🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 857: NPC ngoại quốc cũng rất ngon (2)

"Đồ ngốc! Đương nhiên rồi! Nhưng bên cạnh oppa của em có không ít phụ nữ đâu!"

Dương Hạo thẳng thắn làm Lý Hiếu Ngôn xúc động, nhưng câu nói tiếp theo lại khiến Lý Hiếu Ngôn ngẩn ngơ tại chỗ.

Có điều, ngay khi Dương Hạo cho rằng Lý Hiếu Ngôn sẽ mở miệng từ chối, hoặc là có phản ứng nào khác.

Thì cô nàng này lại có thái độ khác thường, dĩ nhiên lại dịu dàng gối đầu lên lồng ngực của Dương Hạo.

Vừa cảm nhận cảm giác nóng rực trên lồng ngực, vừa lắng nghe tiếng tim của Dương Hạo, nàng lẩm bẩm: "Không sao. Em biết người như oppa nhất định sẽ có rất nhiều người phụ nữ ưu tú bám theo. Em không để ý đâu!"

"Thật ra trước hôm nay, em vẫn còn đang tưởng tượng về tương lai của mình, nhưng hôm nay em mới chính thức cảm nhận được, thì ra đây mới là thế giới của người lớn. Oppa, hứa với em, em cần oppa bảo vệ."

Không sai.

Đây chính là tiếng lòng của Lý Hiếu Ngôn.

Hôm qua, nàng vẫn là một cô gái kiên cường, tràn ngập khát vọng với tương lai.

Nhưng hôm nay, sau khi nàng được chứng kiến cái gọi là thế giới người lớn tàn khốc, thì nàng mới biết được mình ngây thơ biết bao.

Nếu như hôm nay không có Dương Hạo.

Lý Hiếu Ngôn thật sự không dám nghĩ, hôm nay mình sẽ có kết cục thê thảm đến mức nào.

Là giống như hai nữ đồng nghiệp kia, trở thành đồ chơi, hàng hóa của đám người Hàn Tể Nhậm?

Hay là giống như vị nam đồng nghiệp kia, vĩnh viễn nằm xuống tại đây?

Lý Hiếu Ngôn thật sự không dám nghĩ.

Nàng có cha mẹ, có em gái, có bạn bè của mình.

Nàng không muốn đánh mất tất cả.

Mà Dương Hạo, người đàn ông đã cứu nàng này, chỉ có Dương Hạo mới bảo vệ được nàng.

Hơn nữa, trải qua chuyện ngày hôm nay, Lý Hiếu Ngôn biết Dương Hạo chính là anh hùng trong lòng mình.

Anh tuấn đẹp trai, cứu nàng trong lúc nước lửa, đây chính là anh hùng mà nàng thích.

"Tất nhiên!" Dương Hạo chưa từng nói không với yêu cầu của các cô gái bên cạnh mình.

Mà tuy Lý Hiếu Ngôn là người Hàn, nhưng chỉ cần nàng thần phục dưới hỏa lực của Dương Hạo, như vậy nàng cũng sẽ nhận được đãi ngộ tương đồng.

"Ừm! Cảm ơn oppa!"

Thấy ánh mắt kiên định của Dương Hạo, nội tâm thấp thỏm của Lý Hiếu Ngôn rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.

Chỉ là, Lý Hiếu Ngôn vừa nói xong thì lại nhớ đến gì đó.

Vội vã ngẩng đầu nhìn về phía Dương Hạo: "Oppa! Vậy công việc của em thì sao bây giờ?"

"Ha ha!" Thấy Lý Hiếu Ngôn đến giờ mà vẫn còn suy nghĩ đến công việc, dáng vẻ đáng yêu này khiến Dương Hạo bật cười.

Ai có thể ngờ được, lúc trước Lý Hiếu Ngôn còn dám từ chối cả Hàn Tể Nhậm, bây giờ lại còn nghĩ đến công việc của mình.

"Yên tâm! Em muốn làm công tố viên, oppa sẽ bảo Hàn Tể Nhậm giúp em thực hiện nguyện vọng. Nếu không muốn làm, oppa sẽ giúp em xử lý tất cả mọi chuyện."

Dương Hạo chính là bá đạo như vậy.

Chỉ cần cô gái của mình muốn, Dương Hạo cảm thấy tất cả đều không có vấn đề.

Mà Lý Hiếu Ngôn lại cảm nhận được sự bá đạo của Dương Hạo, ngay sau đó đôi mắt tràn ngập hơi nước lại sáng lên lần nữa.

Tuy nàng không rõ về Dương Hạo.

Nhưng trải qua lần giao lưu sâu vừa rồi.

Lý Hiếu Ngôn biết vị oppa này sẽ không lừa mình.

Nhưng nghĩ đến ước mơ của mình, lại kết hợp với chuyện diễn ra hôm nay.

Cuối cùng Lý Hiếu Ngôn suy tư một chút, nằm trong lồng ngực của Dương Hạo mà lắc đầu, thủ thỉ với hắn: "Không! Em không muốn làm công tố viên nữa. Công tố viên này không giống như trong tưởng tượng của em!"

"Ha ha!" Dương Hạo cũng không nói gì, chỉ nhếch miệng cười.

Thật ra đây chính là một loại tệ nạn tương đối nghiêm trọng của Hàn Quốc, dù sao cũng là chủ nghĩa tư bản.

Nếu như ở trong nước, Dương Hạo không dám nói nhân sĩ thượng tầng Hoa Quốc đều sạch sẽ, nhưng tuyệt đối không dám trắng trợn như Hàn Quốc.

Tất cả mọi người làm việc đều phải cân nhắc, không dám quá đáng, ít ra cũng sẽ có người vì dân vì chúng.

Dù sao đâu đâu cũng có người tốt người xấu, chỉ là hiện trạng này ở Hàn nghiêm trọng hơn mà thôi.

"Nếu em học luật, vậy đi theo làm việc bên cạnh anh đi!"

Thấy Lý Hiếu Ngôn tuy đã từ chối, nhưng dáng vẻ lại rất mê mang, Dương Hạo suy nghĩ một lát.

Dù sao bây giờ mình cũng đang phát triển ở Hàn Quốc.

Mà Lý Hiếu Ngôn lại học luật pháp, để cho nàng sống mê mang, chi bằng để nàng qua giúp mình.

Dù sao tác phong của Dương Hạo cũng là, dùng người của mình trước.

Nhất là các cô gái bên cạnh mình.

Đáng tin, yên tâm.

"Thật sao?"

Nghe thấy oppa Dương Hạo để mình làm việc bên cạnh, Lý Hiếu Ngôn lập tức phấn khích.

Nàng biết Dương Hạo là tổng tài của mấy tập đoàn, thậm chí còn là chủ tịch công ty MS.

Công ty MS nhìn như gió êm sóng lặng, vậy mà đổi chủ lúc nào không hay.

"Tất nhiên!" Dương Hạo gật đầu một cái.

"Trời ạ..." Thấy Dương Hạo gật đầu, Lý Hiếu Ngôn dĩ nhiên lại không biết hình dung tâm trạng của mình ra sao.

Thế nhưng rất nhanh, Lý Hiếu Ngôn lại ỉu xìu.

Chuyển biến quá nhanh, khiến Dương Hạo không khỏi líu lưỡi.

Cô nàng này sao vậy?

"Em... em sợ mình không làm tốt. Mặc dù em học luật, nhưng về mặt xí nghiệp và công ty..."

Chưa chờ Lý Hiếu Ngôn nói xong, Dương Hạo lại vỗ vỗ sống lưng bóng loáng của nàng, nói: "Sợ cái gì! Không phải còn có anh ở đây à? Em chỉ cần nhớ kỹ một chuyện! Anh chỉ giao sản nghiệp của mình cho người anh tin tưởng nhất là được rồi. Hơn nữa bây giờ em không biết, không đại biểu sau này cũng không biết. Em còn trẻ, học tập một thời gian là ổn thôi."

Lời nói của Dương Hạo như 'Định Hải Thần Châm', lập tức khiến Lý Hiếu Ngôn xúc động.

Thì ra kịch bản tổng tài bá đạo này cũng sẽ phát sinh trên người mình.

"Oppa! Em yêu anh..."

Chỉ trong chớp mắt, Lý Hiếu Ngôn phát hiện mình đã không thể tự kiềm chế trước vị tổng tài bá đạo này.

Thật ra điều này cũng rất bình thường.

Có lẽ mặc cho ai gặp phải loại nam thần mang theo hack như Dương Hạo, thì cũng không nhịn được mà cúi đầu.

"Yêu bao nhiêu?" Dương Hạo thấy cô nàng hồn nhiên ngây thơ Lý Hiếu Ngôn này, bỗng nhiên trong mắt lại có thêm một loại thần thái khác.

Mà Lý Hiếu Ngôn cũng không phải người ngu.

Nhớ đến vừa rồi oppa vẫn luôn phải kiềm chế khi...

Thuốc còn chưa hết tác dụng, khuôn mặt Lý Hiếu Ngôn đỏ lên, sau đó mỉm cười quyến rũ với Dương Hạo, nói: "Oppa! Vừa rồi kiềm chế rất khó chịu nhỉ!"

"Em nói xem?" Dương Hạo rất thích các cô gái hiểu chuyện.

"Đều tại em! Em sẽ bồi thường cho oppa!"

Như nước chảy thành sông.

Lý Hiếu Ngôn tất nhiên sẽ không cô phụ oppa của mình.

"Vậy phải xem biểu hiện của em rồi!"

Dương Hạo biết, mình trả giá, tất nhiên không đơn giản chỉ là một gói quà.

Đối với hắn bây giờ, phụ nữ mới chính là phần thưởng lớn nhất.

Có điều, nhân lúc Lý Hiếu Ngôn bắt đầu học tập 'tài ăn nói'.

Dương Hạo mở gói quà dành riêng cho mình.

Đinh!

Chúc mừng kí chủ mở gói quà...

Ban thưởng 1: Tiền mặt: 19. 9 tỷ NDT.

Ban thưởng 2: Thẻ kỹ năng x1!

Nằm trong dự liệu.

Dương Hạo có thể nói là không hề rung động chút nào với phần thưởng này.

So với 19. 9 tỷ NDT, Dương Hạo vẫn cảm thấy tò mò về tấm thẻ kỹ năng kia hơn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...