Màn kịch này cuối cùng cũng kết thúc theo Lý Tại Nhân rời đi.
Dương Hạo đứng đó, nhìn hàng lang quay lại vẻ trống rỗng, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, hắn bỗng nhiên bật cười.
Haiz!
Chuyện này cũng thật là...
Một hội trưởng cải trang vi hành.
Một bác gái thích lo chuyện bao đồng.
Một an ninh thích thể hiện.
Dương Hạo cũng không quá tức giận.
Cũng không định làm gì nhân viên an ninh và bác gái lao công kia.
Chỉ có thể nói, tất cả là trùng hợp mà thôi.
Chờ yên tĩnh lại, Dương Hạo quay người cười nói với mấy tiểu mỹ nữ đang trợn mắt há mồm kia: "Tôi có thể vào không?"
"A a..."
"Hoan nghênh, a không đúng!"
"Hội trưởng, mời ngài vào..."
Điền Mỹ Quyên là người đầu tiên phản ứng lại.
Tuy không biết vì sao vị hội trưởng thần bí này bỗng nhiên đến đây, nhưng nàng biết, có lẽ đây chính là cơ hội của các nàng.
"Cảm ơn!" Dương Hạo gật đầu một cái, rồi mới bước vào trong phòng tập này.
Chỉ là trong phòng tập cũng không có ghế ngồi.
Đối với những nghệ sĩ hoặc luyện tập sinh như các nàng, trong phòng tập thì mệt mỏi liền ngồi trên mặt đất.
Thấy các cô gái bối rối tìm ghế của mình, Dương Hạo lại khoát tay nói: "Không cần phiền như vậy, tôi cũng ngồi như các cô là được!"
"Vậy... Cảm ơn hội trưởng!"
Trương Vũ Kỳ vội đến xoay quanh, lại bởi vì mắt cá chân bị thương, nghe vậy liền thở dài một hơi.
Mà các cô gái thấy Dương Hạo ngồi xuống sàn, họ cũng không dám đứng, liếc mắt nhìn nhau rồi ngồi xuống theo Dương Hạo.
"Có phải các cô rất tò mò vì sao tôi lại đến công ty bằng cách này không? Đồng thời còn dùng cách này để xem các cô luyện tập?"
Dương Hạo biết các cô gái vẫn hơi căng thẳng, dứt khoát mở miệng trò chuyện với các nàng.
Thật ra ngay vừa rồi khi các cô gái tập nhảy, Dương Hạo chỉ bị hấp dẫn bởi khí chất và âm nhạc, cộng điệu nhảy của các nàng.
Cũng không phải Dương Hạo coi trọng các nàng, chỉ có thể nói hắn thích loại không khí này mà thôi.
Mà thứ khiến Dương Hạo đi vào tâm sự với các nàng, chính là chuyện phát sinh sau khi Trương Vũ Kỳ bị thương.
Một nhóm nhạc nữ đỉnh cấp của công ty MS, bởi vì một thành viên trong đó mà tạo thành tình cảnh xuống dốc, thậm chí đã đến tình trạng sắp giải tán, hoặc là bị đóng băng.
Hợp đồng còn chưa đến nửa năm.
Nếu như thật sự đóng băng các nàng.
Đừng thấy chỉ có nửa năm, nhưng tại một nơi như ngành giải trí Hàn Quốc, thì nửa năm cũng đã đủ khiến các nàng trở thành quá khứ.
Hơn nữa nguyên nhân quan trọng nhất là, có vẻ như Dương Hạo biết nhóm nhạc này.
Thật ra Dương Hạo không theo đuổi ngôi sao hay idol gì cả.
Nhưng đàn ông mà, thỉnh thoảng lướt video ngắn, vẫn thích xem mỹ nữ.
Mà trùng hợp, nhóm nhạc này vừa hay là một trong số mấy nhóm nhạc nữ Dương Hạo biết.
Nhất là Trương Vũ Kỳ bị thương ở mắt cá chân kia.
Bởi vì nàng là một người Hoa, còn từng tham gia mấy gameshow ở trong nước.
Ai có thể ngờ được, một nhóm nhạc nữ từng rất hot, bây giờ lại rơi vào tình trạng này.
Cho nên, Dương Hạo muốn tìm hiểu thêm về các nàng, nếu có thể giúp thì Dương Hạo vẫn muốn giúp một tay.
Dù sao hiện giờ các nàng cũng là nhân viên của mình.
Cha hack: Nhìn trúng sắc đẹp của người ta thì nói thẳng, lòng vòng làm gì?
Dương Hạo: Đánh chết ta cũng không thừa nhận.
"Hội... hội trưởng... Đúng là có hơi tò mò."
Lần này là Trương Vũ Kỳ mở miệng.
Thân là một người Hoa, còn là một cô gái đông bắc, cuối cùng nàng vẫn lấy dũng khí để trả lời Dương Hạo.
Dù sao nàng cũng từng nghe nói, vị hội trưởng này cũng là người Hoa.
"Ha ha!" Nghe Trương Vũ Kỳ trả lời, lại thấy ánh mắt tò mò của mấy cô gái, Dương Hạo đầu tiên là mỉm cười, sau đó mở miệng nói: "Tò mò cũng rất bình thường, thật ra hôm nay tôi bất chợt muốn đến đây thôi, không ngờ lại gặp được một nhân viên an ninh cố chấp như vậy."
Dương Hạo chưa dứt lời, mấy cô gái lại nhớ đến chuyện vừa xảy ra, nhớ đến dáng vẻ hùng hổ dọa người của bảo vệ kia.
Nhớ biểu cảm cạn lời của vị hội trưởng này.
Chỉ trong nháy mắt.
"Hì hì..."
"Ha ha..."
"Xin lỗi hội trưởng."
"Ha ha ha..."
Mấy cô gái thật sự không nhịn được, Trương Vũ Kỳ dẫn đầu, các cô gái đều bật cười ha ha.
Dù sao chuyện vừa rồi cũng quá buồn cười.
Ai có thể ngờ được hội trưởng của công ty MS, lại bị một bảo vệ của công ty mình diss đến mức cạn lời.
"Không có gì, ha ha ha..." Dương Hạo cũng bị cảm hóa bởi tiếng cười của mấy cô gái, vừa khoát tay vừa bật cười.
Chỉ vài câu đơn giản, bầu không khí trong phòng tập đã hài hòa hơn hẳn.
Dương Hạo thấy không khí hài hòa hơn, cũng mở miệng nói: "Mắt cá chân của cô ổn chứ?"
"A, hội trưởng, là vết thương cũ thôi, không sao!"
Một cô gái đông bắc, nhuộm tóc hồng lại cười thẹn thùng với Dương Hạo.
Mà Dương Hạo thấy vậy thì mở miệng nói: "Càng là vết thương cũ thì càng phải nghỉ ngơi, dưỡng thương cho tốt. Bằng không chờ đến lúc nhiều tuổi, nó sẽ quay lại tìm đấy."
Dương Hạo nói một câu, khiến nội tâm mấy cô gái cảm thấy ấm áp.
Nhưng các nàng có thể làm gì chứ.
Tại Hàn Quốc, thậm chí là các quốc gia khác.
Nếu không cố gắng, các nàng sao có thể hết khổ.
Mà một nhóm nhạc nữ đứng trên đỉnh kim tự tháp Hàn Quốc như các nàng, lại càng là đứng trên đầu sóng ngọn gió.
Sơ ý một chút là sẽ mất hết tất cả.
Cho nên bọn họ không thể thả lỏng được.
Mà Dương Hạo cũng nhìn ra biến hóa vi diệu trên mặt họ, mở miệng nói: "Thật ra không dối gạt các cô, tôi cũng là một fan của (G)Girl các cô nha. Nhất là Vũ Kỳ, tôi còn từng xem tất cả các chương trình của cô."
"Thật sao hội trưởng?" Trương Vũ Kỳ giật mình.
Không ngờ hội trưởng lại là fan của mình.
Chẳng trách lại đứng nhìn mình luyện tập lâu như vậy.
Thấy vẻ mặt kinh ngạc và mừng rỡ của Trương Vũ Kỳ, Dương Hạo cũng không nói dối, rất ngay thẳng nói: "Đó... đó là tiểu công chúa và tiểu bảo mẫu nhà tôi xem, cho nên tôi cũng xem cùng. Tất nhiên, tôi cũng cực kỳ thích chương trình đó."
Thấy Dương Hạo trả lời ngay thẳng, nội tâm Trương Vũ Kỳ lại lẩm bẩm một câu, chẳng lẽ chỉ thích chương trình đó thôi à?
Có điều, nàng không dám nói ra, nhưng đã nói đến đây, Trương Vũ Kỳ vẫn to gan mở miệng nói: "Hội trưởng, không biết ngài..."
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?