Trong gian phòng mờ tối, hai người thẳng thắn với nhau.
Dương Hạo đang tính toán phần thưởng, mà Lý Hiếu Ngôn tỉnh táo lại từ tác dụng của thuốc thì lại không biết nên đối mặt với Dương Hạo ra sao.
Nhất là sau khi Dương Hạo nói đây không phải 'ý' của mình.
Lý Hiếu Ngôn càng xấu hổ đến mức không ngẩng nổi đầu.
Hiện giờ, nàng thà rằng đây là ý của Dương Hạo còn hơn.
Dù sao trải qua chuyện vừa rồi.
Đối với người đàn ông đột nhiên xuất hiện và giải cứu mình trong nước lửa này, Lý Hiếu Ngôn vẫn có ấn tượng khá tốt.
Hơn nữa, nghĩ đến vẻ ngoài anh tuấn và khí chất chín chắn của Dương Hạo, lại còn thái độ thản nhiên không sợ hãi khi đối mặt với tổng trưởng Hàn Tể Nhậm, cùng với thứ khiến Lý Hiếu Ngôn cảm thấy bay lên tận trời xanh kia.
Nói thật, với biểu hiện vừa rồi của Dương Hạo.
Lý Hiếu Ngôn cảm thấy mình tự leo lên người hắn còn được, giờ nào dám yêu cầu xa vời gì với Dương Hạo.
Nhưng nàng biết, hiện giờ không phải lúc trốn tránh hiện thực.
Mà có lẽ là phải đối mặt với tình hình.
"Cảm ơn anh đã cứu tôi!"
Lý Hiếu Ngôn lấy hết dũng khí, cuối cùng chỉ nói một câu cảm ơn, cố gắng đánh vỡ cục diện lúng túng này.
Mà Dương Hạo vốn còn chìm đắm trong phần thưởng, còn định mở gói quà dành riêng cho mình, lại bị tiếng nói của Lý Hiếu Ngôn kéo về hiện thực.
Nhìn Lý Hiếu Ngôn như chim non nép vào người trong ngực mình.
Khóe miệng Dương Hạo hơi cong lên, đôi bàn tay to lớn chợt hơi dùng sức.
"A. . !'
Một tiếng kêu duyên dáng vang lên.
Trong ánh mắt không thể tin của Lý Hiếu Ngôn, theo trạng theo cuộn tròn, nhào thẳng vào lồng ngực cắn cỏi và rắn chắc của Dương Hạo.
"Tại sao phải nói cảm ơn?"
Dương Hạo vẻ mặt ôn hòa nhìn ánh mắt khó tin của Lý Hiếu Ngôn.
Mà Lý Hiếu Ngôn thì hơi ngẩn người trước câu hỏi bất ngờ của Dương Hạo.
Nhưng nàng phản ứng lại rất nhanh, rất lý trí nói với Dương Hạo: "Dương tiên sinh! Tôi biết nếu hôm nay không có anh ra mặt, tôi... tôi nhất định sẽ..."
Nàng cũng không dám nói tiếp.
Bởi vì hai đồng nghiệp của nàng đã chứng minh tất cả.
Thật mấy người Lý Hiếu Ngôn bị chuốc một loại thuốc rất cao cấp.
Tuy nó có thể hơi gợi dục vọng của con người, nhưng sẽ không khiến người ta mất lý trí.
Mà vừa rồi, khi mấy vị đại lão kia bàn công chuyện, hai đồng nghiệp của nàng đã bị hai lão gia xử lý xong.
Chỉ có Dương Hạo là tôn trọng nàng.
Dưới tình huống đó mà cũng không xâm phạm nàng, trái lại còn đưa nàng vào phòng dưới ánh mắt mập mờ của Hàn Tể Nhậm, để cho nàng giữ lại chút thể diện cuối cùng.
Mặc kệ là Dương Hạo nói đỡ cho nàng, hay là giữ lại chút thể diện và tôn nghiêm cuối cùng của nàng.
Bất kể điểm nào thì hôm nay Lý Hiếu Ngôn đều phải cảm ơn Dương Hạo.
"Em cảm thấy với quan hệ của hai ta bây giờ, nói cảm ơn có quá xa lạ không?"
Dương Hạo nói xong, bàn tay kia lại không nhịn được mà vuốt ve sống lưng trơn bóng của Lý Hiếu Ngôn.
Mà lần này, Lý Hiếu Ngôn vừa mới bình tĩnh lại, cơ thể mềm mại lại không nhịn được mà run lên.
Tác dụng của thuốc còn chưa hết, cộng thêm Dương Hạo thật sự quá mạnh.
Lý Hiếu Ngôn lại là lần đầu, nào chịu nổi Dương Hạo trêu chọc.
Chỉ chớp mắt, đôi mắt vốn rõ ràng tỉnh táo của Lý Hiếu Ngôn lại xuất hiện một tầng sương mù.
"Đừng... đừng mà... !"
Hiện giờ Lý Hiếu Ngôn chỉ có thể dùng loại âm thành cầu khẩn này, hi vọng Dương Hạo có thể yên tĩnh lại.
Dù sao, nàng thật sự không chịu nổi hỏa lực của Dương Hạo.
Thật sự quá mạnh.
Toàn bộ chiến trường đều bị hỏa lực dày đặc của Dương Hạo cày cấy một lần.
"Đừng cái gì?" Dương Hạo hơi buồn cười nhìn Lý Hiếu Ngôn
Đối với mỹ nhân thuần khiết này, Dương Hạo vẫn rất thích.
Không vì gì khác, chỉ là loại cảm giác vì nước làm vẻ vang kia.
Tất nhiên, Dương Hạo cũng không phải loại đàn ông kéo quần liền không nhận nợ.
Đối với vị NPC số 1 Hàn Quốc này, Dương Hạo tất nhiên phải bồi dưỡng một phen.
Tuy không hiểu vì sao hai nàng Kim Đái San không đổi mới trình tự NPC.
Có lẽ là do bản thân mình đang ở Hàn Quốc, hoặc có lẽ Hàn Quốc là nhiệm vụ chính tuyến.
Dương Hạo cũng không nghĩ nhiều.
"Oppa... !"
Cảm nhận được bàn tay không an phận của Dương Hạo, Lý Hiếu Ngôn dĩ nhiên lại gọi Dương Hạo là oppa.
Mà tiếng oppa mang theo từng tia run rẩy này, suýt nữa khiến hỏa lực của Dương Hạo lại có thêm đạn dược.
"Tôi hi vọng sau này em vẫn gọi tôi là oppa!"
Dương Hạo hiểu, tại Hàn Quốc thì oppa là cách gọi của phái nữ với người đàn ông mà nàng tôn kính và thân mật.
Mà chính bởi vì câu nói này, cũng đã đại biểu Dương Hạo hiện giờ đã là người thân mật trong lòng Lý Hiếu Ngôn.
"Ừm!"
Thấy ánh mắt chờ đợi của Dương Hạo, cùng với bàn tay không an phận trên cơ thể kia.
Lý Hiếu Ngôn có chút động tình mà gật đầu một cái.
"Vậy mới ngoan!" Dương Hạo thấy Lý Hiếu Ngôn gật đầu, hắn cũng hài lòng gật đầu một cái, hơn nữa còn dùng tay còn lại nâng cằm Lý Hiếu Ngôn, nói: "Sau này không cần nói cảm ơn với oppa. Bởi vì từ giờ trở đi, em chính là người phụ nữ của oppa. Hiểu chưa?"
"A... !" Câu tuyên ngôn bá đạo của Dương Hạo, lập tức làm Lý Hiếu Ngôn ngẩn ngơ.
Nhưng rất nhanh, nộ I tâm của Lý Hiếu Ngôn đã bị bao vây bởi một loại cảm giác gọi là hạnh phúc.
Thật ra vừa rồi nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi, sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Hôm nay có thể thoát khỏi mấy lão già kia, nàng đã rất hài lòng rồi, nào dám yêu cầu xa vời với Dương Hạo.
Nhưng bây giờ, oppa lại nói sau này mình là người phụ nữ của oppa.
Đây chẳng phải là...
Nhớ lại cuộc trò chuyện của Dương Hạo và đám người Hàn Tể Nhậm.
Vị oppa này tuyệt đối không phải người bình thường.
Đây là tồn tại có thể ngồi ngang hàng với tài phiệt Hàn Quốc.
Mà nàng lại có thể trở thành người phụ nữ của một người đàn ông bá đạo, đẹp trai, ấm áp và thành thục này?
Dương Hạo thấy vẻ khó tin trên mặt Lý Hiếu Ngôn, nói đùa một câu: "Sao? Em không hài lòng à?"
"Không không ... Oppa nói thật sao?" Lý Hiếu Ngôn vẫn có chút khó tin.
Một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào mắt Dương Hạo.
Đừng thấy Lý Hiếu Ngôn rất có nguyên tắc, nhưng nàng vẫn chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp chưa đến một năm mà thôi.
Nàng vốn cho rằng cuộc đời của mình có thể thi đỗ công tố viên là đã đủ để rạng rỡ tổ tông rồi.
Có vẻ như quỹ tích cuộc đời nàng đã phát sinh biến hóa.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?