🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 897: Lần đầu đến cửa (2)

Nhà của Lý Hiếu Ngôn cũng không khác gì mấy căn nhà ở nông thôn.

Tường vây cao hơn 1 mét bao quanh một cái sân giản dị và gian phòng gạch ngói.

Chỉ là có chỗ khác với Hoa Quốc, nhà bên Hàn Quốc dùng rất nhiều kết cấu chất liệu gỗ, rất có phong cách Hàn.

"Cha... cha..."

Lý Hiếu Ngôn tuy chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng khi hai cha con bốn mắt nhìn nhau, Lý Hiếu Ngôn vẫn vô thức mở miệng gọi cha mình.

"Ừm!" Cha của Lý Hiếu Ngôn là Lý Chính Quốc, ông chỉ khẽ gật đầu một cái với Lý Hiếu Ngôn đang ngây người trên ghế phụ.

Biểu cảm bình tĩnh thản nhiên, không có vẻ vui sướng khi gặp con gái, cũng không có vẻ phẫn nộ khi Lý Hiếu Ngôn vứt bỏ công việc việc.

Có chỉ là yên lặng.

Nhưng Dương Hạo đang cởi dây an toàn lại biết, vị này thật ra vẫn rất quan tâm con gái mình.

Thường nói, nào có cha mẹ nào không quan tâm con cái?

Nếu như có thật, vậy họ tuyệt đối không xứng làm cha mẹ trên đời này.

"Chào chú!"

Người còn chưa xuống xe, giọng nói tràn ngập tôn kính của Dương Hạo đã truyền đến.

Cởi dây an toàn xuống xe, khi Dương Hạo xuất hiện thì hắn đã đi tới trước cửa sân.

Nhưng lần này Dương Hạo không mở cửa đi vào sân, mà đầu tiên là mỉm cười gật đầu với cha của Lý Hiếu Ngôn, tiếp đó xoay người mở cửa ghế phụ cho Lý Hiếu Ngôn.

Một loạt hành động của Dương Hạo, nói thật là Lý Chính Quốc đều thấy rõ ràng.

Mà chính là vì hành động này của Dương Hạo, khiến khuôn mặt vốn không thay đổi của Lý Chính Quốc chợt xuất hiện nụ cười như có như không, đồng thời ánh mắt cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

Thậm chí còn ném chổi trong tay qua một bên, đi về phía cổng chính.

Xem ra Dương tổng của chúng ta tôn kính cha vợ, cũng tôn kính bạn gái, khiến cho vị cha vợ này tán thành.

Mà tất cả đều nằm trong dự đoán của Dương Hạo, hắn nhìn Lý Hiếu Ngôn đang hoang mang lo sợ, sau đó mới kéo tay nàng, nói nhỏ: "Chú đến rồi, xuống xe đi!"

"A! Vâng..." Lý Hiếu Ngôn tất nhiên nhìn thấy cha mình đi về phía hai người.

Có lẽ vì cảm thấy áy náy với cha mẹ, có lẽ là áp chế từ huyết mạch, Lý Hiếu Ngôn cũng không phát hiện cha mình đã thay đổi thái độ vì hành động của Dương Hạo.

Nàng khẽ gật đầu ra hiệu với Dương Hạo, rồi mới xuống xe.

Mà lúc này cha Lý Hiếu Ngôn cũng đi đến trước cánh cổng đang đóng.

"Cha!' Lý Hiếu Ngôn mở miệng lần nữa.

Mà lần này, tuy Lý Chính Quốc vẫn giữ thái độ cũ, có điều hành động đã khác rất nhiều, còn 'ừm' một tiếng với Lý Hiếu Ngôn.

Sau đó liền kéo cổng chính, đồng thời lẩm bẩm lầu bầu một câu: "Vào đi, mẹ còn đang dọn phòng."

"Vâng cha!' Lý Hiếu Ngôn không ngờ cha mình lại có thái độ như vậy.

Tất nhiên, đây là thái độ tốt.

Mà theo Lý Chính Quốc mở cửa, Lý Hiếu Ngôn cũng không đi vào sân ngay, mà đưa mắt nhìn về phía Dương Hạo.

Thấy Lý Hiếu Ngôn vẫn hơi lo lắng, Dương Hạo lại mở miệng: "Vào trước đi! Có lẽ dì đang chờ em đấy, anh lái xe vào trước đã."

Dương Hạo nói xong lại đưa mắt nhìn về phía cha vợ, thấy ông không phản đối hành vi lái xe vào của mình, Dương Hạo biết bước đầu coi như ổn.

"A... vâng!"

Lý Hiếu Ngôn nhìn Dương Hạo một chút, lại thấy cha không phản đối, lúc này mới cả gian đi về phía nhà mình.

Mà theo Lý Hiếu Ngôn đi ba bước ngoái đầu hai lần, lúc này Dương Hạo mới nói với Lý Chính Quốc đang quan sát mình: "Xin lỗi chú, đột nhiên quấy rầy chú!"

"Khách sáo rồi!" Lý Chính Quốc gật đầu với Dương Hạo, nhưng cũng không nói gì thêm.

Thông qua tin tức con gái tiết lộ trong điện thoại, có thể Lý Chính Quốc cũng biết, chuyện công việc của con gái ông khẳng định có vấn đề.

Mà vị bạn trai người Hoa này của con gái...

Tuy con gái không nói gì nhiều, nhưng Lý Chính Quốc vẫn có thể cảm giác được, người bạn trai trước mắt này khẳng định có quan hệ với chuyện đó.

Chẳng qua là bây giờ xem ra, chàng trai thành thục này chắc hẳn không phải người xấu.

Được rồi!

Vì Dương Hạo được cha hack cải tạo nhiều lần.

Bây giờ nói Dương Hạo hơn 20 tuổi cũng được.

Hơn 30 tuổi cũng không sai.

Dương Hạo có vẻ phấn chấn của thanh niên, cũng có vẻ thành thục trưởng thành của người trung niên.

Đối với Dương Hạo mà nói, tuổi tác đúng là không dễ đánh giá.

"Lái xe vào trước đi, có chuyện gì vào nhà rồi tâm sự!"

"Vâng!" Dương Hạo lễ phép gật đầu một cái.

Xem ra có thể giáo dục được một cô gái hiểu chuyện như Lý Hiếu Ngôn, cha mẹ nàng khẳng định sẽ không kém.

Từ khi vị cha vợ này nhìn thấy bọn họ đến bây giờ, ông vẫn luôn nói đủ là dừng.

Nhưng dù sao con gái ông vẫn vứt bỏ công việc người người hâm mộ, nên ông vẫn rất giận.

Dù sao đây là cô con gái mà ông kỳ vọng nhất.

Trong nhà Lý Hiếu Ngôn.

Dương Hạo lái xe vào trong sân, đầu tiên là chuyển đủ loại quà tặng đã chuẩn bị xong vào nhà.

Trong lúc đó hai người cũng không nói quá nhiều lời.

Dương Hạo cũng không tự chuốc lấy nhục, dự định lát nữa sẽ tâm sự thật tốt với vị cha vợ trầm ổn này.

Mà Lý Chính Quốc cũng không từ chối quà của Dương Hạo, chỉ là nói hai câu khách sáo.

Hai người lại yên lặng vận chuyển đù loại quà tặng xa hoa đắt tiền.

Dương Hạo vẫn nhìn thấy một ít kinh ngạc từ trong mắt Lý Chính Quốc.

Mà khi hai người chuyển xong đồ vào phòng.

Lý Hiếu Ngôn vừa vào nhà tìm mẹ cũng đã dẫn mẹ mình đi ra.

"Ai ui, sao lại mua nhiều đồ thế này! Tiểu Dương, làm cháu tốn kém rồi."

So với sự trầm ổn của cha vợ, thái độ của mẹ vợ nhiệt tình hơn rất nhiều.

Thấy Dương Hạo và Lý Chính Quốc vận chuyển quà tặng chất đầy đại sảnh, bà hiển nhiên cũng giật nảy mình.

"Dì à, không có gì! Dù sao cũng lần đầu đến nhà, cũng không biết dì và chú thích cái gì, nên cháu tự quyết định mua một chút!"

Dương Hạo vẫn nho nhã lễ độ như cũ, nói vài lời khách sáo.

Thế nhưng mẹ Lý vẫn hơi kinh ngạc, có chút oán trách nói với Dương Hạo: "Tiểu Dương, người trẻ tuổi các cháu thật là, nên tiết kiệm thì phải tiết kiệm, dì và chú của cháu nào dùng được nhiều đồ như vậy. Haiz, vào nhà ngồi trước đi!"

"Lão Lý, ông còn đứng đó làm gì? Mau mang trà ông chuẩn bị từ sang vào cho Tiểu Dương đi."

Xem ra loại gia đình thế này, vẫn là nữ chủ nhân biết tiếp khách.

Hai ba câu nói đã đánh vỡ cục diện hơi lúng túng giữa Dương Hạo và Lý Chính Quốc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...