🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 873: Cái gì? Tôi là anti fan? (2)

Thật ra không phải Dương Hạo nói nghệ sĩ trong nước mình không tốt.

Mà là do hoàn cảnh khác biệt.

Tại Hàn Quốc, không được thì đại biểu cho bị đào thải.

Khiến đám người trẻ tuổi này căn bản không có thời gian nghĩ đến thứ khác.

Bọn họ chỉ có thể không ngừng luyện tập, không ngừng làm bản thân tiến bộ.

Không thể dựa vào cha mẹ, dựa vào quan hệ, vậy thì chỉ có thể dựa vào bản thân liều mạng.

Xem ra, mình cũng phải lợi dụng loại hệ thống này, dùng làm gương để chỉnh sửa lại các công ty giải trí trong nước.

Lấy thừa bù thiếu, Dương Hạo cho rằng không mất mặt.

Một công ty giải trí đỉnh cấp ở Hàn Quốc, ví dụ như MS này.

Nếu đã trở thành công ty của Dương Hạo, Dương Hạo tất nhiên phải lợi dụng triệt để.

Đây chỉ là bước đầu tiên để phát triển nghiệp vụ.

Sau đó, tuy Dương Hạo đã nghĩ kỹ việc nghỉ hưu, nhưng không trở ngại việc Dương Hạo làm nền cho các công ty của mình phát triển.

Ôm lấy suy nghĩ này, Dương Hạo đi quan gian hết phòng tập này đến phòng tập khác, giống như một nhân viên thẩm tra đang xét duyệt tình hình trong các phòng tập.

Hắn không làm phiền ai, cũng sẽ không làm phiền ai.

Dương Hạo không ngừng xuyên qua các phòng tập, nhìn thấy rất nhiều nghệ sĩ, luyện tập sinh, trợ lý hay người đại diện.

Mãi đến khi Dương Hạo bị hấp dẫn bởi mấy bóng người, hắn mới dừng lại trước cửa một phòng tập rộng lớn nhất.

Xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt, Dương Hạo chỉ yên lặng quan sát mọi thứ bên trong.

"Lại một lần. Mọi người cố lên."

"One two..."

Âm nhạc sống động, vũ đạo chỉnh tề, tiếng hát triền miên...

Ngay khi thị giác và thính giác của Dương Hạo đang đắm chìm trong cảm giác sôi trào, bỗng nhiên có một tiếng kêu to đầy duyên dáng, cắt đứt cảm giác đắm chìm của Dương Hạo.

"A... !"

Một tiếng kêu đau.

Nhóm nhạc nữ đang nhảy rất đều lập tức rối loạn.

Chỉ thấy một mỹ nữ xinh đẹp nhuộm tóc hồng, mặc áo thun rộng rãi và quần ngắn cao bồi, đi một đôi giày cao gót trong đó.

Theo tiếng kêu đau, nàng đã ngã xuống sàn nhà đã dính không ít hồ hôi kia.

"Vũ Kỳ!"

"Trời ạ, unnie không sao chứ!"

"Unnie, có sao không?"

"Không có gì không có gì, mắt cá chân chưa lành thôi, làm mọi người lo lắng rồi."

Thấy ánh mắt quan tâm của đồng đội, mỹ nữ được gọi là Vũ Kỳ liên tục xua tay, cho biết vết thương cũ chưa lành thôi.

"Vũ Kỳ, đã bảo cậu nghỉ ngơi rồi mà không nghe, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết!"

Một mỹ nữ tóc đen có vẻ như là đội trưởng, tuy ngoài miệng nói lời oán trách, nhưng ánh mắt lo lắng kia lại không thể che giấu được.

"Sao có thể nghỉ ngơi được! Hợp đồng sắp đến kỳ rồi, mình không thể kéo chân sau mọi người được."

Đối với đội trưởng quan tâm, Trương Vũ Kỳ vẫn giữ thái độ của mình, thậm chí nói xong còn cắn đôi môi mềm mại, muốn đứng lên luyện tập tiếp.

Chẳng lẽ Trương Vũ Kỳ không biết vết thương ở mắt cá chân của mình chưa lành sao?

Dĩ nhiên không phải.

Nhớ đến thời gian nửa năm gần đây, công ty vốn định nâng đỡ một nhóm nhạc nữ, nhưng trải qua một loạt chuyện khiến người ta khó mà tưởng tượng được, bây giờ các nàng đang phải trải qua những ngày tháng đen tối nhất.

Thời gian nửa năm, một nhóm nhạc nữ nổi tiếng Hàn Quốc, thậm chí nổi tiếng cả ở Âu Mỹ, Hoa Quốc và Anh Quốc.

Ai có thể ngờ được, chỉ vì người khác làm bậy mà các nàng phải đối mặt với nguy cơ giải tán.

Nghĩ đến đây, Trương Vũ Kỳ biết, chút vết thương của mình căn bản không tính là gì.

"Chúng ta tiếp tục!"

Trương Vũ Kỳ cố gắng chống đỡ cơ thể đứng lên, cố nén đau đớn, ra vẻ tươi cười nhìn về phía đội trưởng của mình.

Mà những thành viên khác thấy thái độ kiên cường của Trương Vũ Kỳ thì đều vô cùng cảm động.

Nếu không phải vì con kỹ nữ chết tiệt kia.

Nếu không phải vì con bitch đó, sao nhóm nhạc của các nàng lại rơi vào tình trạng này chứ.

Tuy rằng công ty không nói, mặc dù các nàng vẫn là nghệ sĩ hàng đầu của công ty, vẫn được hưởng thụ phòng luyện tập riêng và lớn nhất công ty.

Nhưng nghĩ đến đủ loại chuyện phát sinh trong thời gian này ở công ty.

Tất cả các nàng đều cực kỳ mê mang.

Thậm chí đội trưởng Tiểu Quyên của các nàng cũng đã có dự định, nếu như không được thì sẽ ra làm riêng.

"Nghỉ ngơi một lát đi! Nếu như quá mệt mỏi, thì sẽ phản tác dụng. Lần này chính là cơ hội duy nhất để chúng ta trở mình."

không hổ là đội trưởng.

Tuy Trương Vũ Kỳ muốn cố gắng chống đỡ, nhưng nghĩ đến sắp đến thời khắc mấu chốt rồi, thân là đội trưởng nên Điền Mỹ Quyên vẫn quyết định cho mọi người nghỉ ngơi một lát.

Dù sao các nàng cũng luyện tập từ sáng sớm cho đến bây giờ.

"Ừm, Vũ Kỳ, nghe chị Quyên đi!"

"Đúng vậy!"

"Chúng ta nghỉ ngơi một lát đi."

Thấy đội trưởng đã lên tiếng, mấy thành viên còn lại cũng vội vàng đi qua đỡ Trương Vũ Kỳ đi nghỉ ngơi.

Chỉ là khi mấy người đang định đỡ Trương Vũ Kỳ đi nghỉ ngơi uống nước, đồng thời xem vết thương trên chân nàng.

Bỗng nhiên một âm thanh xuất hiện làm các nàng chú ý.

"Chính là anh ta! Anh ta cứ lén lén lút lút ở tầng này!"

"Vị tiên sinh này, xin hỏi anh là ai? Đến phòng tập của chúng tôi làm gì?"

Chỉ thấy bên ngoài cửa thủy sinh trong suốt của phòng tập.

Một nhân viên mặc đồng phục an ninh đang được một bác gái dọn vệ sinh dẫn đến, chỉ vào một người đàn ông thành thực mặc quần áo thoải mái mà truy hỏi.

Mà người này không phải ai khác, chính là Dương Hạo Dương tổng của chúng ta.

"A!!! Hiểu lầm, hiểu lầm..." Dương Hạo nhìn nhân viên an ninh cầm gậy kia.

Móa!

Đây là tưởng mình là gián điệp à?

Còn nữa, bác gái kia có biểu cảm gì vậy?

Cần thiết như vậy sao?

"Hiểu lầm gì? Anh là ai? Thẻ công tác của anh đâu?"

Nhân viên an ninh sẽ không vì một câu của Dương Hạo mà bỏ qua cho hắn.

Thấy Dương Hạo không mặc đồ công sở, cũng không đeo thẻ công tác, ánh mắt hắn lập tức đọng lại.

Dáng vẻ kia, giống như chỉ cần Dương Hạo nói không đúng một câu, hắn sẽ khống chế Dương Hạo ngay và luôn.

Mà Dương Hạo cũng rất nghiêm túc, thậm chí đã di chuyển đến trước người nhân viên an ninh.

Nhìn cây gậy cao su chỉ vào mình kia, Dương Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Hiểu lầm thôi, tôi không có ác ý. Hay là bỏ gậy xuống rồi trò chuyện đi?"

Dương Hạo nói xong thì muốn đưa tay đẩy cây gậy đang chỉ vào mình kia.

Mình chính vì hành động này của Dương Hạo, nhân viên an ninh kia như phản xạ có điều kiện, đã đánh về phía Dương Hạo.

"Đừng lộn xộn, tôi đã thấy nhiều kẻ anti fan như anh rồi. Anh đến đây làm gì? Xem ra phải đưa anh vào đồn cảnh sát rồi."

Trong lúc nói chuyện, nhân viên an ninh này định khống chế Dương Hạo trước rồi tính.

Mà Dương Hạo nghe vậy thì hoàn toàn ngẩn ngơ.

Cái gì?

Anti fan?

Hiểu lầm này cũng quá to rồi.

Dương Hạo không ngờ hành động trong lúc vô tình của mình, lại bị nhân viên an ninh này coi là anti fan.

Mà không chỉ Dương Hạo choáng váng.

Thậm chí ngay cả mấy mỹ nữ trong phòng tập cũng choáng váng.

Các nàng không ngờ anti fan lại dám trà trộn vào tận công ty, còn đến ngay cửa phòng tập của mình.

Quá đáng sợ!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...