🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 840: Kế hoạch

Sau khi Kim Mãn Tú nói xong câu đó, hắn lại nhìn thẳng với Dương Hạo lần nữa.

Trong mắt Kim Mãn Tú lộ ra vẻ dứt khoát.

Mà trong mắt Dương Hạo lại lộ ra vẻ suy xét.

Nhưng hai người chạm mắt cũng không bao lâu.

"Được!"

Cuối cùng Dương Hạo vẫn mở miệng trước, nhìn vào đôi mắt dứt khoát của Kim Mãn Tú và nói: "Tôi sẽ không động vào số cổ phần cuối cùng của anh tại MS. Hơn nữa anh vẫn là CEO của MS, kiêm phó hội trưởng. Đồng thời tôi sẽ không can thiệp quá nhiều vào quyết định phát triển công ty của anh."

"Thật sao?"

Kim Mãn Tú không ngờ Dương Hạo lại trả lời sảng khoái như vậy.

Không chỉ đảm bảo số cổ phần cuối cùng của mình, thậm chí còn bảo lưu quyền lợi giám đốc điều hành của mình.

Tuy bị hạ xuống phó hội trưởng, nhưng quyền lực không ít hơn ban đầu.

"Ha ha!" Thấy ánh mắt khó tin của Kim Mãn Tú, Dương Hạo khoát tay cười nói: "Đừng vội, tôi còn chưa nói xong. Nếu anh có thể giúp tôi khai thác thị trường Hàn Quốc, như vậy. . . Một công ty MS nho nhỏ mà anh đã thỏa mãn rồi sao?"

"Cái gì?" Kim Mãn Tú cảm giác hơi thở của mình bắt đầu gấp rút hơn.

Dương Hạo có ý gì?

Một công ty MS còn chưa đủ?

Chẳng lẽ lần này Dương Hạo đến đây là để...

Kim Mãn Tú bỗng nhiên hiểu ra thứ gì đó.

Hắn vốn cho rằng vị này chỉ muốn thông qua công ty MS để làm phong phú ngành nghề giải trí trong nước mà thôi.

Thế nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn là ngược lại.

Nào phải phát triển ngành giải trí Hoa Quốc, đây hoàn toàn là nhằm vào sản nghiệp giải trí Hàn Quốc mà.

"Đúng! Anh nghĩ không sai."

Dương Hạo cũng hiểu được từ ánh mắt và sắc mặt của Kim Mãn Tú.

Kim Mãn Tú đã đoán được ý định của mình.

Mà theo Dương Hạo gật đầu.

Không biết vì sao mà Kim Mãn Tú chợt thấy phấn khích, kích động.

Tuy biết Dương Hạo nhằm vào giới giải trí Hàn Quốc, nhưng mà đây cũng là cơ hội ngàn năm có một.

Mình làm, hay là không làm?

Làm!

Sau khi ngành giải trí Hoa Quốc thành công tiền quân vào giải trí Hàn Quốc, như vậy toàn bộ giải trí Hàn Quốc sẽ bị tẩy bài một lần.

Tuy Kim Mãn Tú biết khả năng này không cao.

Tuy nhiên, không biết vì sao Kim Mãn Tú vẫn nguyện ý tin tưởng Dương Hạo.

Mà không làm, mình sẽ bị đánh trở về nguyên hình.

Không!

Mình không muốn trở thành một quân cờ, một con pháo hôi.

Mình còn trẻ, mình còn có thể tiến thêm một bước.

Mình không thể trở thành quân cờ của người khác.

Theo đó, ánh mắt của Kim Mãn Tú càng ngày càng sáng rực.

Dương Hạo biết, Kim Mãn Tú đã mắc câu rồi.

Thật ra cũng không tính là mắc câu, chỉ có thể nói là bản tính tham lam của con người mà thôi.

"Được! Nếu cậu đã thẳng thắn như vậy, nếu tôi còn không quyết định thì là tôi không đúng rồi."

Cuối cùng, nội tâm của Kim Mãn Tú đã bị tham lam chiếm cứ.

Một câu được này.

Coi như đã thống nhất chiến tuyến với Dương Hạo.

Mà Dương Hạo cũng rất hài lòng với câu trả lời của Kim Mãn Tú, giơ ly rượu lên cụng với Kim Mãn Tú, nói: "Chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ!"

"Hợp tác vui vẻ!"

Kim Mãn Tú cũng tươi cười gật đầu.

Có điều, theo mấy ly rượu vào bụng, sắc mặt Kim Mãn Tú đã hồng hào hơn không ít.

Tuy đã thống nhất sơ bộ, nhưng Kim Mãn Tú vẫn có rất nhiều nghi vấn, đồng thời cũng có chút cố kỵ với Dương Hạo.

"Cậu em này, không biết..."

"Tôi biết anh muốn hỏi cái gì!" Dương Hạo liếc mắt đã nhận ra ý định của Kim Mãn Tú.

Hắn lập tức thản nhiên đáp lại: "Thời gian còn dài, chúng ta cứ từ từ nói...

"

Kim Mãn Tú thấy Dương Hạo có thành ý như vậy, chút khúc mắc trong lòng cũng biến mất.

Tuy cổ phần công ty là Dương Hạo thu mua, nhưng Kim Mãn Tú thật sự không có địch ý với Dương Hạo.

Thật ra tất cả mọi người đều biết.

Kim Mãn Tú có thể một mình khống chế công ty MS lâu như vậy, đó là do tập đoàn Lạc Thiên cảm thấy con chó này rất trung thành, rất nghe lời.

Nhưng mà bây giờ thì khác.

Mặc dù nói đổi chủ nhân thì có hơi khó nghe.

Nhưng lần này, Dương Hạo có thể cho Kim Mãn Tú đủ tôn trọng và quyền lực.

Đây mới là thứ Kim Mãn Tú muốn.

Danh, sắc, quyền.

Ba thứ này, hôm nay Kim Mãn Tú đều muốn hết.

Tiếp đó, Dương Hạo và Kim Mãn Tú trò chuyện rất nhiều.

Từ mục đích 'chân chính' của Dương Hạo khi đến Hàn Quốc, đến kế hoạch tiếp theo của Dương Hạo.

Mà Kim Mãn Tú không hổ là hội trưởng của công ty MS.

Có thể phân tích từ nhiều góc độ khác nhau, giúp Dương Hạo hiểu rõ tình cảnh trong ngành, giúp Dương Hạo biết nên tiến hành thế nào.

Ít nữa Kim Mãn Tú sẽ giới thiệu mấy vị tổng tài của các công ty giải trí khác cho Dương Hạo, cùng với tài phiệt chống lưng cho nó.

Để Dương Hạo có thể hiểu rõ hơn về ngành giải trí Hàn Quốc, hiểu rõ hơn về mạng lưới quan hệ rắc rối phức tạp ở đây.

Mà đồng thời Dương Hạo cũng biết.

Hàn Quốc chính là quốc gia của tài phiệt.

Nhưng cũng không phải tài phiệt chính là trời.

Nếu nói ai là người phát ngôn chân chính của Hàn Quốc.

Vậy tài phiệt chỉ là kẻ đứng sau màn.

Quản lý và chấp hành mọi thứ, chính là văn phòng công tố Hàn Quốc.

Tài phiệt phụ trách tài chính, công tố viên phụ trách trật tự.

Đây chính là hai thế lực lớn ở Hàn Quốc.

Dương Hạo muốn phát triển ngành giải trí ở Hàn Quốc, mặc kệ là từ mục đích nào, hắn nhất định phải có hai tầng quan hệ này, thì mới có thể thuận lợi phát triển.

Bằng không, Dương Hạo là một người Hoa mà thôi.

Không phải Kim Mãn Tú xem thường thế lực sau lưng Dương Hạo.

Có điều, dù Dương Hạo có thế lực bằng trời ở Hoa Quốc, nhưng với quan hệ của hai nước, Dương Hạo không giải quyết được hai thế lực lớn kia, thì tất cả đều là vô ích.

"Tôi hiểu rồi, nói cách khác là phải xây dựng quan hệ với tài phiệt, ngoài ra còn phải tiếp xúc với công tố viên, là ý này đúng không?"

Nghe Kim Mãn Tú giải thích xong, Dương Hạo rốt cuộc hiểu rõ đủ loại quan hệ lợi và hại ở Hàn.

"Đúng! Tuy mấy tài phiệt khống chế mạch máu kinh tế, nhưng nếu muốn phát triển thuận lợi, thì văn phòng công tố là cửa ải nhất định phải vượt qua."

Kim Mãn Tú nói rất nghiêm túc.

Lần này hắn quyết tâm muốn cùng đánh một trận chân chính, giúp mình thay đổi số phận.

"Tôi hiểu rồi!' Dương Hạo lại gật đầu một cái.

Nhưng hắn cũng không vì hai câu của Kim Mãn Tú mà từ bỏ.

Dù sao cũng có cha hack ở đây.

Dương Hạo sao có thể buông tha.

"Anh chờ tôi một lát!'

Dương Hạo ra hiệu với Kim Mãn Tú, rồi lấy điện thoại ra gọi một cuộc.

Mà Kim Mãn Tú cũng không vội.

Hắn biết Dương Hạo không hề đơn giản.

Bằng không thì cũng không thể lấy được cổ phần của công ty MS, phải biết đây là xuyên quốc gia.

Mà điện thoại của Dương Hạo cũng kết nối rất nhanh.

"Alo! Ông anh, có bận không?"

Giọng điệu gợi đòn của Dương Hạo làm Kim Mãn Tú hơi sửng sốt.

Nhưng hắn cũng không nói gì.

Bởi vì hắn biết, đầu dây bên kia nhất định là người rất có quyền lực ở Hoa Quốc.

Mà người này, có lẽ chính là một trong những chỗ dựa của Dương Hạo. ...

(Dịch đến đoạn này lại nhớ đến vụ thiết quân luật của tổng thống Hàn gần đây :))

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...