mãn Tú không che giấu, gật đầu một cái rồi giải thích thẳng thắn: "Dù sao bây giờ cậu cũng rất có danh tiếng trong vòng này. Một người dám thu mua công ty MS, hơn nữa còn không gặp phải chuyện gì, người này có thể là người thiếu tiền sao?"
"Khá lắm, vậy mà lại coi tôi là dê béo?"
Dương Hạo không ngờ bây giờ mình đã thành dê béo trong ngành giải trí Hàn Quốc.
Cmn!
Quả nhiên cái vòng này, tất cả đều như nhau.
Thấy Dương Hạo hiểu rõ, Kim Mãn Tú cũng cười ha ha nói: "Ha ha, hiện giờ cậu chính là dê béo, mọi người đều nhìn chằm chằm vào cậu, nhìn xem cậu định làm gì ở bên này đây."
"Cmn! Tôi không thiếu tiền, nhưng tôi cũng không thể cho không đám quỷ hút máu này. Có tiền, tôi cũng xài trên người nhà mình."
"Lời này không sai!" Kim Mãn Tú rất thích thái độ này của Dương Hạo.
Bởi vì Dương Hạo thật sự chỉ nện tiền lên người nhà mình.
Nhất là bây giờ.
Trải qua mấy ngày giày vò, đừng thấy thấy không có chuyện lớn gì xảy ra.
Nhưng thông qua thủ đoạn marketing của họ, tiếng gió việc hợp tác với Hoa Quốc mới truyền ra bao lâu?
Vậy mà hai ngày này, giá cổ phiếu của công ty MS đã tặng 15%.
Kim Mãn Tú cũng có cổ phần trong tay, cộng thêm hứa hẹn của Dương Hạo.
Có thể nói khoảng thời gian này Kim Mãn Tú đã kiếm đầy bồn đầy bát.
Trước sân khấu thì có thể diện, sau sân khấu lại có tiền.
Có thể nói là vô cùng thoải mái.
Nếu như Dương Hạo chịu khó hơn chút nữa thì càng tốt.
"Cần tôi làm gì không?"
Cuối cùng Dương Hạo vẫn hỏi Kim Mãn Tú một câu.
Dù sao trong phạm vi Hàn Quốc, Kim Mãn Tú ra mặt vẫn tốt hơn, hắn chỉ đứng sau màn làm tổng tài nằm ngửa là được rồi.
Kim Mãn Tú cũng không khách sáo với Dương Hạo, nói thẳng: "Cậu muốn đi gặp đám thiếu gia kia đúng không? Có lẽ là do Hàn Tể Nhậm gợi ý nhỉ, vậy nếu có thể, tạo chút áp lực họ đi. Chúng ta không thiếu tiền, nhưng không thể để bọn họ kiếm dễ như vậy được."
"Hiểu rồi!" Một câu hiểu rồi, đã biểu lộ thái độ của Dương Hạo với mấy tên thiếu gia sắp gặp mặt kia.
"À đúng rồi!"
Thấy Dương Hạo đáp lại sảng khoái như vậy, lại nghĩ đến chuyện của G-Girl trong công ty, Kim Mãn Tú vẫn không nhịn được mà nói thêm một câu: "Liên quan đến Lý Âu Hi trong G-Girl..."
Dương Hạo thấy Kim Mãn Tú lại nhắc đến người này, liền tò mò hỏi lại: "Thì sao? Anh đừng nói là Lý Âu Hi này còn có quan hệ với anh nhé?"
"À..." Kim Mãn Tú hơi sững sờ với câu hỏi này của Dương Hạo.
Nhưng nhớ đến tình cảnh khi Lý Âu Hi mới tiến vào công ty, Kim Mãn Tú vẫn giải thích: "Tôi nói này, cậu đừng có nghĩ tôi xấu xa như vậy được không? Kim Mãn Tú tôi tuy không phải người tốt, nhưng cũng không phải người nhìn thấy phụ nữ là nhất định phải cắn một miếng."
Giọng nói của Kim Mãn Tú rõ ràng có chút u oán.
Dù sao có Tống Mỹ Tuệ là tiền đề.
Nhưng Kim Mãn Tú vừa nói xong, biểu cảm của Dương Hạo lại hơi kỳ lạ.
Dù sao thì có vẻ như hắn chính là loại người như Kim Mãn Tú vừa nói.
"Nếu vậy... Không có quan hệ gì thì tốt!" Dương Hạo chỉ có thể lúng túng đáp lại một câu.
Mà Dương Hạo thấy Dương Hạo trả lời qua loa như vậy, chỉ có thể nói tiếp: "Sắp đến một đại hội âm nhạc khá quan trọng của Hoa Quốc, nếu như không đến mức không thể cứu vãn. Vậy thì tiền đồ của G-Girl, tôi cảm thấy chúng ta giải quyết trong hòa bình vẫn tốt hơn, dù sao nội bộ chúng ta cũng hiểu rõ chuyện này rồi, còn đám fan kia thì không cần quan tâm nhiều. Có thể giải quyết trong hòa bình thì tốt nhất."
Kim Mãn Tú đương nhiên không có quan hệ với Lý Âu Hi.
Kim Mãn Tú thật ra cũng tương tự như đại đa số đàn ông.
Phụ nữ nha, nhất là phụ nữ xinh đẹp, hắn tất nhiên sẽ thích.
Nhưng thói quen của hắn là thỏ không ăn cỏ gần hang, dù sao hắn cũng ở vị trí cao, có một số việc vẫn phải giữ thể diện.
Mà trong vòng này thì rất loạn, hắn không đảm bảo sẽ có ngày mình bị lật xe vì một người phụ nữ nào đó.
Tất nhiên, đây chỉ là một trong số lý do.
Về phần tại sao hắn lại bảo Dương Hạo dùng cách giải quyết trong hòa bình là tốt nhất.
Nguyên nhân thứ hai chính là Kim Mãn Tú thấy Dương Hạo có ý với mấy cô nàng G-Girl.
Hai ngày này còn đưa bạn gái mình vào trong nhóm.
Vì G-Girl có thể đi ngày càng xa, đương nhiên thì giải quyết trong hòa bình mới là tốt nhất.
"Ừm, tôi biết rồi! Tôi cũng không phải người xấu, sẽ không làm gì cô ta."
Dương Hạo cũng hiểu ý của Kim Mãn Tú.
Nhưng tuy ngoài miệng Dương Hạo đáp ứng, nhưng kết quả thế nào thì phải xem đám thiếu gia và Lý Âu Hi kia nữa.
Bằng không thì hắn cũng mặc kệ cha mẹ các người là ai.
"Vậy tôi sẽ chờ tin tốt của cậu!" Kim Mãn Tú cũng không phải người không hiểu chuyện.
Thấy Dương Hạo nói như vậy, trong lòng hắn cũng hiểu Dương Hạo sẽ làm gì.
Nói thêm nữa thì có vẻ như quá nhiều chuyện rồi.
"Bái bai!"
Hai người tạm biệt xong, Dương Hạo mới cúp máy.
Mà kết thúc cuộc điện thoại với Kim Mãn Tú, Dương Hạo lại nhìn thời gian, thấy vẫn còn sớm, hắn liền gọi điện thoại cho thư ký Tống Mỹ Tuệ của mình.
Dương Hạo vẫn rất có cảm giác với vị thư ký thành thục xinh đẹp này.
"Alo!"
Dương Hạo vừa gọi qua, Tống Mỹ Tuệ nhận máy rất nhanh.
"Hội trưởng!"
Hàng giữa một chiếc xe sang, Tống Mỹ Tuệ ngồi trên sô pha, sắc mặt rất khó coi.
Nhưng sau khi nhận điện thoại của Dương Hạo, tuy sắc mặt vẫn rất khó coi, nhưng giọng nói của nàng lại vẫn bình tĩnh nhẹ nhàng như mọi khi.
"Đang bận à?"
Giọng nói của Dương Hạo cũng rất bình tĩnh, chỉ hỏi một câu đơn giản, hắn cũng chỉ muốn thư ký xinh đẹp của mình đang bận cái gì.
"Hội trưởng, tất cả thủ tục nhà cửa đã xong. Về bất động sản mà hội trưởng muốn, bên tôi cũng đã góp nhặt được một số tài liệu, giờ tôi đang bên đại lý xe..."
Tống Mỹ Tuệ còn chưa nói xong, chợt có vài âm thành xuất hiện bên cạnh nàng.
"Cô Tống, xin hỏi cô định xử lý việc làm trầy xe trong cửa hàng thế nào?"
Một giọng nói vang lên, khiến cho vẻ mặt của Tống Mỹ Tuệ càng khó coi hơn.
Mà biểu cảm của Dương Hạo ở đầu dây bên kia cũng trở nên kỳ lạ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?