🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 896: Lần đầu đến cửa

Trên xe.

Mặc dù có Dương Hạo an ủi, nhưng khi nhìn thấy phong cảnh không ngừng biến hóa ngoài cửa sổ.

Nội tâm Lý Hiếu Ngôn ngồi bên ghế phụ vẫn khó tránh khỏi hơi bất an.

"Oppa, cha mẹ em có thể mắng em hay không?"

Nhớ đến mấy năm nay, cha mẹ đặt tất cả hi vọng lên người nàng, mà nàng dĩ nhiên lại không nói tiếng nào đã từ bỏ công việc người người đều hâm mộ.

Cho dù có một vạn lý do, nhưng tại nông thôn, trong mắt cha mẹ có tư tưởng hơi cổ hủ kia, thì đây chính là bất hiếu.

"Yên tâm đi, giao cho anh là được!"

Lý Hiếu Ngôn bất an, lại làm Dương Hạo nhớ đến cảnh mình về nhà cùng Từ Băng Băng.

Chuyện lần này có là gì chứ?

So với Từ Vệ Quốc muốn cầm đao chém mình kia, lần này trở về cùng Lý Hiếu Ngôn căn bản không phải chuyện gì đáng nói.

Chỉ có thể nói là, Lý Hiếu Ngôn đang tự dọa bản thân mà thôi.

Lý Hiếu Ngôn thấy ánh mắt kiên định của Dương Hạo, cuối cùng vẫn không nói gì.

Đây không phải lần đầu nàng thể hiện sự lo âu của mình, mà cũng không phải lần đầu Dương Hạo an ủi nàng.

Xe vẫn tiếp tục chạy, vì để Lý Hiếu Ngôn không lo lắng nữa, Dương Hạo cũng đang nghĩ cách để chuyển lực chú ý của nàng đến chỗ khác.

Trong khi hai người nói chuyện, bất tri bất giác đã đi đến thôn trang nhỏ nơi cha mẹ Lý Hiếu Ngôn ở.

Thật ra Hàn Quốc cũng không khác gì Hoa Quốc, tuy các thành phố lớn đều rất phồn hoa, nhưng nông thôn thì lại có một loại cảm giác giản dị quen thuộc.

Trải qua hơn 2 giờ lái xe, khi Dương Hạo lái đến cổng thôn, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt của người trong thôn.

Bình thường không phải không có xe cộ đi vào thôn.

Nhưng mà loại xe Mercedes mang biển số thủ đô này, thì vẫn khá hiếm thấy với dân quê.

Cho nên khi Dương Hạo lái xe vào thôn, rất nhanh đã hấp dẫn không ít người.

Mà Dương Hạo đang tập trung lái xe, lúc này cũng mở miệng hỏi thăm Lý Hiếu Ngôn bên cạnh: "Xem ra nông thôn ở đây cũng giống như trên phim nhỉ, cực kỳ thuần phác giản dị! Lâu rồi anh cũng không về nhà, có cơ hội sẽ dẫn em về quê anh ở Hoa Quốc!"

"Thật sao?" Lý Hiếu Ngôn vốn còn hơi khẩn trương khi vào thôn, nghe thấy Dương Hạo nói vậy thì lập tức bị hấp dẫn.

Dù sao nàng cũng biết, mình chỉ là một trong số rất nhiều bạn gái của Dương Hạo, hơn nữa còn là bạn gái ngoại quốc.

Trải qua mấy ngày ở chung, nàng thật sự thích Dương Hạo.

Nhưng nàng không dám yêu cầu xa vời, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh Dương Hạo là đủ rồi.

Thế nhưng không ngờ, Dương Hạo lại muốn đưa nàng về Hoa Quốc, thậm chí còn định mang nàng về nhà.

Điều này đại biểu cái gì?

Chẳng phải là mình có một địa vị nhất định trong lòng Dương Hạo sao.

Tuy Dương Hạo nói là có cơ hội, nhưng Lý Hiếu Ngôn tin Dương Hạo nhất định có thể nói được làm được.

Dù sao đây cũng là Dương Hạo nha.

Quả nhiên, khi Lý Hiếu Ngôn nhìn về phía Dương Hạo với ánh mắt chờ mong, Dương Hạo lại cười cưng chiều với nàng, nói: "Ngốc, em đã là bạn gái anh, anh đương nhiên sẽ đưa em về thăm nhà. Hơn nữa không chỉ có em, còn có Lý Lệ Chất và những người khác nữa, anh sẽ dẫn các em về gặp cha mẹ của anh một lần. Hiếu Ngôn, tuy con người anh hơi 'bác ái', nhưng sẽ không nói dối với bạn gái mình.

"

Những lời này của Dương Hạo là thật lòng.

Những lời này không chỉ là để giúp Lý Hiếu Ngôn thả lỏng hơn chút, thật ra cũng là lời thật lòng của Dương Hạo.

Tuy từ khi nhận được cha hack thì cuộc sống của hắn đã rất thoải mái.

Nhưng hắn không còn trẻ nữa, cuộc đời của hắn thay đổi quá nhanh.

Nói thật, nếu có thể thì Dương Hạo bây giờ vẫn hi vọng có thể sống thoải mái và bình yên.

Nhưng trước đó, hắn còn phải chuẩn bị một phen.

Việc kinh doanh bên Nga, kế hoạch bên Hàn Quốc này.

Những việc này đều cần Dương Hạo đi làm, tất cả đều là vì cuộc sống tốt đẹp hơn.

Dù sao nội tâm Dương Hạo vẫn luôn có một kế hoạch.

Mua một hòn đảo, dẫn theo người nhà và các cô gái của mình định cư trên đó, sống cuộc sống không buồn không lo.

Thỉnh thoảng ra ngoài chơi một chút, rảnh rỗi lại gọi vài người bạn lên đảo chơi.

Có lẽ đây mới là cuộc sống mà Dương Hạo muốn.

"Oppa..."

Lý Hiếu Ngôn cũng cảm động trước ánh mắt chân thành của Dương Hạo.

Thật ra Lý Hiếu Ngôn vẫn luôn không biết Dương Hạo thấy mình thế nào.

Nhưng nàng luôn cho rằng, Dương Hạo chỉ vì ngoại hình của mình, cảm thấy mình đáng thương.

Nhưng bây giờ, Lý Hiếu Ngôn biết Dương Hạo thật lòng với mình.

"Ngốc!" Dương Hạo mỉm cười xoa đầu Lý Hiếu Ngôn, sau đó cũng nhắc nhở nàng: "Có phải sắp đến nhà em rồi không?"

Dương Hạo không đề cập đến còn đỡ, vừa nhắc đến...

Khi Lý Hiếu Ngôn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "A trời ạ, Oppa! Đó... đó chính là nhà em. Em... em nhìn thấy cha em rồi!"

Lý Hiếu Ngôn không ngờ mình liếc mắt nhìn qua đã thấy cha mình đang quét dọn cái sân đã không thể sạch sẽ hơn.

"Bình tĩnh, em đã nói với cha mẹ chuyện mình sẽ về rồi mà."

Dương Hạo thấy Lý Hiếu Ngôn vừa bị mình làm cảm động, hiện giờ lại trở nên vô cùng khấn trương, nội tâm hắn chỉ thấy buồn cười.

Từ Băng Băng là vậy, mấy cô gái khác cũng là vậy.

Sao?

Lẽ nào chỉ mình kẻ đã ly hôn như mình là không biết khẩn trương?

Là thành thạo chuyên nghiệp à?

Mỗi lần đều là mình an ủi các nàng.

"Vâng!" Lý Hiếu Ngôn gật đầu một cái, nhưng nhớ đến cuộc gọi với mẹ lúc sáng, khi đó cha đứng bên cạnh đột nhiên hừ lạnh, Lý Hiếu Ngôn lại cảm thấy căng thẳng.

Nhất là bây giờ.

Khi Dương Hạo lái chiếc Mercedes chói mắt đi đến trước cửa, khi bố vợ trong sân nhìn chằm chằm vào chiếc xe này.

Lý Hiếu Ngôn cảm giác hô hấp của mình trở nên gấp gáp hơn.

Nhưng dù Lý Hiếu Ngôn không biết nên đối mặt với cha mình thế nào, đôi tay ngọc đang nắm chặt vì căng thẳng của nàng lại cảm nhận được cảm giác ấm áp.

Ngay sau đó, giọng nói của Dương Hạo vang lên bên tai Lý Hiếu Ngôn.

"Nào có cha mẹ nào không thương con cái, hơn nữa em phải có lòng tin với anh chứ, lên tiếng chào chú đi!"

Dương Hạo vừa dứt lời, cửa sổ bên ghế phụ liền kêu nhẹ vài tiếng, từ từ hạ xuống.

Mà khi cửa sổ xe hạ xuống.

Lúc này chiếc Mercedes cũng đã dừng trước cửa nhà Lý Hiếu Ngôn, đồng thời Lý Hiếu Ngôn đang choáng váng khi đối diện với ánh mắt của cha mình.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...