"Tất cả đều ở đó mà!"
Dương Hạo mỉm cười nhìn Lý Lệ Chất và nam số một số hai đang khiếp sợ không thôi.
Tuy hành hạ người trẻ tuổi không thú vị, nhưng loại cảm giác trang bức này vẫn rất thoải mái!
"Nghìn tỷ!"
"Trời ơi! Đổi thành đồng Won thì là bao nhiêu tiền?"
"10 nghìn tỷ, 100 nghìn tỷ, 1000 nghìn tỷ?"
"Mẹ ơi, tôi không biết tính toán rồi!"
Giờ phút này, Lý Lệ Chất hoàn toàn bị tài lực của Dương Hạo làm khiếp sợ đến mức nói năng không mạch lạc.
Ai có thể ngờ được, một ông chú đẹp trai mới trò chuyện vui vẻ với mình hôm qua, bây giờ lại biến thành một đại gia nghìn tỷ?
Hơn nữa, đây còn là người đã thu mua MS.
Chờ đã, thu mua MS...
Vậy chẳng phải là đại biểu cho...
Trời ơi!
Bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, Lý Lệ Chất không để ý đến mấy người vẫn còn đang khiếp sợ kia, nhào thẳng vào trong ngực Dương Hạo.
"Oppa, oppa là tổng tài công ty MS đúng không?"
"Ừm!" Dương Hạo bình thản gật đầu một cái.
Mà Lý Hiếu Ngôn thì giật nảy mình với hành động bất ngờ của bạn thân.
"Lệ Chất, cậu muốn làm gì?"
"Cậu đi ra!' Lý Lệ Chất đã mặc kệ Lý Hiếu Ngôn có muốn làm công tố viên nữa hay không rồi.
Có đại gia nghìn tỷ ở đây, còn mẹ nó làm công tố viên làm gì?
Làm phu nhân tỷ phú không thơm ư?
"Lệ Chất!" Lý Hiếu Ngôn thấy Lý Lệ Chất đã hoàn toàn không khống chế nổi, nhất thời khóc cười không xong.
Về phần nam số một và nam số hai.
Sau khi phát hiện Dương Hạo trên mạng chính là vị trước mặt này, hiện giờ đã bị đả kích đến mức không dám nói chuyện.
Dù sao so với một người như vậy, bọn họ chẳng phải là gì cả.
Một công tố viên đứng trước mặt một đại gia như vậy, trừ phi là cấp bậc cao, bằng không thì đúng là không so được.
Mà dù là cấp bậc cao nhất như tổng trưởng công tố, nhưng cũng đừng quên, người ta là tỷ phú người Hoa, người ta không chơi ở Hàn Quốc, tổng trưởng có thể làm gì người ta?
Cho nên, hiện giờ nam số một và số hai, thậm chí đã có ý tưởng rút lui.
Nhưng vì sợ mất mặt, hai người chỉ có thể ngồi đó nhìn người ta trang bức.
Hiếu Ngôn đã trở thành người của người ta.
Bây giờ xem ra, con ngốc Lý Lệ Chất này cũng muốn bước theo gót chân Lý Hiếu Ngôn.
"Chú này..."
"Nói đi!" Dương Hạo nhìn đôi mắt sáng rực của Lý Lệ Chất, hắn cố nén ý cười trong lòng.
Lý Lệ Chất: "Hiếu Ngôn là bạn gái chú đúng không?"
Dương Hạo: "Ừm!"
Lý Lệ Chất: "Tôi là bạn thân nhất của Hiếu Ngôn, chú biết không?"
Dương Hạo: "Hiếu Ngôn có nói!"
Lý Lệ Chất: "Oppa, công ty MS là của oppa đúng không?"
Dương Hạo: "Trên lý thuyết là vậy."
Lý Hiếu Ngôn: "Lệ Chất! Cậu đã qua tuổi làm idol rồi, đừng có nằm mơ nữa được không?"
Lý Hiếu Ngôn dường như biết Lý Lệ Chất muốn nói gì, cho nên vội vàng kéo áo Lý Lệ Chất.
Nhưng dường như lúc này Lý Lệ Chất đã mê muội rồi.
Nàng mặc kệ.
Vốn cho rằng Hiếu ngôn có thể trở thành công tố viên, nàng đã rất hâm mộ rồi.
Bây giờ Hiếu Ngôn còn có một người bạn trai đại gia như vậy nữa.
Còn nàng thì sao?
Lúc trẻ nàng từng là thành viên trong nhóm nhạc nữ, nhưng không debut thành công.
Học theo Hiếu Ngôn thi công chức, cũng không thi đỗ.
Đến bây giờ.
Nàng không đến mức thất nghiệp, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Cơ hội ngay trước mắt, Lý Lệ Chất biểu thị đừng ai cản tôi, hôm nay tôi nhất định phải xông lên.
Lý Lệ Chất đã hoàn toàn không quan tâm Lý Hiếu Ngôn nói gì, bỗng nhiên tươi cười ngọt ngào với Dương Hạo: "Oppa, oppa cảm thấy em có thể debut không?"
"Hử?" Dương Hạo sững sờ.
Thật ra khi Lý Hiếu Ngôn nói Lý Lệ Chất đã qua tuổi làm idol rồi, Dương Hạo đã ý thức được gì đó.
Thế nhưng khi Lý Lệ Chất chính miệng nói ra, Dương Hạo mới ý thức được, vị tiểu mỹ nữ đáng yêu nhiệt tình và cùng tên với tiểu công chúa nào đó ở nước mình này, lại thật sự có can đảm mở miệng yêu cầu mình.
Nhưng Dương Hạo biểu thị, hắn rất thích các cô gái thẳng thắn như vậy, nhất là các cô gái xinh đẹp.
"Chuyện này... Tôi cũng không hiểu nhiều. Nhưng cô xinh đẹp như vậy, chỉ cần biết lăng xê và kinh doanh tốt, chắc không khó để làm một minh tinh đâu."
Dương Hạo dù sao cũng là tổng tài của mấy công ty giải trí.
Đừng nói là một mỹ nữ vui tươi hoạt bát có vẻ ngoài hơn 90 điểm như Lý Lệ Chất.
Cho dù là xấu xí, chỉ cần Dương Hạo muốn thì không dám nói đến siêu sao quốc tế, nhưng muốn làm một minh tinh nối tiếng thì không khó.
"Thật ư?" Lý Lệ Chất nhận được đáp án từ Dương Hạo thì hai mắt đã phát sáng.
"Ừm!" Dương Hạo lại gật đầu một cái.
"Oppa... Nghe nói oppa có rất nhiều bạn gái, oppa không ngại có thêm một người chứ?"
Lý Lệ Chất vừa nói xong, Lý Hiếu Ngôn lập tức vỡ tổ.
"Fuck! Mụ điên này, lại dám đào góc tường của mình? Lý Lệ Chất, đừng có quá đáng."
"Ha ha ha!" Thấy Lý Hiếu Ngôn nổi giận, Lý Lệ Chất hoàn toàn không coi ra gì.
Dương Hạo chỉ cười to một tiếng, nói: "Không ngại!"
Khá lắm!
Dương Hạo háo sắc, nhưng cũng không thèm che giấu chút nào.
Tất nhiên, Dương tổng của chúng ta háo sắc, chuyện này đã được lan truyền trên mạng rồi, dù sao hắn cũng có nhiều bạn gái như vậy, cộng thêm dân mạng không ngừng bàn tán, nên điểm này Dương tổng của chúng ta chưa từng phủ nhận.
"Yeah!"
Nghe thấy Dương Hạo nói không ngại, Lý Lệ Chất lập tức kêu to.
Về phần nam số một và số hai.
Sau khi thấy cảnh hai nữ tranh cướp Dương Hạo, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
Hai người không nhìn thấy gì trong ánh mắt kia, không có đố kị, cũng không có thù hận.
Mà là, hay là chúng ta cũng không cần thể diện nữa?
Ôm được đùi một đại gia như vậy, không mất mặt.
Cuối cùng hai người vẫn bị hiện thực đánh bại.
Dù sao loại đại gia như Dương Hạo, là loại người có năng lực giúp họ một bước lên trời.
"Ăn thôi! Hai ngày này tôi cũng định đến công ty, đến khi đó có thể dẫn cô và Hiếu Ngôn đi tham quan. Nếu cô thật sự muốn trở thành minh tinh, tôi sẽ giúp cô."
Vừa rồi Dương Hạo cũng chỉ nói đùa mà thôi.
Hắn không ngại tiểu mỹ nữ này thành bạn gái mình, nhưng cũng không cần dùng loại chuyện này để ép người ta vào khuôn khổ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?