🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 863: Lâm Mạt Mạt nhí nhảnh, Lý Hiếu Ngôn sầu muộn (2)

Dương Hạo thấy dáng vẻ khoa trương của Lâm Mạt Mạt, chỉ nhếch miệng cười nói: "Đủ tiêu là được! Thẻ đen anh đưa em cũng có thể quẹt!"

"Được rồi, biết Dương tổng của chúng ta có tiền rồi! Vậy em không quấy rầy anh hẹn hò với tân nương nữa, bái bai!"

Lâm Mạt Mạt nói xong liếc lắc mình biến mất trong ánh mắt của Dương Hạo.

Nàng muốn đi chinh phục, muốn dùng tiền nện chết cô bạn thân thèm tiền đến chảy nước miếng kia của mình.

Mà Dương Hạo nhìn bóng lưng Lâm Mạt Mạt biến mất, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.

Thật ra tính cách của Lâm Mạt Mạt đã thay đổi rất nhiều.

Trước kia, nàng thiếu thốn tình yêu.

Mà bây giờ, Dương Hạo cưng chiều Lâm Mạt Mạt, khiến Lâm Mạt Mạt thay đổi rất nhiều.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao tính cách của Lâm Mạt Mạt lại chuyển biến.

Chỉ là theo Lâm Mạt Mạt rời đi.

Lý Hiếu Ngôn vừa vào phòng ngủ gọi điện thoại cho cha mẹ mình, lại đi ra với khuôn mặt buồn rầu.

Lý Hiếu Ngôn vừa nhìn thấy Dương Hạo thì đã bất lực nói: "Oppa, cha mẹ em có vẻ rất không vui."

Nhớ đến lời nói của cha mẹ trong điện thoại, tâm trạng vốn được Dương Hạo chữa lành của Lý Hiếu Ngôn lại trở nên tồi tệ.

"Sao? Bị cha mẹ mắng à?"

Dương Hạo ôm Lý Hiếu Ngôn vào trong lòng.

Thật ra Dương Hạo cũng có thể nghĩ đến kết quả này.

Dù sao tại Hàn Quốc, thân phận công chức cũng là ước mơ để nhiều gia đình lật người.

Nơi này là Hàn Quốc, các ngành nghề khác cạnh tranh rất khốc liệt, mà công tố viên chính là chức vụ béo bở bao người trẻ tuổi mơ ước.

Tại Hàn Quốc còn có một câu nói, chỉ cần bạn có thể trở thành một công tố viên chính thức, vậy bạn và người nhà của mình đã trở thành người của xã hội thượng lưu rồi.

Con gái của bạn đã thi đỗ, chỉ kém một bước nữa là có thể trở thành công tố viên, lúc này con gái của bạn lại nói không làm nữa.

Thử hỏi bạn có vui không?

Có cha mẹ nào vui không?

Không cầm đao chém người đã là tốt rồi.

"Vâng!' Lý Hiếu Ngôn nằm trong ngực Dương Hạo, dáng vẻ đáng thương mà gật đầu một cái.

Thật ra nàng không dám nói cho Dương Hạo biết, cha mẹ nàng nào chỉ mắng, mà phải nói là mắng như thác đổ.

Mà cũng là do Lý Hiếu Ngôn kiên cường, cộng thêm có Dương Hạo bảo vệ, bằng không có lẽ nàng đã bị cha mẹ mắng đến khóc rồi.

"Em không nói cho chú và dì biết nguyên nhân mình rút khỏi đơn vị tư pháp sao?" Dương Hạo hơi nghi hoặc.

Theo lý mà nói, với tình hình của Lý Hiếu Ngôn, thì cha mẹ nàng hẳn là một người hiểu tình hiểu lý.

Bằng không cũng không nuôi dạy được một cô con gái hiểu chuyện lại kiên cường như Lý Hiếu Ngôn.

"Không! Em không dám..."

Lý Hiếu Ngôn cũng không giấu Dương Hạo.

Mà Dương Hạo nghe vậy thì lập tức cảm thán, quá nhiên.

"Được rồi, đừng giận. Lát nữa chúng ta đi chơi với bạn em. Ngày mai hoặc ngày kia anh có thời gian thì sẽ đến gặp cha mẹ với em."

Dương Hạo tất nhiên sẽ sắp xếp ổn thỏa cho cô gái của mình.

Dù sao nàng cũng là NPC số 1 Hàn Quốc.

Chỉ ngân sách riêng và nhà và xe dành cho NPC thôi, có lẽ có thể thuyết phục cha mẹ của nàng về biến cố lần này.

"Có anh thật tốt."

Lý Hiếu Ngôn còn có thể nói gì.

Chỉ có cảm ơn mới có thể bù đắp được tất cả những gì Dương Hạo làm cho nàng.

Dương Hạo lại ôm chặt Lý Hiếu Ngôn trong ngực, tiếp đó cười an ủi nàng: "Ha ha! Yên tâm làm bạn gái của anh là được! Oppa của em sẽ không để em chịu ủy khuất."

"Vâng, Hiếu Ngôn biết!" Lý Hiếu Ngôn gật đầu thật mạnh.

Từ sau khi kiến thức được một mặt xấu xí của Hàn Tể Nhậm, Lý Hiếu Ngôn đã hiểu được, sau này mình chỉ có thể dựa vào Dương Hạo.

"Đi thôi! Đừng để bạn em chờ lâu."

"Bên chú và dì cũng có anh rồi, không cần lo lắng. Oppa của em sẽ giải quyết mọi vấn đề cho em."

Đối với Dương Hạo mà nói.

Nếu như nói Hàn Tể Nhậm là một con boss tiểu.

Như vậy đối với cha mẹ của bạn gái mình, Dương Hạo trước sau vẫn duy trì tác phong của mình, chính là sử dụng 'năng lực tiền giấy'.

Hơn nữa 'năng lực tiền giấy' này còn là lần nào cũng đúng.

"Vâng!" Lý Hiếu Ngôn gật đầu một cái.

Tuy vẫn lo lắng bên cha mẹ mình, nhưng Dương Hạo nói vậy, tâm trạng của nàng cũng khá hơn nhiều.

Seoul.

Khi màn đêm buông xuống.

Là thủ đô nên Seoul cũng trở nên náo nhiệt như các thành thị của các quốc gia khác.

Bởi vì là buổi tối mới là thời gian dành cho người trẻ tuổi.

Mà trong quán đồ nướng hôm qua Dương Hạo đến.

"Lệ Chất, sao Hiếu Ngôn vẫn chưa đến? Bữa tiệc hôm nay vô cùng phong phú đấy."

Vẫn là quán đồ nướng kia, vẫn là chỗ ngồi kia, vẫn là tổ hơp hai nam ba nữ kia.

Mà điều khác biệt duy nhất là, ông chú hào phóng người Hoa hôm qua không có xuất hiện.

"Hiếu Ngôn sắp đến rồi. Chờ chút đi!'

Lý Lệ Chất nhìn điện thoại một chút, thấy sắp đến giờ, liền an ủi bạn tốt của mình.

"Đúng rồi Lệ Chất, hôm nay Hiếu Ngôn có thuận lợi không? Mình gửi tin nhắn mà không thấy Hiếu Ngôn trả lời!"

Một nam thanh niên thấy tiểu mỹ nữ Lý Lệ Chất nói sắp đến, liền quan tâm đến chuyện công việc công tố viên của Lý Hiếu Ngôn.

"Haiz!" Thấy hai tên đầu ngỗng này cứ hỏi đông hỏi tây không thôi, Lý Lệ Chất cũng thở dài: "Mình cũng không biết. Ban ngày không dám nhắn tin, sợ làm phiền Hiếu Ngôn. Mà buổi tối hỏi thì Hiếu Ngôn lại không trả lời. Nhưng mình cảm thấy là thành công rồi, bằng không với tính cách của Hiếu Ngôn, nếu thất bại thì đã tìm mình khóc nhè rồi. Nha đầu chết tiệt này, nhất định là muốn tạo bất ngờ cho chúng ta."

"Cũng đúng!"

Hai người bị Lý Lệ Chất gọi là đầu ngỗng thấy nàng nói vậy thì cũng gật đầu tán đồng.

"Này này, mình không có mặt thì các cậu bắt đầu nói xấu mình đúng không?"

Ngay lúc ba người đang bàn tán về Lý Hiếu Ngôn.

Bỗng nhiên giọng nói của Lý Hiếu Ngôn vang lên sau lưng Lý Lệ Chất.

"Mẹ ơi! Nha đầu chết tiệt này, cậu muốn... Chú?"

Lý Lệ Chất vốn giật nảy mình vì giọng nói của Lý Hiếu Ngôn.

Khi nàng quay người lại, định mắng nha đầu chết tiệt kia, dĩ nhiên lại phát hiện ông chú đẹp trai ngày hôm qua đang đứng bên cạnh Lý Hiếu Ngôn.

"Hello! Chúng ta lại gặp mặt rồi!"

Dương Hạo thấy mặt mũi tiểu mỹ nữ tràn đầy vẻ khiếp sợ, hắn cũng hiền lành giơ tay chào nàng.

Dương Hạo có ấn tượng rất không tệ với tiểu mỹ nữ hoạt bát vui tươi này.

"A! Đây là... Đây là sao?"

Lý Lệ Chất không đáp lại Dương Hạo, trái lại còn mê mang nhìn về phía Lý Hiếu Ngôn đang kéo tay ông chú đẹp trai này.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...