🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 895: Hiểu lầm lớn (2)

Thấy ánh mắt hốt hoảng và khuôn mặt đỏ hồng của mẹ, Tống Kiều Ân vỗ trán một cái, cạn lời với mẹ mình: "Trời ạ, mẹ, hay là mẹ đừng làm thư ký nữa? Chờ con tốt nghiệp, con sẽ nuôi mẹ!"

Tống Mỹ Tuệ: Con nói đơn giản dễ dàng, mẹ không đi làm ai nuôi hai mẹ con chúng ta?

"Còn nhỏ mà đã ranh mãnh, chuyện của mẹ không cần con quan tâm."

"Mẹ, sao mẹ cứ là lạ..." Tống Kiều Ân lần đầu nhìn thấy trạng thái này của mẹ mình.

Lúc trước khi hai người cãi nhau, mỗi khi nhắc đến hội trưởng Kim, mẹ mình sẽ ra sức giải thích với mình.

Thế nhưng lần này thì sao?

Mẹ không chỉ không giải thích, trái lại còn nói giúp vị hội trưởng mới kia, thậm chí còn phát cáu với mình.

Không thể nào!

Trong đầu Tống Kiều Ân lập tức xuất hiện những thông tin liên quan đến Dương Hạo ở trên mạng.

Không thể không nói, ông chú người Hoa này nhìn thuận mắt hơn hội trưởng Kim kia nhiều.

A!

Mình nghĩ cái gì vậy?

"Lạ cái gì? Mau đi tắm đi, lát nữa có khách rồi!"

Tống Mỹ Tuệ hơi hoảng khi bị con gái nhìn chằm chằm, liền trợn mắt nhìn con gái rồi vội vàng xoay người rời khỏi.

Mà Tống Kiều Ân nhìn bóng lưng của mẹ, lập tức rơi vào trầm tư.

Hồi tưởng lại ông chú người Hoa vừa nhìn thấy trên điện thoại của mẹ, Tống Kiều Ân nghĩ đến gì đó, vội vàng trở lại giường lấy điện thoại của mình.

Về phần nàng làm gì.

Tất nhiên là thăm dò tin tức tương quan của ông chú người Hoa kia.

Mà khi hai mẹ con đang phiền vì ông chú người Hoa kia.

Bên Dương Hạo.

"Hội trưởng!"

Trong phòng tổng thống, Doãn Ân Tuệ đang cung kính đứng trước người Dương Hạo.

"Làm xong rồi?" Dương Hạo ngồi trên sô pha hỏi Doãn Ân Tuệ.

Mà Doãn Ân Tuệ nhớ đến chuyện Dương Hạo bảo mình làm, không nghĩ ngợi gật đầu: "Vâng hội trưởng! Chuyện công ty đã bàn giao xong."

"Vậy là tốt rồi!" Dương Hạo gật đầu một cái.

Nhìn mỹ nữ điều chỉnh tinh vi thanh tú động lòng người trước mắt.

Hôm qua nàng không ở đây, cảm giác có hơi tiếc nuối.

Dù sao vị tiểu trợ lý Hàn Quốc này cũng chơi rất cởi mở.

Nhưng bây giờ còn có chuyện khác giao cho tiểu trợ lý, muốn chơi cũng chỉ có thể chờ mấy ngày nữa.

"Cầm lấy, đây là nhiệm vụ đầu tiên của em khi trở thành trợ lý."

"Vâng hội trưởng!" Doãn Ân Tuệ không hề do dự, lập tức nhận tài liệu.

Bởi vì nàng biết, từ bây giờ trở đi, nàng sẽ là trợ lý hàng ngày của Dương Hạo.

Gần với thư ký Tống Mỹ Tuệ.

Cũng coi như là nhân viên thân thiết của Dương Hạo khi ở Hàn Quốc.

"Lát nữa em đi tìm Mỹ Tuệ, tôi đã nói chuyện với cô ấy rồi. Có lẽ khoảng thời gian tiếp theo, tôi sẽ thường xuyên qua lại hai nước. Cho nên để thuận tiện, em đi hỗ trợ Mỹ Tuệ đi, giúp tôi xử lý chuyện xe và nhà. Đồng thời giúp tôi làm hết các thủ tục cần làm luôn."

Dù sao cũng là xuyên quốc gia, vẫn có một số thủ tục khá phiền phức.

Cho nên trải qua vài ngày sống ở Hàn Quốc, Dương Hạo cũng biết mình nên làm một ít thủ tục cần làm.

"Hội trưởng yên tâm, em sẽ hỗ trợ thư ký Tống!"

Thấy Dương Hạo phân phó mình chuyện này, Doãn Ân Tuệ cũng thở phào.

Dù sao chức vụ trợ lý này của nàng cũng là bất đắc dĩ.

Năng lực nghiệp vụ của nàng rất có hạn.

Hiện giờ nàng chỉ muốn tập trung vào nghiên cứu, làm thể nào để hầu hạ tốt cuộc sống hàng ngày của hội trưởng nhà mình.

Chuyện quá khó, nàng sẽ có áp lực.

"Ừm!" Thấy thái độ của Doãn Ân Tuệ không tệ, Dương Hạo gật đầu một cái, sau đó mở miệng nói: "Chuyện nhà thì em và Mỹ Tuệ cùng nghiên cứu. Tiếp đó cùng Mỹ Tuệ mua một chiếc suy mình thích đi, không cần lo về tiền. Đây là hai tấm thẻ phụ của tôi, hạn mức là 100 triệu. Em và Mỹ Tuệ mỗi người một tấm, bình thường mua chút quần áo hay mỹ phẩm gì, thích gì thì cứ mua là được."

Dương Hạo chỉ nói vài câu đơn giản, lập tức khiến Doãn Ân Tuệ không biết hình dung tâm trạng của mình bây giờ ra sao.

Quá... quá hào phóng rồi.

Vừa ra tay đã là 100 triệu?

Đây... đây là cuộc sống thần tiền gì chứ?

Chỉ là còn chưa chờ Doãn Ân Tuệ kinh ngạc xong.

Dương Hạo lại nói tiếp một câu, trực tiếp làm Doãn Ân Tuệ không chịu nổi.

"Là 100 triệu NDT, chứ không phải đồng Won!"

Lần này, Doãn Ân Tuệ hoàn toàn không chịu nổi, vốn cho rằng 100 triệu Won, nàng cũng đã khiếp sợ đến run chân.

Nhưng bây giờ, 100 triệu NDT?

Nếu không phải còn có việc, có lẽ Doãn Ân Tuệ đã quỳ rạp xuống trước người Dương Hạo rồi, vì lựa chọn sáng suốt của mình hôm trước, đồng thời thể hiện lòng trung thành của mình với Dương Hạo.

"Được rồi! Em không cần kinh ngạc như vậy. Tuy tôi không thể cho em danh phận gì, nhưng thân là người của tôi, làm xong việc của em, tôi sẽ không bạc đãi em."

Dù sao cũng là lính đầu tiên của mình ở Hàn, cũng coi như người của mình, Dương Hạo đương nhiên sẽ không bạc đãi các nàng.

"Vâng! Hội trưởng yên tâm, em sẽ toàn tâm toàn ý phục vụ hội trưởng."

Hiện giờ Doãn Ân Tuệ nào dám nói không.

Có loại đại lão này bên cạnh, nàng căn bản không cần danh phận gì cả.

"Ừm!" Dương Hạo lại gật đầu một cái.

Sau đó lại trò chuyện vài câu với Doãn Ân Tuệ về chuyện đi cùng Tống Mỹ Tuệ, sau đó bảo nàng cầm tài liệu rời đi.

Mà sau khi Doãn Ân Tuệ rời đi.

Lý Hiếu Ngôn tắm rửa thay quần áo xong cũng đi ra khỏi phòng ngủ.

"Hai cô nàng kia vẫn chưa chịu dậy à?"

Nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, nghĩ đến hai loli vẫn đang ngủ say như chết trong phòng ngủ, Dương Hạo không khỏi hỏi một câu.

"Hôm qua hai người họ đều mệt lả. Mạt Mạt nói hôm nay ai cũng đừng gọi mình dậy, để mình ngủ cả ngày. Giai Giai cũng có ý đó."

Hiện giờ đều là chị em, cho nên Lý Hiếu Ngôn cũng không kiêng kị, nói thẳng cuộc đối thoại của mình với Lâm Mạt Mạt và Mạnh Giai Giai cho Dương Hạo nghe.

"Ồ! Đúng là hai con gà, nhưng lại nghiện chơi! Được rồi, mặc kệ họ. Anh đã người chuẩn bị cơm trưa và cơm tối cho họ rồi. Chúng ta đi thôi."

Rời giường từ sáng sớm, bây giờ đã là hơn 9 giờ sáng.

Cũng đến lúc xuất phát rồi, đi gặp cha mẹ vợ đầu tiên ở Hàn Quốc nào.

"Vâng!"

Bởi vì có Dương Hạo làm chỗ dựa, nội tâm của Lý Hiếu Ngôn cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Tuy trong lòng còn hơi lo lắng, lát nữa về nhà cha mẹ có mắng mình không.

Nhưng Dương Hạo là người có thân phận như vậy, thế mà còn có thể rút chút thời gian trở về cùng mình, mình còn lo lắng gì nữa chứ.

Dương Hạo cũng không dự định đi tay không gặp cha mẹ vợ tương lai.

Dưới sự phục vụ của khách sạn, rượu ngon và thuốc lá, lá trà thượng hạng đã xếp đầy một xe.

Mà lần này cũng là lần đầu tiên Dương Hạo lái xe đi ra ngoài ở Hàn Quốc.

Về phần xe, đương nhiên là xe của khách sạn.

Đây cũng là vì sao hôm nay Dương Hạo lại sốt ruột, bảo Tống Mỹ Tuệ tranh thủ thời gian xử lý chuyện nhà và xe.

Nhất là nhà.

Dù sao lát nữa mình cũng khó tránh khỏi phải sử dụng năng lực tiền giấy với cha mẹ vợ Hàn Quốc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...