🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 868: NPC số 2 online

"Cha? Chỉ một thương nhân người Hoa mà thôi, có cần thiết không? Con... con không làm được!"

Sau khi Tống Trung Hiền nghe cha mình giải thích xong, lập tức không bình tĩnh nổi nữa.

Một thương nhân người Hoa mà thôi, đâu cần phải làm to chuyện như vậy?

Chuyện này hoàn toàn không phù hợp với địa vị và thân phận của họ.

Liếm một thương nhân người Hoa, Tống Trung Hiền hắn không làm được.

Mà Tống Chấn Trung thấy biểu cảm phản cảm của con trai, ông cũng không nổi giận, thật ra khi đó bản thân ông ta cũng nghĩ như vậy.

Nếu không phải Hàn Tể Nhậm nói rõ quan hệ lợi và hại trong đó, ông ta cũng sẽ không đồng ý chuyện này.

"Trung Hiền! Chuyện này còn lâu mới đơn giản như con nghĩ, con cứ làm theo ý cha là được. Thuận theo tự nhiên!"

"Đừng chọc giận Dương Hạo kia, cũng không cần nịnh nọt cậu ta. Cứ kết bạn như bình thường là được."

"Về phần chị em Phác gia, gần đây con đừng qua lại với họ nữa. Hiện giờ là lúc lôi kéo Phác gia."

"Mà Dương Hạo kia cũng không đơn giản như con nghĩ đâu. Chuyện này con chỉ cần làm tốt, con có yêu cầu gì cha cũng sẽ cố gắng thỏa mãn con."

Tống Chấn Trung không phải muốn giới thiệu chị em Phác gia cho Dương Hạo, dù sao người ta cũng là đại tiểu thư và nhị tiểu thư của Phác gia.

Ông ta chỉ hi vọng con trai mình sẽ không vì cặp chị em kia mà làm hỏng chuyện.

"Thế nhưng mà..." Tống Trung Hiền vẫn nghĩ mãi không rõ.

Nhưng sự kiên nhẫn của Tống Chấn Trung có hạn, trực tiếp nói thẳng: "Quyết định thế đi! Con ngoan ngoãn nghe lời, tiền tiêu vặt tăng gấp đôi! Nếu con không nghe, vậy đừng trách cha khóa thẻ của con!"

Nói xong cũng mặc kệ con trai mình có nghe lời không, Tống Chấn Trung trực tiếp quay người định rời đi.

Nhưng sau khi quay người lại, ông ta bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía đứa con trai vẫn có vẻ không phục kia, nói: "Ngày mai nhớ gọi cả tên nhóc nhà họ Kim kia."

Chỉ để lại một câu đơn giản , Tống Chấn Trung trực tiếp quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng rời đi của cha, hồi tưởng lại chuyện vừa rồi, Tống Trung Hiền cũng không biết làm sao: Mẹ nó, chuyện gì thế này?

Tuy nội tâm Tống Trung Hiền vô cùng khó chịu, nhưng nhớ đến ánh mắt lạnh như băng của cha, cùng với việc khóa thẻ...

Cuối cùng Tống Trung Hiền vẫn cầm điện thoại lên.

Về phần gọi cho ai, đương nhiên là lão nhị Phác gia.

Hàn Quốc.

Một quán bar tư nhân nào đó.

"Cái gì? Nói to lên! Hả? Ngày mai gặp? Không theo đuổi được, hiện giờ lại tới tìm tôi? Móa! Ngày mai rồi tính, bản thiếu gia đang chơi..."

Âm nhạc đinh tai nhức óc, ánh đèn chớp nhiều màu, nam nữ trẻ tuổi mặc sức phóng thích sức trẻ.

Mà một thanh niên đẹp trai được mấy mỹ nữ vây quanh đang càn rỡ hưởng thụ tất cả.

Người này không phải ai khác, chính là nhị công tử Phác gia, Phác Đức Hiền.

Hiện giờ Phác Đức Hiền đang vô cùng nghi hoặc nhìn vào điện thoại trên tay mình, thậm chí còn không để ý đến mỹ nữ đang ma sát lên người mình.

Chuyện gì thế này?

Tống Trung Hiền hẹn mình?

Kỳ lạ thật?

Chẳng lẽ tên liếm chó này muốn mượn mình để đến gần hai người kia?

Tuy rằng bọn họ đều là vòng tròn đời hai.

Nhưng mà hai người Phác Đức Hiền và Tống Trung Hiền không tính là bạn thân.

Phác Đức Hiền suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy Tống Trung Hiền hẹn mình là vì hai bà chị trong nhà.

Nhưng nói thật, hai bà chị trong nhà đúng là cực phẩm.

Đừng thấy là sinh đôi, nhưng tính cách hai người lại rất khác biệt.

Một người là ngự tỷ cao ngạo lạnh lùng, một người thuần dục hoạt bát đáng yêu.

Nếu không phải họ có quan hệ họ hàng, Phác Đức Hiền cũng muốn tự xông lên.

Mà vừa nghĩ đến hai bà chị kia, lại thêm gần đây bị tên Dương Hạo chết tiệt kia làm mất mặt, Phác Đức Hiền lập tức nổi giận.

"Hít!"

"Nóng quá, mau giảm nhiệt đi!"

Chỉ trong nháy mắt, mỹ nữ vẫn đang ma sát không ngừng lên người hắn kia, đã bị Phác Đức Hiền nhấn đầu xuống dưới.

Mà vị mỹ nữ này cũng không phản đối, trái lại còn liếc mắt đầy quyến rũ với vị thiếu gia này.

Thân là thiếu gia nhà tài phiệt.

Dù chỉ là một đêm, cũng khiến nàng kiếm được không ít tiền.

Cho nên nàng tất nhiên nguyện ý phục vụ vị này, vị đại thiếu gia này nhìn như mạnh mẽ, nhưng thực ra chỉ là miệng cọp gan thỏ mà thôi.

Dù sao cũng chỉ là một phút.

Quả nhiên.

Dưới sự phục vụ của mỹ nữ, còn chưa đến một phút mà Phác Đức Hiền đã được hạ nhiệt rồi.

Xem ra oán niệm của hắn với Dương Hạo cũng không sâu, bằng không sao có thể hạ nhiệt nhanh như vậy được.

Có điều, Phác Đức Hiền đã được hạ nhiệt.

Nhưng Dương Hạo đang ăn thịt nướng của chúng ta thì lại ngày càng nóng hơn.

Trong phòng thuê của Lý Hiếu Ngôn.

Sau khi Dương Hạo đưa Lý Hiếu Ngôn đã uống say mèm về phòng ngủ của nàng.

Khi hắn định trở lại khách sạn của mình, dĩ nhiên lại phát hiện Lý Lệ Chất đã uống say đang đứng trong căn phòng khách mờ tối.

"Xem ra là giả bộ say nha..."

Dương Hạo cười như không cười, nhìn tiểu mỹ nữ đang đỏ mặt trước mắt.

Tại hai tiếng trước.

Bởi vì nam một và nam hai pháo hôi đã rời đi, chỉ còn dư lại Dương Hạo và hai vị mỹ nữ nên bầu không khí càng nóng bỏng hơn.

Cũng không biết là do hôm nay Lý Hiếu Ngôn gặp quá nhiều chuyện, hay là không khí quá nhiệt liệt.

Ba người cứ tôi một ly em một ly.

Vừa trò chuyện vừa thưởng thức món thịt nướng đặc sắc của Hàn Quốc.

Mà dưới bầu không khí này, Lý Hiếu Ngôn uống rất nhiều, Lý Lệ Chất cũng uống nhiều.

Vốn là Dương Hạo muốn gọi xe đưa hai người trở về khách sạn.

Nhưng mà ai nghĩ tới, Lý Hiếu Ngôn uống say mèm nhất định đòi về phòng thuê của nàng.

Hết cách, Dương Hạo chỉ có thể gọi xe, dựa theo lời nói mơ mơ màng màng của Lý Hiếu Ngôn mà đi đến căn phòng thuê không đến 30 mét vuông của nàng.

Mà sau khi ba người vào phòng, Lý Hiếu Ngôn liền say đến bất tỉnh.

Nếu không phải có Dương Hạo ngàn chén không say giải quyết tốt hậu quả, có lẽ Lý Hiếu Ngôn vừa về nhà đã nằm trên sàn nhà mà ngáy o o rồi.

"Oppa."

Thấy Dương Hạo đứng trước phòng ngủ và nhìn mình với ánh mắt hài hước, Lý Lệ Chất vốn đã đỏ mặt vì rượu, giờ mặt lại càng đỏ hơn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...