🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 881: Hai loli hợp pháp, ngay cả công ty mình cũng hack (2)

Dương Hạo nhiệt tình nói với đầu dây bên kia: "Dì, xin hỏi có thể đặt bao hết cả quán trong tối nay không?"

"Đúng đúng! Xem như là công ty tụ tập đi!"

"Đúng đúng."

"Dì yên tâm, tiền không phải vấn đề."

"Làm phiền dì, tôi muốn đặt bao hết cả quán từ 5 giờ, được không?"

"Tất nhiên tất nhiên."

"Cảm ơn cảm ơn."

"Lát nữa tôi sẽ chuyển tiền đặt cọc cho dì."

"Giúp tôi chuẩn bị thêm đồ ăn."

"Mấy người?"

"Ừm..."

Bị hỏi bao nhiêu người, Dương Hạo lập tức đưa mắt nhìn về phía Lâm Mạt Mạt và Mạnh Giai Giai, tiếp đó lại nhìn mấy cô gái Trương Vũ Kỳ.

Sau đó lại nghĩ đến, còn có Tiêu Mỹ Anh, còn có thư ký Tống, còn có tiểu trợ lý.

Tiếp đó là Lý Hiếu Ngôn và Lý Lệ Chất.

Khá lắm!

Vừa tính ra cũng đã có khoảng 10 cô gái rồi.

Tất nhiên, cũng chỉ có thể là 10 người này.

Dù sao Dương Hạo cũng không có thói quen mời đàn ông ăn cơm.

"Dì à, khoảng 12 người. Cảm ơn."

Báo nhân số xong, Dương Hạo lại khách khí nói cảm ơn, rồi mới cúp máy.

"Đã đặt xong. Mọi người nghỉ ngơi chút đi, tối nay liên hoan."

"Cảm ơn anh Dương!"

"Anh Dương quá tuyệt!"

"Anh Dương vạn tuế."

". . ."

Bốn cô gái rất vui vẻ khi thấy Dương Hạo nhiệt tình như vậy.

Dù sao cũng là hội trưởng công ty mời, mặc kệ đi đâu thì các nàng cũng rất vui vẻ.

Về phần Lâm Mạt Mạt và Mạnh Giai Giai.

Thấy bốn bà chị kia reo hò, hai người liếc mắt nhìn nhau.

Trong ánh mắt của cả hai, hai nàng đều nhìn thấy ý nghĩ của đối phương.

Lâm Mạt Mạt: Có vẻ như kẻ địch hơi nhiều nha.

Mạnh Giai Giai: Ông chú nhà cậu định bắt lấy cả nhóm nhạc luôn à?

Lâm Mạt Mạt: Sao? Muốn rút lui?

Mạnh Giai Giai: Nói đùa cái gì, phiếu cơm dài hạn đẹp trai như vậy, cậu đừng hòng bỏ lại mình.

Lâm Mạt Mạt: Ha ha.

Mạnh Giai Giai: Ha ha.

"Không quấy rầy mọi người nữa, bái bai!"

Dương Hạo hoàn toàn không hiểu hai loli đang chơi trò gì, liền đứng dậy tạm biệt mấy người Trương Vũ Kỳ.

Mà mấy cô gái cũng lập tức đứng dậy, cúi chào Dương Hạo theo truyền thống Hàn Quốc.

Mà Dương Hạo cũng đã quen với tập tính này, hắn không nói gì, chỉ phất tay một cái, sau đó quay người mang theo hai loli hợp pháp rời đi.

Mà theo Dương Hạo rời đi.

Phòng tập vốn yên tĩnh lại phát ra âm thanh hoan hô nhiệt liệt.

"Quá tuyệt vời, chị Quyên, chúng ta được cứu rồi!"

"Đúng vậy đúng vậy, mọi người có thấy vẻ bá đạo vừa rồi của anh Dương không? Tống Trung Hiền kia còn bị dạy bảo như cháu trai vậy."

"Này này Thục Vân, con gái không thể nói mấy câu như vậy."

"Người ta vui vẻ, không được sao?"

"Ha ha ha, mọi người đều vui..."

Tiếng cười vui vẻ tràn ngập phòng tập.

Mà Dương Hạo ra tới hành lang, tất nhiên cũng nghe thấy âm thanh hoan hô kia.

Có lẽ, loại cảm giác này cũng không tệ.

Hiện giờ Dương Hạo không dám nói mình là người tốt lành gì, cũng không dám nói mình sẽ dùng quyền lực của bản thân để chỉnh đốn giới giải trí.

Tuy nhiên, các nghệ sĩ của công ty mình thì nhất định sẽ được đãi ngộ công bằng.

Đây chính là ý nghĩ của Dương Hạo bây giờ.

"Sao các em lại biết anh ở đây?"

Đi đến cửa thang máy, Dương Hạo mới nhớ ra, vì sao Lâm Mạt Mạt lại biết mình ở đây?

Chẳng lẽ con hàng Lý Tại Nhân kia thông báo?

Không đúng nha.

"Hì hì!" Lâm Mạt Mạt nhìn ánh mắt tràn ngập tò mò của Dương Hạo, liền cười xấu xa, sau đó nhướng mày về phía Mạnh Giai Giai đang đứng bên kia Dương Hạo.

"Lẽ nào các em còn hack vào công ty của anh?"

Chỉ một ánh mắt, Dương Hạo đã ý thức được cái gì.

"Ừm, giỏi không!"

Thấy Dương Hạo hiểu ngay, Lâm Mạt Mạt cũng cười đắc ý.

Thậm chí ngay cả Mạnh Giai Giai cũng tươi cười.

Sau khi Tiêu Mỹ Anh rời đi, đây chính là chuyện tốt mà Lâm Mạt Mạt và Mạnh Giai Giai làm.

Lâm Mạt Mạt dẫn đường, Mạnh Giai Giai hành động.

Hai người chỉ dùng không đến nửa tiếng, đã công phá được hệ thống an ninh mạng của công ty MS, cũng thành công khống chế hệ thống an ninh của công ty.

Khá lắm.

Dương Hạo chỉ có thể cảm thán, hai loli này đúng là nhân vật nguy hiểm.

Một người có thể giết người trong hiện thực, một người có thể giết người trên internet.

Sao lại để hai nhân vật nguy hiểm như này thành bạn thân chứ?

"Có phát hiện gì không?"

Dương Hạo tất nhiên sẽ không trách tội hai nàng.

Dù sao một người là bạn gái mình, mà một người khác thì đang trong giai đoạn khảo sát.

Sau cuộc phỏng vấn lần đầu kia, hiện giờ xem ra Mạnh Giai Giai đã được Dương Hạo tán đồng.

Mà bây giờ Dương Hạo tò mò nhất chính là, Mạnh Giai Giai có thu được tin tức gì sau khi hack vào hệ thống an ninh của công ty hay không?

Mạnh Giai Giai thấy Dương Hạo nhìn mình, nàng vô thức lấy ra một máy tính cỡ nhỏ trong túi sách thiếu nữ của mình.

Có điều, Mạnh Giai Giai lại nghĩ đến gì đó, không lấy ra nữa mà thần thần bí bí vẫy vẫy tay với Dương Hạo.

"Sao vậy?" Dương Hạo khom người đưa lỗ tai lại gần mặt Mạnh Giai Giai.

Dù sao cũng là 1m8x và 1m62, Dương Hạo không khom không được.

"Chú này, chờ lúc nào không có ai thì tôi sẽ báo cáo cho chú nha! Nơi này không tiện lắm."

"Ok!" Dương Hạo ngửi được mùi thơm đặc hữu của thiếu nữ, cảm nhận hơi ấm áp bên tai, liền giơ tay làm thủ thế OK.

Xem ra công ty MS vẫn có chút vấn đề.

"Ông chú, giờ đến chỗ chị Mỹ Anh à?"

Lâm Mạt Mạt hiểu rõ tâm tư của bạn thân hơn ai khác.

Cô nàng trạch nữ này muốn cho ông chú nhà mình xem mấy đồ hạn chế tuổi.

Nàng nhất định phải đánh gãy hai người này.

Trừ phi là cho nàng đi cùng.

"Vừa rồi xảy ra chuyện, nên cũng không muốn đi dạo nữa. Hơn nữa... Chúng ta còn có cách tiện hơn mà..."

Dương Hạo nói xong lại cười nhìn Mạnh Giai Giai bên cạnh.

Mà Mạnh Giai Giai cũng vỗ vỗ máy tính cỡ nhỏ bên hông mình.

Dù sao có một hacker đỉnh cấp như Mạnh Giai Giai ở đây, Dương Hạo muốn tìm hiểu tình hình nội bộ công ty, quả thực là không cần đi dạo nữa.

"Thôi đi!" Lâm Mạt Mạt lườm một cái.

Thấy ánh mắt cưng chiều của Dương Hạo, lại nhìn vẻ mặt đắc ý của cô nàng trạch nữ Mạnh Giai Giai này.

Được rồi!

Bạn thân không còn thơm nữa.

Mà Dương Hạo chỉ sờ sờ lên hai đuôi ngựa của Lâm Mạt Mạt.

Chỉ có thể nói, chuyện này không thể trách ông chú nhà em.

Người là chính em dẫn đến nha. ...

Trong phòng họp của tổng bộ công ty MS.

"Chuyện là như vậy."

Lý Tại Nhân cung kính nhìn hai người Kim Mãn Tú và Tiêu Mỹ Anh trước mắt.

Ngay tại vừa rồi, Lý Tại Nhân rời khỏi chỗ của Dương Hạo, cũng không chạy đến chỗ của Kim Mãn Tú và Tiêu Mỹ Anh.

Hắn đến bộ phận an ninh và vệ sinh xong, rồi mới đến chỗ hai vị này, báo cáo chuyện vừa xảy ra.

"Đám bảo vệ này... Không phải đã báo tin hội trưởng sẽ đến cho bên dưới rồi sao? Tại sao còn xảy ra chuyện như vậy?"

Kim Mãn Tú mặt đầy giận dữ.

Dù sao Dương Hạo chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Mà so với Kim Mãn Tú giận dữ, Tiêu Mỹ Anh rất hiểu chủ nhân của mình, nàng lại mỉm cười nói: "Hội trưởng của chúng ta ham chơi thôi. Không sao, có lẽ lát nữa hội trưởng sẽ đến thôi. Để xem hội trưởng nói thế nào đã!"

Chỉ có thể nói Tiêu Mỹ Anh rất hiểu chủ nhân của mình.

Chủ nhân của mình chính là quá ham chơi.

Hơn nữa, đây chưa chắc đã không phải một chuyện tốt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...