"Hiểu!" Dương Hạo hiểu ngay.
Dù sao cũng là đàn ông, đối với phụ nữ thì có rất nhiều chuyện không cần nói cũng hiểu.
Dương Hạo lại trò chuyện vài câu với Kim Mãn Tú, rồi mới cúp máy.
Cốc cốc cốc!
Dương Hạo chờ đợi một lát trong phòng, lại nghe thấy tiếng gõ cửa quen thuộc.
"Vào đi!"
Theo cửa phòng mở ra, xuất hiện trước mặt Dương Hạo là Tống Mỹ Tuệ đã thay quần áo.
Chỉ là một chiếc váy dài đơn giản, phối hợp một đôi giày nhỏ bình thường, mái tóc dài búi lên đã được thả ra sau vai.
Không có cảm giác ngây thơ trong sáng của thiếu nữ, lại có thêm chút thành thục và quyến rũ của phụ nữ trưởng thành.
Thật là một thiếu phụ xinh đẹp khiến người ta nhịn không được mà muốn yêu thương.
Haiz!
Kim Mãn Tú không ra tay, vậy đừng trách Dương Hạo mình.
"Hội... hội trưởng..."
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Dương Hạo, Tống Mỹ Tuệ hiển nhiên là hơi ngượng ngùng và căng thẳng.
"Rất đẹp!" Dương Hạo thành khẩn khen ngợi, sau đó cất bước rồi nói: "Đi thôi! Hôm nay tôi không phải hội trưởng, gọi tôi Dương Hạo là được!"
Hắn nói xong cũng mặc kệ Tống Mỹ Tuệ đang kinh ngạc, liền đi thẳng ra ngoài cửa phòng.
Mà khi Dương Hạo đi ngang qua Tống Mỹ Tuệ, vị thiếu phụ xinh đẹp này mới phản ứng lại, vội vàng xoay người đi theo Dương Hạo ra ngoài.
"Hội trưởng!"
Cùng nhau đi ra, lần này các công nhân viên đều biết người đàn ông này chính là hội trưởng của bọn họ.
Lần này không có hiểu lầm gì, tất cả đều vội vàng cúi đầu với Dương Hạo.
Mà Dương Hạo thì chỉ tùy ý mỉm cười và khoát tay, gật đầu với những nhân viên này.
Rất hòa ái, căn bản không có vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng như Kim Mãn Tú.
Chỉ riêng điểm này thôi, đã có rất nhiều nhân viên tán thành Dương Hạo.
"Ông chú, cuối cùng chú cũng xong việc rồi. Em và Giai Giai sắp chết đói rồi."
Lâm Mạt Mạt và Mạnh Giai Giai cũng nhận được tin và đi ra, sau khi nhìn thấy Dương Hạo thì bắt đầu phàn nàn.
Dù sao các nàng cũng ở công ty một ngày rồi.
Từ sáng sớm đến tối, ngoại trừ lúc hack vào hệ thống an ninh và nhìn trộm Dương Hạo trong phòng họp thì còn có chút thú vị, ngoài ra thì chán muốn chết.
"Gần đây em ăn rất nhiều, chịu đói một chút cũng tốt!"
Dương Hạo chưa từng chịu thua trước tiểu ác ma loli này, nên miệng cũng sẽ không mềm.
Chỗ khác thì lại càng không mềm.
Mà Lâm Mạt Mạt thấy ánh mắt đùa cợt của ông chú nhà mình, lại hung hăng lườm hắn một cái, nói: "Có niềm vui mới liền quên người cũ. Chờ đấy! Hừ!"
"Ha ha!" Dương Hạo chỉ cười ha ha, lập tức nhướng mày với Mạnh Giai Giai bên cạnh nàng.
Mạnh Giai Giai hiểu ngay.
Dưới sự 'thả câu' của Lâm Mạt Mạt, Dương Hạo trực tiếp vòng qua nàng, dẫn theo thiếu phụ xinh đẹp Tống Mỹ Tuệ đang hơi kinh ngạc và trạch nữ loli Mạnh Giai Giai mà đi thẳng.
"Hừ! Tức chết mình rồi!"
Thấy mình hờn dỗi cũng vô dụng, Lâm Mạt Mạt lập tức đuổi theo.
Mà Dương Hạo và Mạnh Giai Giai thấy Lâm Mạt Mạt đuổi theo, cũng lập tức cười lên.
"Ha ha ha!"
"Móa!" Lâm Mạt Mạt thấy nụ cười xấu xa của hai người này, nhịn không được mà chửi thề một tiếng.
"Hai người thật đáng ghét!"
Lâm Mạt Mạt giận, liền mang bạn thân và ông chú nhà mình ra trút giận.
Từng nắm đấm nhỏ rơi xuống như mưa, mực dù không tạo thành tổn thương, nhưng khí thế lại rất kinh người.
Tống Mỹ Tuệ nhìn ba người đùa giỡn trước mắt, nàng lại có chút không hiểu vị hội trưởng chỉ kém mình một tuổi này.
Trong cuộc họp, Dương Hạo bình tĩnh, đá đạo, tư duy kín đáo, nhưng lại vô cùng nghiêm túc.
Cũng có rất nhiều tư duy khác biệt với những hội trưởng khác.
Người khác thì nghĩ đủ cách để kiếm tiền.
Còn Dương Hạo thì nghĩ đủ cách để nện tiền.
Nhưng bây giờ, nhìn hai thiếu nữ có vẻ như không lớn hơn con gái mình là bao, dĩ nhiên lại có thể cười cười nói nói với hội trưởng.
Hơn nữa còn có loại quan hệ đó.
Chuyện này... Nội tâm Tống Mỹ Tuệ hơi loạn.
Mặc dù nàng vì trả ơn Kim Mãn Tú đã giúp đỡ nàng và con gái nhiều năm.
Nhưng Dương Hạo trước mặt hoàn toàn không phải loại người giống như nàng nghĩ.
Nói Dương Hạo là người đàng hoàng đứng đắn.
Những chuyện nhìn thấy và nghe thấy trong hai ngày nay, vị hội trưởng này quả thực là một người đàn ông chân chính.
Bệnh chung của đàn ông chính là có vô số phụ nữ.
Thế nhưng một người đàn ông như vậy, dĩ nhiên lại khiến cho các cô gái này khăng khăng một mực đi theo.
Nếu nói là vì tiền của Dương Hạo, vậy vị hội trưởng này đúng là cho rất nhiều.
Hôm trước đi dạo phố, cô bé Lâm Mạt Mạt này cầm một tấm thẻ đen hơn 100 triệu, thích mua gì thì mua.
Hơn nữa còn nói đây chỉ là tiền tiêu vặt.
Nếu nói vì vẻ ngoài của Dương Hạo, vậy vị hội trưởng này đúng là một người đàn ông anh tuấn hiếm có khó tìm.
Có khí chất, có khuôn mặt, còn trẻ lại nhiều tiền.
Nhưng một người giống như Dương Hạo, có lẽ có rất ít cô gái nào có thể chống đỡ được một người đàn ông như vậy.
Hoàn toàn có thể nói là, già trẻ ăn sạch.
Mâu thuẫn.
Vô cùng mâu thuẫn.
Mà loại mâu thuẫn này khiến cho Tống Mỹ Tuệ không khỏi rơi vào mơ màng.
Cười cười nói nói, cãi nhau ầm ĩ.
Vị hội trưởng Dương Hạo này làm cho toàn bộ nhân viên của công ty MS cảm thấy khó hiểu.
Nhất là khi Dương Hạo dẫn theo toàn thể thành viên của G-Girl đi xuống đại sảnh lầu một, thì mọi người càng kinh hãi đến rớt cằm.
Vị hội trưởng này, dẫn theo thư ký xinh đẹp nhất công ty, lại có hai loli phong cách giống nhau nhưng tính cách lại hoàn toàn tương phản.
Hiện giờ còn mang theo nhóm nhạc nữ có tiếng nhất công ty.
Loại cảm giác bị vô số cô gái vây quay này, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả.
Nhưng Dương Hạo cũng không để ý.
Hắn leo lên xe mà Tiêu Mỹ Anh cố tình sắp xếp cho họ, rồi rời khỏi công ty MS.
"Anh Dương, anh định dẫn mọi người đi đâu nha?"
Trương Vũ Kỳ có tình cách hoạt bát nhất, cũng xem như là đồng hương của Dương Hạo, nàng tò mò hỏi Dương Hạo một câu.
Theo nàng thì với thân phận của Dương Hạo, nói không chừng sẽ đưa các nàng đến các nhà hàng cao cấp nào đó.
Tuy các nàng là nhóm nhạc nữ nổi tiếng, mỗi người đều là tiểu phú bà.
Nhưng dù sao các nàng cũng là idol, khống chế ẩm thực là điều rất quan trọng và nghiêm khắc.
Nhưng như trường hợp hôm nay, ra ngoài ăn cơm với hội trưởng, vậy tuyệt đối được ăn nhiều rồi.
Đây mới là chỗ Trương Vũ Kỳ thích nhất.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?