🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 900: Vô tình trang bức, trí mạng nhất

Thấy ánh mắt lo lắng của cha mẹ Lý Hiếu Ngôn.

Thật ra Dương Hạo hiểu, nếu lần này không nói thật với hai ông bà thì sợ họ sẽ không tin tưởng.

Cho nên Dương Hạo cũng không định che giấu quá nhiều.

"Chú, dì. Thật ra cháu biết ý nghĩ của hai người, cũng biết công việc công tố viên rất quan trọng ở Hàn Quốc. Nhưng hai người cảm thấy Hiếu Ngôn thích hợp với công việc này sao? Hoặc là hai người thật sự hiểu được, muốn dung nhập vào cái thùng nhuộm đó thì phải trả giá đắt thế nào ư?"

Dương Hạo mở miệng hỏi ngược lại.

Mà theo Dương Hạo ném ra mấy vấn đề, vợ chồng hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.

Bọn họ chỉ là gia đình bình thường, họ chỉ biết công tố viên giống như thần ở Hàn Quốc vậy.

Không phải họ chưa từng nghĩ đến vấn đề Dương Hạo vừa nhắc đến, nhưng họ tin tưởng con gái mình rất ưu tú, nhất định có thể đảm nhiệm công việc khiến người người hâm mộ này.

Cho nên cha Lý mới tức giận khi nghe Lý Hiếu Ngôn nói không làm nữa.

Thấy sắc mặt cha mẹ vợ hơi thay đổi, Dương Hạo cũng thở dài một hơi, nói: "Nói thật, chú và dì có thấy khó hiểu khi Hiếu Ngôn lại đột nhiên có một người bạn trai như cháu không?"

"Thật ra không sợ hai người chê cười, từ lần đầu gặp mặt của cháu và Hiếu Ngôn đến khi hai chúng cháu xác định quan hệ, thì chỉ có vài ngày mà thôi."

Dương Hạo nói xong không khỏi nở nụ cười.

Hết cách rồi, ai bảo hắn có duyên với phụ nữ.

"Oppa!"

Thấy oppa nở nụ cười, lại hồi tưởng lại cảnh ở chỗ Hàn Tể Nhậm, Lý Hiếu Ngôn ngồi bên cạnh Dương Hạo liền khoác tay hắn, đôi mặt đẹp tràn ngập vẻ ái mộ và cảm động.

Đã đến thời khắc này, nội tâm Lý Hiếu Ngôn không còn lo âu như trước nữa.

Bởi vì nàng biết, Dương Hạo chính là chỗ dựa lớn nhất của mình bây giờ.

Mà cha mẹ Lý thấy hai người ân ái như vậy, trong lòng không khỏi nghĩ đến gì đó.

Cha Lý ý thức được gì đó, mở miệng nói: "Có phải có người muốn quy tắc ngầm Hiếu Ngôn nhà chúng ta... Sau đó cậu đã ngăn cản?"

Lời nói của cha Lý quả thực là gãi đúng chỗ ngứa.

Nhưng Dương Hạo lại lắc đầu.

"Vậy thì vì sao?" Cha Lý cho rằng mình nói sai.

Nhưng Dương Hạo lại nói ra tình hình thực tế trong ánh mắt khó tin của cha Lý.

"Chú à, chuyện này còn nghiêm trọng hơn cả quy tắc ngầm, bởi vì muốn trở thành một công tố viên chân chính, thì phải gia nhập vào hội của bọn họ, khi đó chú sẽ phải hi sinh rất nhiều thứ. Đàn ông thì phải làm rất nhiều công việc bẩn thỉu, mà phụ nữ..."

Khi nói đến phụ nữ, cha mẹ Lý đều trợn tròn mắt.

Bởi vì chuyện này thật sự quá chấn động.

Mà Dương Hạo cũng không dừng lại, nói thẳng với hai người: "Phụ nữ sẽ trở thành đồ chơi của những người kia. Có lẽ sẽ trở thành người trên người, trở thành người được tất cả hâm mộ. Tuy nhiên..."

"Chú dì, hai người muốn vậy thật sao?"

Khi Dương Hạo nói xong, biểu cảm của hai người đã thay đổi.

Mà Lý Hiếu Ngôn lại nhớ đến cảnh tượng ở chỗ Hàn Tể Nhậm, đôi mặt đẹp cũng hơi đỏ lên.

Thoáng cái, không khí trong phòng đã trở nên ngưng trọng hơn.

Một lúc sau, Lý Chính Quốc lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Hiếu Ngôn: "Hiếu Ngôn, Tiểu Dương nói thật ư?"

"Vâng!" Lý Hiếu Ngôn ngậm nước mắt gật đầu một cái.

Thậm chí còn run run rẩy rẩy nói với: "Cha, mẹ, nếu không có Dương Hạo, khi đó con... Khi đó con thật sự không biết phải làm gì."

Ba!

Lý Hiếu Ngôn vừa dứt lời, một tiếng vang lập tức xuất hiện trong phòng.

"Ông làm gì vậy?"

Mẹ Lý giật nảy mình khi thấy chồng mình đột nhiên tự tát vào mặt.

Ánh mắt cha Lý ngậm lấy phẫn nộ và đau lòng, cố gắng đè nén lửa giận, nhìn vào con gái nói: "Hiếu Ngôn, là lỗi của cha, cha..."

Ngay khi cha Lý còn định nói gì đó, Dương Hạo lại mở miệng nói: "Chú à, Hiếu Ngôn không có chuyện gì mà, chú không cần tự trách, mọi chuyện đã qua rồi."

"Tiểu Dương!" Cha Lý nhìn qua Dương Hạo, lại nhớ đến thái độ lúc nãy của mình.

Haiz!

Ông thở dài một tiếng, sau đó mới tự oán trách bản thân: "Không ngờ nơi đó lại bẩn thỉu như vậy, làm vậy thì sao dân chúng chúng ta có thể tin tưởng họ chứ?"

"Chú à..." Dương Hạo lại nói với cha Lý đang mặt mũi tràn đầy vẻ tự trách: "Thật ra đây cũng là chuyện bình thường. Tuy cháu không phải người Hàn Quốc, nhưng cũng hiểu một ít về tình hình bên này. Có một số việc, căn bản không phải người thường có thể biết được."

Nghe Dương Hạo khuyên bảo, cha Lý lại thở dài một tiếng.

Mà Dương Hạo lại mở miệng nói: "Mỗi người đều có con đường của mình, đây là không thể thay đổi. Nếu Hiếu Ngôn không thuộc về nơi đó, vậy chúng ta không cần cưỡng cầu."

"Tiểu Dương, cảm ơn cậu!" Cha Lý nhìn Dương Hạo trước mặt, cuối cùng cũng chỉ có thể dùng một câu cảm ơn để biểu đạt nội tâm không bình tĩnh của mình bây giờ.

Mà Dương Hạo thì khoát tay cười nói với hai ông bà: "Cháu là bạn trai Hiếu Ngôn, là người trong nhà, không cần nói cảm ơn."

"Cũng may là có Tiểu Dương!" Mở miệng là mẹ Lý.

Bà đã cảm thấy nhất định có chuyện gì rồi mà.

Bằng không với tính cách ngoan ngoãn hiểu chuyện của con gái, sao có thể nói không làm là không làm được.

"Nào có nào có." Dương Hạo lại xua tay.

Chỉ cần có thể xử lý xong chuyện của Lý Hiếu Ngôn, như vậy Dương Hạo cảm thấy hôm nay không uổng công chuyến này.

"Tiểu Dương, thân phận của cậu cũng không đơn giản đâu nhỉ?"

Ngay khi Dương Hạo cho rằng chuyện này đã kết thúc mỹ mãn, câu nói bất ngờ này lại làm bầu không khí an lành rơi vào trạng thái kỳ lạ.

Nhất là cha Lý, đôi mắt viết đầy tang thương và thâm ý.

"Ha ha!" Nhìn vào ánh mắt của cha vợ, Dương Hạo cũng chỉ cười đáp lại: "Chú à, thật ra thân phận của cháu không có gì đáng nói, cháu chỉ là một thương nhân người Hoa bình thường, đến Hàn Quốc để phát triển nghiệp vụ mà thôi. Ngoài ra cháu có một ít quan hệ thôi, chú đừng suy nghĩ nhiều."

Lần này Dương Hạo không định sử dụng năng lực tiền giấy của mình.

Đây chẳng qua là hạ sách.

Cha mẹ Lý Hiếu Ngôn chỉ là gia đình bách tính phổ thông, chỉ cần họ có thể hiểu vì sao con gái mình lại từ bỏ đơn vị tư pháp, hiểu con gái mình có nỗi khổ tâm là được rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...