"Thế nào? Giỏi không?"
Thấy dáng vẻ khiếp sợ của Dương Hạo, Lâm Mạt Mạt lại cười đắc ý.
Nhưng cái này còn chưa hết.
Theo Lâm Mạt Mạt nói chuyện, chỉ thấy ngón tay ngọc của nàng bắt đầu thao tác trên màn hình.
Chỉ trong chốc lát, màn hình bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh khiến người máu nóng sôi trào.
Mà Dương Hạo nhìn thấy cảnh này, nghe thấy những âm thanh khiến người miên man bất định kia xong, hắn cũng không bình tĩnh được nữa.
Đồng thời, không chỉ mình Dương Hạo mất bình tĩnh, thậm chí ngay cả Lý Hiếu Ngôn cũng phát hiện chỗ không đúng.
Đây... đây không phải âm thanh của mình và oppa sao?
Hơn nữa...
Trời ạ!
Quá xấu hổ!
Không sai.
Hình ảnh trên màn hình chính là đen, nhưng âm thanh lại khiến người ta suy nghĩ miên man, khi đó Dương Hạo đang giáo dục Lý Hiếu Ngôn học tập.
Tuy rằng hình ảnh chỉ có đoạn Dương Hạo đi vào phòng, sau đó vì Dương Hạo tiện tay quăng áo mà che mất camera giấu kín.
Nhưng âm thanh kia thì tuyệt đối không giả được.
"Lại nghịch rồi..."
Thấy Lý Hiếu Ngôn xấu hổ không thôi, lại nhìn nụ cười xấu xa của Lâm Mạt Mạt.
Dương Hạo không nhịn được mà vỗ vỗ tiểu ác ma Lâm Mạt Mạt này.
"Hì hì! Sau này tất cả hành động của họ đều bị chúng ta nắm trong lòng bàn tay."
Lâm Mạt Mạt không sợ Dương Hạo đánh mông, trái lại còn tỏ vẻ đắc ý.
"Ừm!" Dương Hạo gật đầu một cái, nhưng vẫn hơi nghi ngờ nhìn về phía Lâm Mạt Mạt, nói: "Em làm thế nào vậy? Theo lý mà nói thì em sẽ bị giám sát cơ mà?"
Đây chính là nghi vấn của Dương Hạo.
Tuy hai người đã tách ra.
Thế nhưng với hệ thống an ninh của Hàn Tể Nhậm, cùng với thái độ cẩn thận với tất cả mọi người.
Lâm Mạt Mạt là trợ lý của Dương Hạo, không thể không có người giám sát.
"Em đương nhiên có biện pháp của mình!" Lâm Mạt Mạt vẫn đắc ý như cũ.
Mà lần này Dương Hạo không chiều nàng, lại hơi dùng sức vỗ lên bờ mông nhỏ nôn mềm kia của nàng.
Chỉ nghe 'A' một tiếng.
Lâm Mạt Mạt rốt cuộc cũng biết điều hơn.
Đôi mắt to ngập nước đã xuất hiện chút sương mù khiến người ta mơ màng vô hạn.
"Đáng ghét! Lại mạnh như vậy!"
Lâm Mạt Mạt ngoài miệng nói vậy, thế nhưng hành động lại khiến Dương Hạo thậm chí là Lý Hiếu Ngôn hiểu lầm.
Nào có mạnh chứ.
Đây rõ ràng là chưa dùng sức mà.
"Đừng nói lung tung, anh hỏi em, em làm cách nào? Hình ảnh của chúng ta có thể xử lý sạch sẽ không?"
Đây chính là mối quan tâm của Dương Hạo.
Tất cả vốn đã nằm trong kết cục đã định, lên thuyền giặc với đám người Hàn Tể Nhậm.
Nhưng bây giờ Lâm Mạt Mạt lại giúp Dương Hạo có một cơ hội khác.
Dù sao những video này gộp này cũng là một món vũ khí có sát thương rất mạnh.
Nếu không có những video này, Hàn Tể Nhậm cũng không thể làm gì Dương Hạo.
"Là một người bạn của em." Lâm Mạt Mạt biết không thể trêu chọc Dương Hạo nữa, dứt khoát bán đứng bạn của mình.
Mà Dương Hạo nghe Lâm Mạt Mạt nói là bạn của nàng, thì lại nhíu mày hỏi: "Đáng tin không?"
"Tất nhiên." Thấy ông chú nhà mình có vẻ không tin, Lâm Mạt Mạt cố gắng giải thích: "Khi em còn làm sát thủ, đã hợp tác với bạn em. Cô ấy phụ trách nhận nhiệm vụ và xử lý công việc liên quan. Em chỉ phụ trách giết người. Hơn nữa, cô ấy cũng đến Hàn Quốc nha!"
"Cái gì? Bạn của em cũng đến?" Dương Hạo sững sờ.
Chuyện gì thế này?
Nha đầu này giấu mình nhiều chuyện vậy à?
Lâm Mạt Mạt thấy Dương Hạo có phản ứng này, vội vã hôn lên mặt Dương Hạo, nũng nịu nói: "Ai nha, cô ấy là bạn thân của em nha. Vừa hay ngày mai rảnh rỗi, chúng ta gặp mặt một lần cũng được!"
"Bạn của em là nữ?" Dương Hạo bây giờ mới nghe rõ.
Hóa ra bạn của Lâm Mạt Mạt là nữ.
"Ừm! Sao thế?" Lâm Mạt Mạt hoàn toàn không hiểu.
"Trời ạ!" Dương Hạo vỗ trán một cái.
Cô nàng sát thủ Lâm Mạt Mạt này, ít nhiều cũng có chút không nghiêm chỉnh, không làm việc đàng hoàng.
Lâm Mạt Mạt thấy giải thích hòm hòm rồi, biết nên trở về chủ đề, vội vàng nói với Dương Hạo: "Ông chú, bạn thân của em không chủ là mỹ nữ, mà còn là cao thủ hacker nha! Chính cô ấy đã giúp em hack vào biệt thự của ông chú Hàn Quốc kia. Sau này có sự giúp đỡ của cô ấy, chúng ta có thể giám sát chặt chẽ Hàn Tể Nhậm và đám biến thái kia."
Dương Hạo thấy Lâm Mạt Mạt ra sức chào hàng bạn thân của mình, bỗng nhiên ý thức được gì đó.
Hắn vịn vai đẹp của Lâm Mạt Mạt, nghiêm túc nói với nàng: "Nói! Rốt cuộc em muốn làm gì? Có phải người bạn thân hacker kia của em gặp chuyện gì đúng không?"
"Ah..."
Lâm Mạt Mạt thấy Dương Hạo có vẻ như đã phát hiện ra ý đồ của mình, trong lúc nhất thời lại không biết mở miệng thế nào.
Nhớ đến bạn thân từng lo lắng vì không liên lạc được với mình, nhớ đến chuyện mình kể lại với bạn thân.
Lâm Mạt Mạt suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nói cho Dương Hạo.
"Ông chú, thật ra là thế này."
Tiếp đó Lâm Mạt Mạt liền kể mọi chuyện của mình với cô bạn thân mỹ nữ thiên tài hacker kia cho Dương Hạo nghe.
Mà Dương Hạo nghe xong cũng hiểu nguyên do.
Cho quá nhiều.
Thật sự là cho quá nhiều.
Bởi vì Lâm Mạt Mạt bây giờ là vệ sĩ riêng của Dương Hạo.
Mà bạn thân của Lâm Mạt Mạt thì lại chỉ có một sát thủ là Lâm Mạt Mạt.
Lâm Mạt Mạt không làm việc, nàng hiển nhiên cũng không kiếm được tiền.
Cho nên, sau khi bạn thân của Lâm Mạt Mạt đến tìm nàng, cũng hiểu được năng lực tiền giấy của Dương Hạo.
Nàng lập tức động lòng.
Hôm nay hack vào hệ thống an ninh của Hàn Tể Nhậm, chính là một vở kịch tự biên tự diễn của Lâm Mạt Mạt và người bạn thân kia.
Chính là vì bạn thân của nàng có thể sử dụng chút năng lực tiền giấy của Dương Hạo.
"Em đúng thật là! Đưa em nhiều tiền tiêu vặt như vậy, bạn thân em có việc thì em cứ nói là được, cần gì quanh co lòng vòng như thế. Lỡ như bị Hàn Tể Nhậm phát hiện thì làm sao bây giờ?"
"Còn không phải vì muốn cho anh biết bạn thân em rất giỏi sao?" Lâm Mạt Mạt lè lưỡi.
Nàng vô cùng tin tưởng bạn thân mình.
Nhưng nàng cũng biết, tại chỗ của tổng trưởng công tố Hàn Quốc, nhất định cũng có cao thủ bảo vệ.
Cho nên Dương Hạo mới nói như vậy.
"Được rồi!' Dương Hạo thấy Lâm Mạt Mạt không ra vẻ đắc ý nữa, hắn cũng khoát tay nói: "Lần này thì thôi, sau này có chuyện gì nhớ phải nói cho anh biết. Về phần bạn thân của em, hẹn ngày mai đi! Gặp mặt một lần rồi tính."
"Thật không? Quá tuyệt vời!" Lâm Mạt Mạt thấy Dương Hạo đồng ý, lập tức vui vẻ nhào vào trong ngực Dương Hạo.
"Bây giờ mới ông chú nhà em tuyệt vời à?" Dương Hạo tức giận trợn mắt nhìn Lâm Mạt Mạt đang vui sướng như một đứa trẻ.
Nhưng khi ánh mắt của hắn nhìn về phía Lý Hiếu Ngôn, lại phát hiện mình hình như đã lạnh nhạt với người ta.
Dù sao vừa rồi hắn và Lâm Mạt Mạt đều nói tiếng Hoa, Lý Hiếu Ngôn không hiểu cũng là bình thường.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?