"Cô ấy..." Điền Mỹ Quyên nhìn sắc mặt đen xì của Dương Hạo.
Dò dự một chút, cuối cùng vẫn quyết tâm, nói thẳng: "Anh Dương, tôi không sợ đắc tội người khác, nên tôi nói thẳng. Tuy hiện giờ tôi không biết cô ta ở đâu, dù sao cô ta đã không còn tham gia hoạt động với nhóm nữa. Nhưng tôi biết cô ta nhất định đang ở cùng vị thiếu gia nhà tài phiệt kia."
"Thiếu gia tài phiệt?" Dương Hạo sững sờ.
Nhưng hắn lập tức hiểu ra.
Hắn biết ngay, một idol nhỏ thì nào dám to gan làm bậy như vậy, thậm chí còn suýt nữa hủy hoại cả một nhóm nhạc nữ đỉnh cấp.
Thì ra là ôm được đùi thiếu gia tài phiệt.
"Đúng!" Điền Mỹ Quyên thấy Dương Hạo kinh ngạc, vẫn cắn môi gật đầu một cái.
Dù sao nàng cũng không phải người Hoa, không hiểu rõ vị hội trưởng mới này lắm.
Nhưng từ cuộc trò chuyện vừa rồi, nàng biết vị hội trưởng này tuy chưa hẳn đã có thể giúp các nàng cứu vãn mọi thứ, nhưng chỉ cần thái độ nâng đỡ này thôi, Điền Mỹ Quyên vẫn quyết định thẳng thắn.
Dù sao các nàng đi từ luyện tập sinh cho đến bây giờ, trong đó có bao nhiêu khó khăn và khổ sở, thì chỉ có các nàng biết.
So sánh với các nhóm đấu đá lẫn nhau, Điền Mỹ Quyên cảm thấy bốn chị em các nàng đều thật lòng với nhau.
Cho nên, vì nhóm của các nàng, vì không phải giải tán, nàng vẫn hi vọng liều một phen.
"Đó là thiếu gia nhà nào? Biết tên là gì không?"
Dương Hạo mới mặc kệ tài phiệt hay không tài phiệt, hôm nay đã hỏi đến chuyện này, vậy thái độ của hắn là theo đến cùng.
"Là Tống gia! Tống Trung Hiền!"
Điền Mỹ Quyên trả lời cực kỳ gọn gàng dứt khoát.
Nàng nói xong thì lập tức nhìn về phía Dương Hạo, nàng muốn nhìn xem vị hội trưởng này sẽ có phản ứng gì.
Mà để nàng bất ngờ là, sau khi nàng nói xong thì vị hội trưởng này lại cười.
"Ha ha ha!" Dương Hạo cười.
Không ngờ vị đời này vừa mới gọi điện thoại cho mình kia, bây giờ lại có việc tìm đến cửa.
Chỉ có thể nói, thật trùng hợp.
Nếu biết thành viên thứ năm kia ôm đùi ai, như vậy thì đơn giản hơn rồi.
Dương Hạo hỏi thẳng Điền Mỹ Quyên: "Tên của thành viên thứ năm kia là gì?"
Điền Mỹ Quyên hơi sững sờ.
"Lý Ấu Hi..." Là Trương Vũ Kỳ mở miệng.
Bởi vì nàng nhìn thấy hi vọng trong mắt Dương Hạo.
"Ồ! Lý Ấu Hi... Tên không tệ!"
Dương Hạo lấy được đáp án mình muốn, lẩm bẩm một câu, rồi ngay trước mặt của bốn cô gái, hắn lấy điện thoại của mình giọ cho cho Tống Trung Hiền.
"Tút tút..."
Dương Hạo mở loa ngoài, bày ra cho bốn cô gái cùng nhìn xem.
Mà hành động này của hắn cũng làm bốn cô gái chú ý, các nàng đều tập trung vào cuộc điện thoại này.
Nhưng điện thoại này vang lên rất lâu, mãi đến khi Dương Hạo hơi mất kiên nhẫn, đang định cúp máy, thì trong điện thoại rốt cuộc truyền ra một giọng nam.
"Alo! Là Dương tiên sinh sao?"
Âm thanh bên kia... Không biết là đang chạy bộ hay là đang làm gì.
Tuy âm thanh đã được áp chế, nhưng tiếng thở dốc kia vẫn làm Dương Hạo nhíu mày lần nữa.
Nhưng Dương Hạo tuy đã đoán được người này đang làm gì, có điều bây giờ chuyện của mình mới là quan trọng nhất.
Dương Hạo rất lạnh nhạt nói với người bên kia: "Lý Ấu Hi là bạn gái anh?"
"Hả?"
Tống Trung Hiền cởi trần, cầm điện thoại trong tay, hắn hơi sững sờ trước vấn đề của Dương Hạo.
Nhưng rất nhanh, hắn đã phản ứng lại.
Có điều hắn không đáp lại Dương Hạo ngay, mà đưa mắt nhìn về phía giường ở sau mình.
Mà trên giường.
Cũng chính vì cú điện thoại này, bốn người đánh bài trên giường đã biến thành ba, mấy người đều khó hiểu nhìn Tống Trung Hiền.
Nhất là người chơi nữ duy nhất kia, đầu óc nàng mơ hồ, đôi mắt quyến rũ tràn đầy nghi hoặc.
"Tôi hỏi Lý Ấu Hi là bạn gái của anh à?"
Giọng nói của Dương Hạo lại truyền đến, tuy không phải rất lạnh, nhưng không mang theo chút tình cảm nào.
Mà lần này Tống Trung Hiền đã phản ứng lại, tuy không hiểu vì sao vị đại lão người Hoa này lại hỏi như vậy, nhưng hắn vẫn đáp lại: "Chuyện này... Dương tiên sinh, cô ta đắc tội với anh à?"
"Không." Dương Hạo hiển nhiên là hơi mất kiên nhẫn, lại mở miệng nói: "Tôi chỉ hỏi cô ta có phải bạn gái của anh không?"
"Chuyện này..."
Tống Trung Hiền nhìn phái nữ duy nhất ở trên giường kia, mặt mũi nàng tràn đầy nghi hoặc và khó hiểu.
Cuối cùng hắn vẫn gật đầu: "Là bạn... Là bạn tốt... Không biết Dương tiên sinh tìm cô ấy có chuyện gì?"
Hiển nhiên lời nói của Tống Trung Hiền làm cô gái có tướng mạo trong sáng ở trên giường rất không hài lòng.
Nhưng nàng cũng không dám mở miệng.
Dù sao Tống Trung Hiền nói không sai, nàng không chỉ là 'bạn tốt' của Tống Trung Hiền, mà còn là 'bạn tốt' của mấy thiếu gia nhà tài phiệt khác.
Thậm chí hiện giờ, mọi người sẽ cùng chơi với nhau.
Dù sao cũng đều là bạn mà.
Mà Dương Hạo nhận được câu trả lời của Tống Trung Hiền thì cũng không giải thích nhiều, chỉ lạnh nhạt nói vào điện thoại: "Thời gian và địa điểm anh quyết định, dẫn cả Lý Ấu Hi theo! Tôi có chuyện tìm cô ta."
"Ồ!" Bên kia, Tống Trung Hiền rõ ràng có chút khó hiểu.
"Được rồi, vậy nhé." Dương Hạo trực tiếp cúp máy.
"Mẹ nó, chuyện gì thế này?" Đột nhiên bị cúp máy, Tống Trung Hiền rõ ràng hơi giận, quay đầu nói với cô gái trên giường: "Có phải cô đắc tội với Dương tiên sinh không?"
"Tôi? Tôi không biết Dương tiên sinh nào mà?"
Không sai.
Thiếu nữ xinh đẹp trên giường chính là thành viên thứ năm, Lý Ấu Hi.
Mà hiện giờ nàng cũng rất mờ mịt.
Nàng chưa từng đắc tội với Dương tiên sinh nào mà?
"Trung Hiền, Dương tiên sinh là hội trưởng công ty MS đúng không? Có phải là vì chuyện kia không?"
Hiển nhiên trong bốn người đang đánh bài, chỉ có Kim Mẫn Hạo là tỉnh táo, lập tứ đã nghĩ đến gì đó.
"Hử?"
Chính vì câu nói này của Kim Mẫn Hạo, người chơi nữ duy nhất trên giường lập tức ý thức được gì đó.
Khuôn mặt vô tội bất chợt không còn bình tĩnh.
"Mẹ kiếp!"
Lúc này có vẻ như Tống Trung Hiền cũng phản ứng kịp.
Lý Ấu Hi là bạn chơi của hắn, mà liên quan đến chuyện của Lý Ấu Hi ở MS, hắn cũng hiểu rõ hơn ai khác, dù sao hắn mới là người đứng ở phía sau lưng nàng.
Mà bây giờ, Dương Hạo điểm danh muốn gặp Lý Ấu Hi.
Rõ ràng là mấy thành viên trong nhóm nhạc kia đã nói cho Dương Hạo biết chuyện này.
Con mẹ nó, chuyện này phải làm gì đây?
Tống Trung Hiền nhìn vưu vật trên giường, quả thật là hơi luyến tiếc.
Nói thật, thân là thiếu gia tài phiệt đỉnh cấp, bên cạnh hắn vô số mỹ nữ.
Nhưng bên cạnh hắn không có nhiều đồ chơi có vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, nội tâm lại rất thoáng như Lý Ấu Hi.
Hắn còn chưa chơi chán.
Hôm nay ba thiếu gia tài phiệt tụ tập, hắn cũng gọi Lý Ấu Hi đến hầu hạ ba người bọn họ.
Nhưng Tống Trung Hiền lại nghĩ, Dương Hạo kia sẽ không đến mức đó đâu nhỉ?
Vì mấy con hát của công ty MS mà trở mặt với mình sao?
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?