🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 886: Dương tổng tò mò

"Không có việc gì thật?" Dương Hạo vẫn nở nụ cười hòa nhã kia.

"Hội trưởng, không có chuyện gì! Là thư ký riêng của ngài, đây là chuyện tôi phải làm!" Lần này ánh mắt của Tống Mỹ Tuệ rốt cuộc đã nhìn thẳng vào Dương Hạo.

Nàng biết, bắt đầu từ giờ phút này, quỹ tích đời mình sẽ thay đổi vì vị hội trưởng trẻ tuổi trước mắt.

Chỉ là nàng không biết rõ, tương lai của nàng sẽ là tốt hay là xấu.

Dương Hạo thấy ánh mắt kiên định của Tống Mỹ Tuệ, hắn biết nếu mình còn khách khí nữa, vậy có vẻ không bình thường rồi.

Dương Hạo mỉm cười xong, chỉ có thể nhún vai nói: "Vậy cũng được! Tôi mới đến Hàn Quốc, ăn một bữa cơm cũng có thể tìm hiểu nhau một chút. Cô thấy thế nào?"

"Vâng!" Tống Mỹ Tuệ gật đầu mỉm cười.

Cũng không biết nụ cười này có mấy phần thật lòng, mấy phần qua loa.

Chỉ là dưới kỹ năng lắng nghe tiếng lòng, Dương Hạo hiểu rõ nụ cười này là thật hay giả.

"Cô muốn thay quần áo thường ngày, hay là..."

Dương Hạo chỉ chỉ bộ đồ OL xinh đẹp của Tống Mỹ Tuệ.

Mà Tống Mỹ Tuệ tất nhiên hiểu Dương Hạo nói gì, nàng nở nụ cười nghề nghiệp nói: "Hội trưởng, ngài chờ tôi một lát!"

"Ừm!"

Nói xong, Tống Mỹ Tuệ lại gật đầu một cái rồi mới rời khỏi văn phòng của Dương Hạo.

Thấy trong văn phòng chỉ còn lại mình mình, Dương Hạo hồi tưởng đến suy nghĩ trong lòng của Tống Mỹ Tuệ, hắn không khỏi cười lên.

Xem ra nội tâm của vị thư ký này vẫn không cởi mở lắm.

Nhưng Dương Hạo cũng chỉ mỉm cười, có cha hack trợ giúp, Dương Hạo còn chưa gặp được cô gái nào mà mình không thể giải quyết.

Xem bộ phim 'Tôi có thể nghe tiếng lòng phụ nữ' chưa?

Dương Hạo thật ra cũng không khác gì nhân vật chính trong phim đó.

Chỉ cần nghe được suy nghĩ của phụ nữ, làm ra hành động tương ứng, cơ bản là không làm khó được Dương Hạo.

Cho nên thấy vị thư ký song S này rời đi, Dương Hạo lại cầm điện thoại lên.

Nhưng lần này hắn không gọi cho Tiêu Mỹ Anh, cũng không phải gọi cho các cô gái khác, mà là gọi cho Kim Mãn Tú.

"Alo! Chuyện tiếp theo giao cho anh và Mỹ Anh..."

"Ha ha, tôi đương nhiên yên tâm!"

"Ừm! Được!"

"Nếu có công ty nào cần tôi ra mặt thì tôi sẽ ra mặt!"

"Được!"

"Đúng rồi, hỏi anh một vấn đề."

Sau khi bàn giao công việc với Kim Mãn Tú xong, Dương Hạo rốt cuộc hỏi vấn đề mình nghi vấn.

Mà Kim Mãn Tú đang ngồi trong phòng làm việc sửa sang tài liệu cuộc họp hôm nay, thấy Dương Hạo nói muốn hỏi mình một vấn đề, hắn cũng hơi sững sờ nói: "Chuyện gì?"

Kim Mãn Tú nói xong, Dương Hạo hơi dừng lại một chút.

Qua mấy giây, giọng nói của Dương Hạo mới truyền đến qua điện thoại.

Chỉ thấy Dương Hạo hơi đè nén giọng nói: "Chuyện... chuyện là... Anh có phải là người đàn ông mà Tống Mỹ Tuệ chưa từng gặp mặt kia không?"

"Cái gì?" Kim Mãn Tú sững sờ.

Hắn nằm mơ cũng không ngờ Dương Hạo lại hỏi vấn đề này.

"Chỉ là... Tôi chỉ là tò mò thôi, chỉ là tò mò thôi!"

Dương Hạo cũng biết hỏi vấn đề này hơi tế nhị, nhưng hắn quả thực hơi tò mò.

Dù sao một mỹ nữ cấp SS, sao Dương Hạo có thể không động lòng.

"Sao lại hỏi tôi vấn đề này?" Hiện giờ Kim Mãn Tú cũng mơ hồ.

Đúng!

Tống Mỹ Tuệ là thư ký của hắn nhiều năm.

Trong mắt người ngoài, loại thiếu phụ xinh đẹp này, người hội trưởng như mình mà không có quan hệ gì mới là lạ.

Nhưng mà hắn và Tống Mỹ Tuệ thật sự không có gì mà.

Hai người chỉ có quan hệ công việc mà thôi.

Nhiều nhất là năm đó, khi hắn rơi vào tình trạng chán nản nhất, thì thiếu phụ xinh đẹp này đã giúp đỡ hắn, cổ vũ hắn.

Vì báo đáp lại vị thiếu phụ xinh đẹp này, hắn mới cung cấp cho nàng rất nhiều trợ giúp trong công việc cũng như cuộc sống.

Chỉ là quan tâm nàng thôi, hai người thật sự trong sạch.

Hơn nữa, Kim Mãn Tú cũng có lòng riêng, bằng không cũng sẽ không dẫn thiếu phụ xinh đẹp như Tống Mỹ Tuệ đi gặp Dương Hạo.

Cũng coi như là Tống Mỹ Tuệ trợ giúp lại hắn, một loại bồi thường lẫn nhau.

Hơn nữa Tống Mỹ Tuệ cũng ngầm thừa nhận.

Dù sao Kim Mãn Tú cũng trợ giúp nàng nhiều năm rồi, hi sinh một chút cũng là nên làm.

"Cũng không có gì! Chỉ là quân tử không cướp thứ người khác thích!" Dương Hạo trả lời thẳng thắn.

Hắn không hề che giấu hảo cảm của mình với vị mỹ nữ cấp SS này, đồng thời cũng biểu thị rõ ràng, mình là chính nhân quân tử.

Dù sao Tiêu Mỹ Anh cũng cung cấp quá ít thông tin.

Thật ra Tiêu Mỹ Anh cũng không nói gì nhiều với Dương Hạo.

Chỉ nói thiếu phụ xinh đẹp Tống Mỹ Tuệ này đã làm việc 10 năm ở công ty MS, hiểu rõ về công ty, năng lực rất mạnh, thuộc loại cực kỳ giỏi giang.

Chỉ cần Dương Hạo có thể thu nàng, tuyệt đối có thể giúp Dương Hạo giảm bớt gánh nặng.

Hơn nữa thiếu phụ xinh đẹp này là một bà mẹ đơn thân, con gái nàng đang đi học.

Duy nhất không xác định là, Tống Mỹ Tuệ phải chăng có quan hệ với Kim Mãn Tú, Tiêu Mỹ Anh không xác định được.

Đây cũng là vì sao chờ Tống Mỹ Tuệ ra ngoài, Dương Hạo mới tìm cớ gọi điện thoại cho Kim Mãn Tú.

Bàn giao công việc là giả.

Xác định quan hệ của Kim Mãn Tú và Tống Mỹ Tuệ mới là thật.

"Phốc!"

Bên kia, Kim Mãn Tú nghe Dương Hạo nói vậy thì suýt nữa phun ra.

Cái gì thế này?

Mình và Tống Mỹ Tuệ không có quan hệ gì mà.

Nếu như nhất định phải có quan hệ, vậy chính là Kim Mãn Tú hơi luyến tiếc khi Tống Mỹ Tuệ rời đi, dù sao kiếm một thư ký trung thành, xinh đẹp lại toàn năng như vậy cũng không dễ.

Nhưng bây giờ, Kim Mãn Tú cho rằng đáng giá.

Bởi vì Dương Hạo này giống như trong lời đồn, là một đại gia chỉ yêu mỹ nhân chứ không thích giang sơn.

Giao công ty cho mình và Tiêu Mỹ Anh xử lý.

Mà bây giờ Dương Hạo còn hỏi mình có quan hệ vượt quá tình hữu nghị với Tống Mỹ Tuệ hay không.

Nghĩ đến đây, Kim Mãn Tú cố nhịn cười, rồi mới nói vào điện thoại: "Không có! Yên tâm đi, tôi không phải loại người tặng phụ nữ của mình cho người khác."

"Chuyện là thế này..."

Sau đó, Kim Mãn Tú kể lại việc mình quen biết Tống Mỹ Tuệ ra sau, Tống Mỹ Tuệ lại trợ giúp mình vượt qua lúc khó khăn, cổ vũ mình như thế nào.

Tuy hai người không nói là bạn bè thân thiết.

Nhưng quan hệ của hai người thì nhất định rất trong sạch.

Chỉ có thể nói là, năm đó Tống Mỹ Tuệ gieo hạt giống thiện ý, nhận lại được quả thiện từ Kim Mãn Tú.

Kim Mãn Tú trở thành hội trưởng công ty MS.

Mà Tống Mỹ Tuệ cũng được Kim Mãn Tú báo đáp, từ một cô gái người người thèm muốn, trở thành thư ký hội trưởng cao cao tại thượng.

Có điều, tất cả đã thay đổi sau khi Dương Hạo xuất hiện.

Kim Mãn Tú đã báo đáp mối ân tình năm đó, bây giờ lại là lúc Tống Mỹ Tuệ báo đáp lại Kim Mãn Tú.

Dương Hạo nghe Kim Mãn Tú giải thích xong, hiện giờ cũng hiểu quan hệ giữa hai người: "Ra là vậy!"

Thấy Dương Hạo hiểu rồi, Kim Mãn Tú cũng cười ha ha nói: "Thật ra nhắc đến cũng lạ, tôi không tự nhận mình là chính nhân quân tử gì, nhưng đối với Tống Mỹ Tuệ... Cậu hiểu rồi đấy..."

Đàn ông với nhau, Dương Hạo lập tức hiểu ý của Kim Mãn Tú.

Nói Kim Mãn Tú xấu hổ ngượng ngùng cũng được, nói Kim Mãn Tú quá thân quen nên không thể ra tay cũng được.

Dù sao giờ thì đến lượt của Dương Hạo rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...