🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 851: Kịch hay (2)

Mà mấy nam nữ trẻ tuổi còn lại cũng liếc nhìn người đang bỏ chạy kia, sau đó lại liếc mắt nhìn nhau.

Tuy nhiên, ngay khi mấy người đang do dự không biết nên mở miệng thế nào.

Chỉ thấy nam thanh niên vừa chạy ra khỏi tầm mắt của mọi người, thì một tiếng kêu cứu thảm thiết vang lên.

Tiếp đó liền không còn tiếng động.

Không sai, chính là không còn gì cả.

Giết người!

Ngay trước mặt tất cả mọi người trong biệt thự, đơn giản giết chết người kia như giết một con kiến.

Bịch bịch!

"Tổng trưởng! Tôi đồng ý, tôi sẽ làm theo chỉ thị của ngài! Xin ngài tin tôi, tôi nhất định sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của ngài!"

Nam thanh niên còn lại cũng hiểu đã có chuyện gì, không khỏi sợ hãi quỳ bịch xuống đất.

Thậm chí còn dập đầu biểu thị mình nhất định sẽ nghe lời, trở thành con chó trung thành nhất của Hàn Tể Nhậm.

"Ba người các cô thì sao?"

Hàn Tể Nhậm nhìn nam thanh niên quỳ trên đất, trên mặt rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười.

Đây chính là mục đích của hắn.

Thân là một trong những người có quyền lực nhất Hàn Quốc, nếu ngay cả người bên cạnh mình cũng không nghe lời, vậy thì còn cần người này làm gì?

Giải quyết một con chó trung thành xong, Hàn Tể Nhậm lập tức nhìn sang ba cô gái Lý Hiếu Ngôn.

Đối với đàn ông, hắn có biện pháp dành cho đàn ông.

Mà phụ nữ, tất nhiên cũng có tác dụng của các nàng.

Một công tố viên xinh đẹp tài giỏi.

Hàn Tể Nhậm không chỉ muốn các nàng trung thành với mình, mà còn muốn kích phát tất cả tiềm năng của các nàng.

Cũng ví dụ như...

Khi cảm nhận được Hàn Tể Nhậm liếc mắt nhìn lên người mình, hai trong số ba cô gái đều vội vàng gật đầu nói: "Tôi... Tôi có thể!"

"Tôi cũng vậy!'

Chỉ một cái liếc mắt, ngoại trừ Lý Hiếu Ngôn thì hai cô gái còn lại đều liên tục gật đầu.

"Vậy còn không đi!"

"Vâng!"

Hàn Tể Nhậm nói một câu, hai cô gái không dám trái lệnh, vội vã đi đến bên cạnh Hàn Tể Nhậm và mấy người khác.

Họ cũng không để ý đến ánh mắt của những người khác ở đây, bắt đầu cởi áo khoác âu phục của mình, tiếp đó vội vàng học theo mấy nhân viên mát xa, bắt đầu phục vụ đám người kia.

Hành động này lập tức làm mấy người đàn ông trên giường mát xa cười ha ha, một đôi tay cũng bắt đầu không thành thật.

Nhưng trải qua chuyện vừa rồi, hai cô gái tuy ngập nước mắt, nhưng cũng không dám phản kháng, chỉ có thể cố nén nước mắt, vừa chịu đựng sự ghê tởm trong lòng, vừa phải phục vụ mấy tên đầy mỡ trước mặt.

Bởi vì các nàng biết, nếu không nghe theo thì mặc kệ là Hàn Tể Nhậm hay là mấy người còn lại, đều sẽ không bỏ qua cho các nàng.

Bởi vì các nàng biết, thân phận và địa vị của mấy người này đều không kém hơn Hàn Tể Nhậm.

Chỉ là Hàn Tể Nhậm đi con đường chính trị.

Mà mấy lão già này thì đi theo thương nghiệp, còn là mấy người đứng trên đỉnh kim tự tháp ở Hàn Quốc.

Họ chính là mấy tài phiệt lớn nhất Hàn Quốc.

Có điều, màn kịch vừa rồi của Hàn Tể Nhậm, cũng khiến Dương Hạo nhận ra một điều.

Đây là Hàn Tể Nhậm đang kiểm tra những người trẻ tuổi này.

Muốn trở thành công tố viên, đầu tiên phải hiểu được tầm quan trọng của việc đứng vào hàng.

Muốn gia nhập vào phe của tổng trưởng Hàn Tể Nhậm.

Đàn ông sẽ có nhiệm vụ của đàn ông, mà phụ nữ thì phải biết hi sinh.

Mà cái gọi là hi sinh này, dựa theo tình hình vừa rồi, thì có lẽ chính là thân thể của các nàng.

Khá lắm.

Đây là giết gà dọa khỉ à?

Cố tình mời mình đến đây xem kịch?

Dương Hạo thờ ơ lạnh nhạt, hắn biết, lần này Hàn Tể Nhậm hẹn mình đến đây, mặc dù là trung hợp, nhưng cũng có ý thăm dò và gõ mình.

Bằng không thì không thể hờ hững với mình như vậy, đồng thời còn dạy dỗ đám người mới này ở ngay trước mặt mình.

Có thể nói là một hòn đá trung hai con chim.

Không chỉ nắm thóp thuộc hạ của bản thân, mà còn để cho họ hiểu một chuyện, một bước lên thuyền của Hàn Tể Nhậm, thì không có khả năng xuống thuyền nữa.

Mà con đường duy nhất để xuống thuyền, có lẽ chỉ có một mà thôi.

Đó chính là tử vong.

Dù sao khi tất cả mọi người ở đây nhìn thấy chuyện vừa xảy ra, thì đã không còn đường lui rồi.

Tất nhiên, đây chỉ là thứ nhất.

Thứ hai là để cho Dương Hạo hiểu, muốn lăn lộn ở Hàn Quốc này, muốn quan hệ với Hàn Tể Nhậm hắn.

Vậy thì phải lựa chọn chính xác, giống như đám người trẻ tuổi muốn làm công tố viên này vậy.

Nếu Dương Hạo đã đến đây, nhìn thấy những thứ này, vậy tiếp theo Hàn Tể Nhậm sẽ để Dương Hạo lựa chọn.

Mà Dương Hạo sẽ chọn thế nào đây?

Nhưng trước khi đó, Dương Hạo biết màn kịch này còn chưa kết thúc.

Quả nhiên.

Dương Hạo vừa nghĩ đến đây thì Hàn Tể Nhậm lại mở miệng lần nữa.

Bởi vì năm người trẻ tuổi muốn thăng lên làm công tố viên thì chỉ còn lại một mình Lý Hiếu Ngôn.

Hơn nữa theo Hàn Tể Nhậm thì đây là người xinh đẹp nhất, có khí chất nhất.

Nhưng đối với loại người này, Hàn Tể Nhậm luôn cao cao tại thượng sẽ không khách khi chỉ vì Lý Hiếu Ngôn xinh đẹp.

Loại phụ nữ này.

Chỉ cần Hàn Tể Nhậm muốn, thì sẽ có rất nhiều người đưa đến bên cạnh hắn, hơn nữa còn là loại đã dạy dỗ tốt.

Nhưng Hàn Tể Nhậm đã trở thành công tố viên từ rất lâu rồi, hiện giờ hắn thích quyền lực hơn là phụ nữ.

Bởi vì chỉ có quyền lực mới có thể nắm giữ tất cả.

Không thấy đám tài phiệt cao cao tại thượng kia cũng phải nể mặt mình, ngoan ngoãn đến đây diễn vở kịch xa hoa lãng phí này sao.

"Còn cô thì sao?"

Ánh mắt Hàn Tể Nhậm lại lạnh lẽo như băng.

"Tôi..."

Giọng nói lạnh lẽo và khí thế băng giá kia, khiến đầu óc Lý Hiếu Ngôn trống rỗng, nhất thời không biết nên làm gì để ứng phó.

Chuyện này...

Chuyện này hoàn toàn khác với các công tố viên tràn ngập tinh thần chính nghĩa trong tưởng tượng của mình.

Chẳng lẽ muốn trở thành một công tố viên, thì nhất định phải hi sinh bản thân đầu tiên sao?

Nhất định phải phục vụ đám gọi là quyền quý này mới được ư?

Vì sao lại như vậy?

"Kiên nhẫn của tôi rất có hạn!"

Thấy Lý Hiếu Ngôn vẫn như chim sợ cành cong, giọng nói của Hàn Tể Nhậm lại lạnh hơn vài phần.

Nhưng để Hàn Tể Nhậm bất ngờ là, hắn không lấy được đáp án thần phục từ Lý Hiếu Ngôn.

Trái lại là phản bác.

"Không! Đây không phải là công tố viên mà tôi muốn!"

Một câu không!

Một câu phủ định.

Lập tức làm bầu không khí nơi này trở nên ngưng trọng hơn.

Thậm chí ngay cả Hàn Tể Nhậm cũng không ngờ được mình lại nghe thấy đáp án này.

Mà chính là vì đáp án này, khí thế trên người Hàn Tể Nhậm lại thay đổi.

Trở nên đáng sợ, khủng khiếp.

Nhưng hắn cũng không phát tác ngay.

Trái lại còn quay đầu, nói một câu với không khí: "Cô có thể đi!"

Chỉ một câu đơn giản.

Mặc kệ là nhân viên an ninh hay là những người hầu kia, thậm chí là những tài phiệt này.

Tất cả đều hiểu một chuyện.

Cô gái này xong rồi!

Mặc kệ nàng có thể đi ra khỏi căn biệt thự này hay không, bọn họ đều biết kết cục của cô gái này sẽ cực kỳ thảm.

Nhưng ngay khi tất cả mọi người cho rằng đây là kết cục của cô gái này.

Một giọng nói khiến mọi người bất ngờ vang lên, lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả.

"Hiếu Ngôn! Tổng trưởng đùa với cô thôi, qua chỗ tôi đi!"

Một câu nói nhẹ nhàng, không chỉ khiến đám người Hàn Tể Nhậm kinh ngạc.

Thậm chí ngay cả bản thân Lý Hiếu Ngôn cũng sững sờ không thôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...