🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 852: Đánh cờ

Một câu nói của Dương Hạo như sấm sét giữa trời quang.

Chớp mắt đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người nơi này.

Nhưng Dương Hạo cũng không để ý, hắn chỉ bình tình nhìn tất cả mọi thứ trước mắt.

Về phần vì sao Dương Hạo bỗng nhiên mở miệng.

Vì sao mạo hiểm đắc tội với Hàn Tể Nhậm mà nói như vậy.

Thật ra tất cả đều có nguyên nhân.

Mục tiêu: Lý Hiếu Ngôn.

Tuổi: 23.

Cao: 1m65, cân nặng: 49kg.

Độ mài mòn: 0.

Đẳng cấp nghiệp vụ: A.

Đẳng cấp trung thành: A.

Đây là một trong số đó.

Dưới Hỏa Nhãn Kim Tinh của Dương Hạo.

Một tiểu mỹ nhân Hàn Quốc có cấp bậc AA, lại còn có tính cách như vậy, Dương Hạo tất nhiên không nỡ để nàng trở thành đồ chơi của người khác.

Tất nhiên, đây chỉ là một trong số nguyên nhân.

Nếu vừa rồi Lý Hiếu Ngôn không từ chối Hàn Tể Nhậm, trái lại còn thỏa hiệp giống như hai cô gái kia, như vậy Dương Hạo sẽ không mở miệng.

Mỹ nữ có rất nhiều, Dương Hạo không thích mỹ nữ không có cá tính.

Chính là vì hai nguyên nhân này, nên Dương Hạo mới mở miệng.

Nhưng cũng vì Dương Hạo mở miệng, nên bầu không khí nơi này mới quỷ dị như vậy.

Dương Hạo cũng không hối hận vì đã mở miệng.

Dù sao, anh không nể mặt tôi, vì sao tôi phải nể mặt anh?

Dương Hạo mở miệng như vậy, đã coi như nể mặt Hàn Tể Nhậm rồi.

Bằng không Dương Hạo cảm thấy mình còn có thể lật bàn.

"Ha ha!'

Ngay khi bầu không khí trở nên quái lạ, Hàn Tể Nhậm bỗng nhiên cười một tiếng.

Ánh mắt khó tin cũng trở nên vui vẻ, hắn cũng chuyển ánh mắt từ người Lý Hiếu Ngôn lên người Dương Hạo, lúc này mới nói: "Dương tiên sinh, cấp dưới của tôi là bạn của anh?"

Thật ra Hàn Tể Nhậm cũng rất kinh ngạc.

Thứ nhất, hắn kinh ngạc là từ khi Dương Hạo tiến vào đây đến giờ, Dương Hạo vẫn luôn giữ vẻ bình thản.

Dù mình không để ý đến, người ta cũng không thèm để ý chút nào, thậm chí còn dám tự tìm sô pha mà ngồi chơi, nhàn nhã xem kịch.

Không hổ danh là bạn của Trần Lỗi.

Điều này khiến cảm quan của Hàn Tể Nhậm với Dương Hạo đang tăng lên không chỉ một bậc.

Tất nhiên đây chỉ là thứ nhất.

Mà điều thứ hai khiến Hàn Tể Nhậm kinh ngạc là.

Dương Hạo này vẫn luôn không mở miệng, tại sao bây giờ lại mở miệng?

Chẳng lẽ là vì Lý Hiếu Ngôn xinh đẹp?

Hàn Tể Nhậm không cho rằng như vậy.

Từ lúc hắn nhận được điện thoại của Trần Lỗi và Dương Hạo, hắn đã tiến hành điều tra về Dương Hạo.

Một đại gia nhiều tiền lắm của như Dương Hạo, muốn loại phụ nữ nào mà không có, không thể vì một phụ nữ mà làm mình bẽ mặt.

Nhưng Dương Hạo lại làm như vậy.

Hơn nữa không chỉ làm như vậy, mà còn biết cả tên của Lý Hiếu Ngôn.

Là trùng hợp?

Hay là Dương Hạo quen biết Lý Hiếu Ngôn thật?

Điều này khiến Hàn Tể Nhậm rất tò mò.

Thú vị!

Dương Hạo này thật sự là thú vị.

Mà Dương Hạo thấy ánh mắt đùa cợt của Hàn Tể Nhậm thì cũng không hề sợ hãi, chỉ gật đầu một cái: "Ừm, coi như là một trong những người bạn ít ỏi của tôi ở Hàn Quốc!"

Dương Hạo nói vậy cũng là có thâm ý.

Bởi vì Dương Hạo đang ám chỉ.

Tôi mới đến Hàn Quốc thôi, bạn bè gì đó thì phải xem Hàn Tể Nhậm anh nghĩ thế nào rồi.

"Ha ha ha!"

Hàn Tể Nhậm nhìn nhau với Dương Hạo vài giây, sau đó bỗng nhiên cười to.

Hắn biết Dương Hạo đang nói láo.

Nhưng Hàn Tể Nhậm cũng không để ý.

Bởi vì hắn thích loại đàn ông giống như Dương Hạo hơn.

Hàn Tể Nhậm cười xong, lại mở miệng nói: "Thì ra là vậy..."

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Lý Hiếu Ngôn có thể trốn được một kiếp, thậm chí ngay cả Lý Hiếu Ngôn cũng cho rằng như vậy, nàng còn nhìn Dương Hạo với ánh mắt cảm kích.

Thế nhưng Hàn Tể Nhậm cười xong lại bất ngờ chuyển đề tài, đột nhiên chất vấn Dương Hạo: "Xin lỗi Dương tiên sinh, mặc dù là bạn của anh, nhưng dù sao cũng là cấp dưới của tôi! Có một số việc là không thể tránh được. Dù sao..."

Hàn Tể Nhậm nói xong còn quét mắt nhìn qua mấy người đàn ông trung niên nằm bên cạnh.

Mà Dương Hạo tất nhiên cũng hiểu ý của Hàn Tể Nhậm.

Bởi vì bắt đầu từ khi tiến vào nơi này.

Người nơi này chỉ còn hai loại người.

Loại thứ nhất chính là người nhà, có thể trò chuyện thoải mái không cần cố kỵ.

Mà loại thứ hai chính là người vừa chạy ra và bị xóa xổ kia, cũng chính là kẻ thù.

Không sai.

Không phải người nhà thì chính là kẻ thù.

Đây chính là ý của Hàn Tể Nhậm.

Mà bởi vì mấy câu đơn giản của Hàn Tể Nhậm, bầu không khí kỳ lạ kia đã trở lại.

Mấy người đàn ông bên cạnh Hàn Tể Nhậm vừa hưởng thụ mỹ nữ phục vụ, vừa nhìn Dương Hạo với ánh mắt cười cợt.

Mà thân là nhân vật trung tâm của sự kiện, nội tâm Lý Hiếu Ngôn cũng siết chặt, ánh mắt nhìn Dương Hạo cũng lộ ra vẻ cầu khẩn.

Nàng biết, mát xa cho mấy lão già này chỉ là bước đầu tiên, mà bước thứ hai mới là thứ nàng không thể chấp nhận.

Mà Dương Hạo, thấy ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên người mình.

Dương Hạo bỗng nhiên cười một tiếng, dĩ nhiên lại đứng lên rồi đi thẳng về phía Hàn Tể Nhậm.

Chỉ một hành động rất đơn giản.

Nhưng chớp mắt, hơn 10 bảo vệ có khí thế bất phàm ở bốn phía đã tiến lên một bước.

Thậm chí có người đưa tay vào trong âu phục của mình.

Nhưng Dương Hạo vẫn không để ý, bước chân thản nhiên đi thẳng đến chỗ Hàn Tể Nhậm.

Mãi đến khi hai người cách nhau không đến 5 mét thì Dương Hạo mới dừng bước.

Mà đám nhân viên an ninh kia cũng tạo thành vòng vây, vây quanh Dương Hạo trong khoảng cách không đến 5 mét.

"Sao lại khẩn trương như vậy?"

Thấy không khí khẩn trương của đám nhân viên an ninh chung quanh, Dương Hạo vẫn mỉm cười như cũ.

Mà Hàn Tể Nhậm cũng không ngờ được, Dương Hạo là lần dầu đến cửa, hơn nữa còn là một trong những nơi tập trung quyền lực của Hàn Quốc, vậy mà lại còn có can đảm như vậy.

"Lùi lại đi!" Hàn Tể Nhậm vung tay lên.

Lúc này đám nhân viên an ninh mới lùi về sau, nhưng ánh mắt của họ vẫn khóa chặt vào Dương Hạo.

Khi thấy tất cả mọi người đã lùi ra sau, ánh mắt của Hàn Tể Nhậm mới trở lại trên người Dương Hạo, cũng cười nói một câu: "Thú vị! Đúng là người khiến Trần Lỗi phải đau đầu."

"Quá khen." Dương Hạo gật đầu cười một cái, sau đó bổ sung một câu với Hàn Tể Nhậm: "Xem ra lão Trần đã nói không ít 'lời hay' về tôi nhỉ!"

Câu lời hay này, Dương Hạo nhấn mạnh rất rõ ràng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...