"Cậu đừng cử động, trợ giúp sắp đến rồi!"
"Trợ giúp cái mẹ gì?" Dương Hạo trực tiếp chửi bậy.
"Bảo hội trưởng Kim Mãn Tú của các người đến đây gặp tôi!"
Dương Hạo cũng không muốn dây dưa với đám nhân viên an ninh này nữa.
Đều mẹ nó não tàn đúng không?
"Hử? Còn dám gọi hội trưởng như vậy?"
"Anh chờ đấy, đám anti fan các người càng ngày càng kiêu ngạo rồi!"
Đội trưởng Kim thấy Dương Hạo dám gọi thẳng tên của hội trưởng nhà mình, thầm nghĩ anti fan bây giờ kiêu căng thật.
"Đội trưởng! Bọn tôi đến rồi!"
"Là người kia à? Xem tôi đây!"
"Cùng lên đi..."
Tầng lầu dành riêng cho nghệ sĩ của thực tập sinh của công ty MS.
Dưới ánh mắt chán chả buồn nói của Dương Hạo, hơn 10 nhân viên an ninh tràn vào.
Mỗi người đều mặc đồng phục an ninh, cầm gậy cao su, mặt đầy nghiêm túc, thân trọng bước về phía Dương Hạo.
Dương Hạo muốn chửi má nó.
Nhưng hắn cũng biết đây là họa do mình gây ra, cuối cùng Dương Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ, lấy điện thoại ra.
Hắn không có tâm trạng giằng có với đám não tàn này.
Mệt mỏi!
"Đội trưởng, kẻ tình nghi muốn gọi trợ giúp..."
Dương Hạo: Gọi trợ giúp cái con mẹ nó, đám người này xem phim quá nhiều rồi đúng không?
Dương Hạo không để ý đến đám ngu xuẩn này nữa, tìm tên Kim Mãn Tú trong danh bạ của mình.
"Lên! Không thể để anh ta gọi điện thoại..."
Thân là nhân viên an ninh của MS, hôm nay bọn họ mới được gặp một anti fan kiêu ngạo như vậy.
Không chạy, không làm loạn, đánh người xong còn gọi điện thoại tìm người đến đánh tiếp.
Không thể để tên này thành công.
Bọn họ không thể để tên anti fan này gọi điện thoại được.
"Con mẹ nó tất cả dừng tay lại cho tôi!"
Ngay khi đám nhân viên an ninh sắp lao đến trước mặt Dương Hạo, một tiếng gầm gừ phẫn nữ chợt truyền khắp hành lang.
Đám nhân viên an ninh đều sững sờ.
Sao tổ trưởng Lý lại đến đây?
Bác gái quét dọn vệ sinh cũng ngẩn ngơ.
Sao lãnh đạo công ty lại đến đây?
Tiểu Hải mờ mịt.
Chuyện này... có vẻ như mình gặp rắc rối rồi.
Mấy cô gái Trương Vũ Kỳ cũng choáng váng.
Dường như ông chú đẹp trai này có thân phận không tầm thường nha.
"Tổ... tổ..."
"Cmn cậu không muốn làm việc ở đây nữa đúng không?" Lý Tại Nhân tát một cái vào mặt đội trưởng Kim.
Dù cho tổ trưởng Kim có họ hàng với hội trưởng Kim Mãn Tú, nhưng xa đến mức bắn đại bác cũng không tới.
Lý Tại Nhân không thèm nể mặt, trực tiếp đánh cho hắn đầu óc choáng váng.
Nhưng đội trưởng Kim cũng không dám làm gì, chỉ hơi ủy khuất nhìn Lý Tại Nhân: "Tổ ... tổ trưởng, tôi..."
"Tôi cái gì mà tôi? Đây là hội trưởng Dương của chúng ta, hội trưởng Dương Hạo, hiểu không? Các anh vừa làm gì? Các anh đang làm gì? Một đám phế vật ăn no không có việc gì làm đúng không?"
Lý Tại Nhân điên rồi.
Đám an ninh này bị ngu đúng không?
Đánh ai không đánh, dù tự mình cũng không sao cả, vậy mà lại dám đắc tội với hội trưởng Dương Hạo?
Lời nói của Lý Tại Nhân giống như động đất cấp mười.
Trong nháy mắt, toàn bộ tầng lầu này, bao gồm các nghệ sĩ và luyện tập sinh đang trốn trong phòng hóng chuyện đều ngẩn ngơ.
Bọn họ nghe thấy cái gì?
Hội trưởng Dương?
Hội trưởng Dương Hạo?
Là thương nhân thần bí thu mua 60% cổ phần của công ty MS?
Giờ phút này, tất cả nhân viên an ninh đều cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ gối tại chỗ.
Mà an ninh tên Tiểu Hải kia, hiện giờ hắn vẫn đang nằm trên mặt đất, bằng không đã quỳ rồi.
Mà coi như thế, Tiểu Hải cũng suýt tè ra quần.
Thấy đám nhân viên an ninh trợn tròn mắt, Lý Tại Nhân đầu tiên là trợn mắt nhìn họ như muốn ăn thịt người, cũng cảnh cáo đám nghệ sĩ, luyện tập sinh, trợ lý và người đại diện đang hóng chuyện kia, rồi mới hấp tấp chạy đến trước mặt Dương Hạo, nịnh nọt nói: "Hội trưởng, xin lỗi vì đã để ngài sợ hãi..."
"Không có gì." Dương Hạo thả điện thoại xuống, khoát tay với Lý Tại Nhân.
Tuy không gọi được cho Kim Mãn Tú, nhưng Lý Tại Nhân đến cũng khiến Dương Hạo thở phào.
Dù sao đối mặt với đám an ninh ngu xuẩn này, Dương Hạo cũng hết cách.
"Hội trưởng, không biết..."
Lý Tại Nhân nhìn về phía Dương Hạo với ánh mắt nghi hoặc.
Hắn biết hôm nay Dương Hạo sẽ đến, đây là Tiêu Mỹ Anh vừa thông báo cho bọn họ.
Không sai.
Hiện giờ Tiêu Mỹ Anh đã là nhân vật thứ ba của công ty, rất gần với Kim Mãn Tú và Dương Hạo.
Tiêu Mỹ Anh nói cho họ biết lát nữa Dương Hạo sẽ đến, sau đó sẽ tổ chức họp.
Về phần nghi thức nghênh đón gì đó thì miễn đi.
Đây là ý của Dương Hạo.
Dù sao hắn cũng chỉ muốn đứng sau màn, không muốn làm to chuyện.
Thế nhưng ai có thể ngờ được, Lý Tại Nhân vừa mới mở một cuộc họp nhỏ.
Khi hắn chuẩn bị đi tìm đội trưởng đội an ninh Kim Vạn Thạch, để sắp xếp một chút thủ tục khi Dương Hạo đến.
Kim Vạn Thạch thì không tìm thấy, lại được báo cho biết, có một anti fan trà trộn vào trong công ty.
Điều này khiến Lý Tại Nhân lo lắng.
Dù sao hôm nay là lần đầu Dương Hạo đến công ty, tuy không có nghi thức, nhưng không thể xảy ra chuyện được.
Cho nên, sau khi tìm hiểu thì Lý Tại Nhân lập tức chạy đến nơi có anti fan.
Sau khi Lý Tại Nhân chạy đến và nhìn thấy rõ mặt mũi của vị anti fan kia...
Toàn thân hắn đã tê rần.
"Bảo tất cả mọi người lui xuống đi!"
Dương Hạo chỉ hời hợt một câu, lập tức làm Lý Tại Nhân căng thẳng: "Vâng hội trưởng..."
"Ừm! Sau đó tôi sẽ mở cuộc họp với bộ phận an ninh và bộ phận vệ sinh."
"Vâng!" Lý Tại Nhân lại gật đầu lần nữa.
Mà đám người Kim Vạn Thạch nghe vậy thì lập tức hiểu ra.
Xong, đều cmn xong rồi.
"Còn không mau cút đi?" Lý Tại Nhân cũng mặc kệ họ có xong hay không xong, chỉ cần mình không xong là được.
Một đám an ninh không dám ở lại đây lâu hơn, đầu tiên là cúi người với Dương Hạo, sau đó tất cả đều biến mất ở hành lang.
Về phần đám nghệ sĩ và luyện tập sinh đang hóng chuyện kia, cũng rụt trở về phòng dưới ánh mắt của Lý Tại Nhân.
Tuy bọn họ không dám nhìn, nhưng trong lòng đều đang nghĩ.
Trời ạ!
Oppa đẹp trai kia lại là hội trưởng thần bí của công ty?
"Hội trưởng! Ngài xem... Chỗ Kim tổng và Tiêu tổng..."
Lý Tại Nhân dùng ánh mắt thận trọng để liếc nhìn hội trưởng.
Thật ra trong lòng Lý Tại Nhân đang rất căng thẳng.
Hắn vốn định vứt bỏ Kim Mãn Tú, ôm cái đùi Dương Hạo này.
Thế nhưng chỉ một ngày trôi qua.
Công ty MS dĩ nhiên lại thay đổi.
Kim Mãn Tú mặt mũi tràn đầy phấn khích.
Mà Tiêu Mỹ Anh cũng thay đổi chức vụ, đồng thời còn cùng Kim Mãn Tú hợp tác xử lý các công việc trong công ty.
Điều này khiến Lý Tại Nhân rất khó hiểu.
Nhưng hắn cũng không dám hỏi, không dám nói.
Chỉ âm thầm tính toán trong lòng, nên làm gì để đứng vào hàng ngũ.
"Bảo họ đừng vội, lát nữa tôi sẽ đi tìm họ."
Dương Hạo cũng không định rời đi.
Bởi vì hắn còn muốn xác nhận vài chuyện.
"Vâng!" Lý Tại Nhân vội vàng gật đầu.
Nhưng hắn cũng không dám rời đi, chỉ cẩn thận đứng bên cạnh Dương Hạo, chờ Dương Hạo phân phó.
Mà Dương Hạo cũng không có chuyện gì phân phó cho Lý Tại Nhân, hắn chỉ lạnh nhạt nói: "Anh đi làm việc của mình đi, tôi ở đây một mình là được rồi."
"Vâng hội trưởng!" Lý Tại Nhân vội vàng gật đầu.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?