🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 885: Thư ký song S (2)

"Em vất vả rồi!"

Dương Hạo nâng gương mặt xinh đẹp của mỹ nữ nhân tạo trước mắt.

Nói thật, phụ nữ bên cạnh mình có thể khăng khăng một mực vì mình như vậy, mình sao có thể nhẫn tâm phụ bạc các nàng chứ.

"Ưm..." Tiêu Mỹ Anh cọ mặt vào tay của Dương Hạo, lại tươi cười nói: "Vị thư ký Tống kia cũng là vợ hiền hiếm có nha!"

"Sao lại nói vậy?"

Dương Hạo không ngờ Tiêu Mỹ Anh lại chào hàng vị thư ký Tống xinh đẹp thành thục kia.

Nàng không phải người của Kim Mãn Tú sao?

Mặc dù nói Kim Mãn Tú đã ám chỉ là tặng cho mình.

Nhưng Dương Hạo vẫn cảm thấy có chút không thoải mái.

Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ như còn có chuyện gì đó trong này.

Bởi vì tình huống lúc đó, Dương Hạo còn chưa từng ở chung với vị thư ký này, cho nên Dương Hạo cũng chưa từng sử dụng kỹ năng với nàng.

Cho nên Dương Hạo vẫn chỉ hiểu biết về Tống Mỹ Tuệ qua vẻ ngoài mà thôi.

Thục phụ xinh đẹp.

Có chút tương tự như Âu tỷ và Mỹ Anh kết hợp lại.

Thấy chủ nhân của mình có hứng thú, Tiêu Mỹ Anh mới rướn người nói nhỏ bên tai hắn: "Thật ra vị thư ký Tống này..."

Sau đó Tiêu Mỹ Anh kể lại chuyện của Tống Mỹ Tuệ cho Dương Hạo nghe.

Hai mắt của Dương Hạo cũng từ tò mò biến thành kinh ngạc.

Trời ạ!

Vị thư ký này, dĩ nhiên lại...

"Chủ nhân, thế nào? Tối nay để cô ấy đi cùng đi!"

"Ừm!" Dương Hạo gật đầu một cái.

Sau đó lại 'ba' một tiếng: "Em giờ càng ngày càng tệ!"

"Nào có! Em chỉ là giúp chủ nhân có thêm một trợ thủ đắc lực thôi mà!"

Mắt Tiêu Mỹ Anh như sắp chảy nước.

Vốn đã bị chủ nhân thu hút trong lúc họp, hiện giờ phía dưới còn có chút lầy lội nha.

Dương Hạo chỉ vỗ mông một cái, Tiêu Mỹ Anh suýt nữa không nhịn được.

Nhưng Tiêu Mỹ Anh cũng không quấn lấy chủ nhân mình mà đòi hỏi, dù sao hôm nay chủ nhân còn phải giữ đạn dược cho người khác.

Chỉ là Tiêu Mỹ Anh không rõ.

Đạn của Dương Hạo, dù bao nhiêu người thì cũng có thể bao no.

"Em thật là... !" Dương Hạo liếc mắt nhìn Tiêu Mỹ Anh, sau đó lại cầm điện thoại của mình lên.

Mà lần này, Dương Hạo chuẩn bị gọi cho hai nàng Lý Hiếu Ngôn và Lý Lệ Chất.

Thật ra lúc xế chiều, hai nàng đã nhắn tin cho Dương Hạo.

Nhưng khi ấy Dương Hạo đang họp, chỉ trả lời đơn giản, nói chờ họp xong sẽ gọi lại cho các nàng.

Mà bây giờ, cuộc họp đã kết thúc.

Giày vò một ngày, Dương Hạo cũng thấy hơi đói bụng rồi.

"Chủ nhân, em đi làm việc đây!" Thấy Dương Hạo cầm điện thoại lên, Tiêu Mỹ Anh rất hiểu chuyện, hôn lên mặt Dương Hạo một cái.

Mà Dương Hạo cũng hôn trả lại Tiêu Mỹ Anh, rồi mới thả nàng ra khỏi lồng ngực mình.

Thấy Tiêu Mỹ Anh quay người mà còn liếc mắt đưa tình với mình, Dương Hạo gật đầu một cái rồi nghe điện thoại.

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Ha ha!"

"Bận cả ngày hôm nay, vẫn luôn họp ở công ty!"

"Đi thôi, giới thiệu cho các em mấy người bạn."

"Có bất ngờ nha! Gặp thì sẽ biết."

"Ừm bái bai!"

"Chờ các em ở chỗ cũ."

"Được được!"

Dương Hạo nói vài câu ngọt ngào rồi mới cúp máy.

Mà lúc này Tiêu Mỹ Anh cũng đã rời khỏi văn phòng.

Nàng quả thực rất bận.

Phương án đã được quyết định, toàn bộ thành viên công ty đều đang tăng ca.

Mà bây giờ, thân là lãnh đạp của công ty, mặc kệ là Tiêu Mỹ Anh hay Kim Mãn Tú, tất cả đều phải bận rộn vì kế hoạch của Dương Hạo.

Về phần Dương tổng của chúng ta.

Tất nhiên là tiếp tục làm tổng tài nằm ngửa.

Hắn chỉ phụ trách phương hướng chủ yếu, phụ trách bỏ tiền là được rồi.

Cốc cốc cốc...

Ngay khi Dương Hạo chuẩn bị đi gặp Lâm Mạt Mạt và nhóm nhạc G-Girl, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa truyền vào.

"Vào đi!"

Theo Dương Hạo đáp lại, cửa văn phòng hội trưởng đã bị đẩy ra, ngay sau đó là âm thanh giày cao gót gõ xuống sàn nhà.

"Hội trưởng!"

Đi vào là Tống Mỹ Tuệ.

Dương Hạo quan sát vị mỹ nữ này một lần.

Một đôi giày cao gót màu trắng xinh đẹp, một đôi tất chân màu da bao quanh đôi chân đẹp tinh tế, trên là một chiếc váy OL màu trắng.

Lên nữa là một chiếc sơ mi trắng trói chặt đỉnh núi, cảm giác lúc nào nó cũng có thể đột phá tầng mây kia, chọc thủng trời.

"Ra là thư ký Tống!" Khi Dương Hạo dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp có chút văn nhược lại viết đầy tài trí của Tống Mỹ Tuệ, hắn mới mở miệng nói.

Mà Tống Mỹ Tuệ tất nhiên cũng cảm nhận được ánh mắt của Dương Hạo, khẽ gật đầu nói: "Hội trưởng, Tiêu tổng nói ngài tìm tôi."

Tống Mỹ Tuệ nhìn vị hội trưởng đẹp trai trước mắt, nhớ chuyện phát sinh trong hai ngày qua, khuôn mặt xinh đẹp tài trí nhất thời lại đỏ ửng.

"Ừm!" Dương Hạo gật đầu một cái, lập tức nói: "Tối có rảnh không?"

"Có..." Tống Mỹ Tuệ nhớ đến cô con gái đã tan học của mình, suy nghĩ một chút vẫn vui sướng gật đầu nói có.

Nhưng nàng không biết, tất cả suy nghĩ của nàng bây giờ đều bị Dương Hạo nghe thấy rõ ràng.

Hơn nữa Dương Hạo không chỉ sử dụng kỹ năng lắng nghe tiếng lòng.

Hắn còn mở Hỏa Nhãn Kim Tinh.

Dù sao vừa rồi Tiêu Mỹ Anh cũng đã nhắc nhở hắn, giờ Dương Hạo càng không thể không quan tâm đến vị thiếu phụ xinh đẹp chín mọng này.

Tên: Tống Mỹ Tuệ.

Tuổi: 36.

Cao: 1m68, nặng: 51kg.

Độ mài mòn: 1 (1).

Đẳng cấp nghiệp vụ: S.

Đẳng cấp trung thành: S.

Chuyện gì vậy?

Sau khi Dương Hạo nhìn thấy năng lực cấp SS của thiếu phụ xinh đẹp trước mắt, hắn vô cùng kinh ngạc.

Độ mài mòn 1(1)?

Có con?

36 tuổi?

Thiếu phụ xinh đẹp trước mắt quả thực giống như Tiêu Mỹ Anh nói, một lần mang thai bất ngờ, tiếp đó liền thủ thân như ngọc đến bây giờ?

Năng lực nghiệp vụ mạnh, đẳng cấp trung thành cao như vậy.

Kết hợp các hạng thuộc tính mà phỏng đoán.

Dương Hạo rốt cuộc hiểu vì sao Tiêu Mỹ Anh lại ra sức đề cử Tống Mỹ Tuệ với mình, cũng bảo mình thu Tống Mỹ Tuệ.

Đây... đây quả thực là thư ký riêng ở Hàn Quốc làm riêng cho mình mà.

Nghĩ đến đây, Dương Hạo cười hòa nhã một tiếng, lại nói với Tống Mỹ Tuệ đang không dám nhìn thẳng vào mình: "Không cần miễn cưỡng, chỉ là hẹn mấy người tụ tập ăn uống thôi! Nhóm G-Girl của công ty cũng có mặt. Nếu trong nhà có việc, cô có thể trở về trước, không cần để ý đến tôi."

"Hội trưởng, không có gì!" Tống Mỹ Tuệ lắc đầu.

Thật ra từ lúc nàng đến công ty MS, được Kim Mãn Tú trợ giúp và từng bước đi đến vị trí này, nàng đã biết mình không bao giờ có thể trở thành một người mẹ ấm áp với con gái.

Nhưng nàng cũng không hối hận.

Có thể được Kim Mãn Tú trợ giúp, nàng vô cùng cảm kích.

Tuy không thể trở thành một người mẹ ấm áp, nhưng phần công việc này của nàng, lại có thể cho con gái mình một hoàn cảnh sinh hoạt tốt lành.

Hơn nữa đã nhiều năm trôi qua rồi, có lẽ con gái của nàng cũng đã quen rồi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...