Đám người Tiêu Mỹ Anh rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Dương Hạo và Kim Mãn Tú.
Có điều, sau khi Kim Mãn Tú nhìn thấy chiếc thẻ đen mà Dương Hạo đưa cho Tiêu Mỹ Anh, lão hồ ly này lại mở miệng nói với Dương Hạo: "Xem ra hội trưởng Dương rất hào phóng với phụ nữ!"
"Ha ha ha!"
Đối với câu nói tràn đầy thâm ý này, Dương Hạo cũng không giận, trái lại còn cười to nói: "Đàn ông mà! Tôi chỉ có chút sở thích này thôi!"
"Ha ha!" Thấy Dương Hạo thực tế như vậy, Kim Mãn Tú cũng mỉm cười đáp lại, nói: "Đúng vậy! Tuy nhiên, tôi già rồi, dùng một câu nói trong quảng cáo của người Hoa, gọi là gì nhỉ? Có lòng... Có lòng..." Kim Mãn Tú nghĩ ngày cũng không nhớ ra.
Dương Hạo liền nói thêm vào: "Là có lòng không đủ sức! Nhưng hội trưởng Kim này, nhìn ông cũng mới đầu 50 thôi, không đến mức đó chứ!"
Thấy Dương Hạo nói vậy, Kim Mãn Tú vội vã khoát tay nói: "Không được không được! Lúc trẻ chơi hơi quá, giờ thật sự không được."
"Không thể nào! Tôi thấy vị thư ký kia của ông..."
Dương Hạo cho Kim Mãn Tú một ánh mắt mà ai cũng hiểu.
Có điều, lần này Kim Mãn Tú đến đây là có mục đích, nhưng lại dẫn theo Tống Mỹ Tuệ, đây chính là một trong mấy mục đích kia, hắn vội vàng nói với Dương Hạo: "Hội trưởng Dương hiểu lầm rồi. Mỹ Tuệ thật sự rất có tài, hơn nữa tôi và cô ấy... Thật ra không dối gạt hội trưởng Dương, lần này tôi đến đây cũng là có chuyện muốn nhờ cậy hội trưởng Dương."
Đến rồi.
Kim Mãn Tú rốt cuộc đã vào chủ đề.
Mà Dương Hạo cũng biết, kéo dài cũng không hay, dù gì nên tới cũng tới.
"Có gì mà nhờ cậy chứ, tôi là người mới đến, có rất nhiều chuyện cần nhờ hội trưởng Kim mà. Hôm nay hội trưởng Kim đã đến, không bằng chúng ta tâm sự đi."
Dương Hạo lại rót rượu cho hai người.
Hiện giờ, chính là xem Kim Mãn Tú có dễ nói hay không.
Chỉ cần Kim Mãn Tú dễ nói chuyện, dù lão hồ ly này không phải tài phiệt, chỉ cần hắn đứng về phía mình.
Dương Hạo tin chắc rằng mình sẽ đứng vững gót chân ở Hàn Quốc, sau đó sẽ xâm lấn toàn bộ ngành giải trí Hàn Quốc.
Thật ra trước khi Dương Hạo đến Hàn Quốc, hắn đã cố tình điều tra cặn kẽ về Kim Mãn Tú, và các công ty giải trí khác của Hàn.
Nếu như nói Dương Hạo coi trọng ai nhất trong các công ty giải trí này.
Vậy Kim Mãn Tú tuyệt đối nằm trong top 3.
Mà nếu để Dương Hạo chọn người, như vậy Kim Mãn Tú tuyệt đối là sự lựa chọn số một.
Về phần lý do.
Mỗi một công ty giải trí đều có tài phiệt chống lưng.
Nếu không có cha hack, Dương Hạo muốn lấy được công ty trong tay họ, không nói là không thể nào, nhưng độ khó đó căn bản không phải một mình Dương Hạo có thể xử lý.
Nhưng Kim Mãn Tú thì lại khác.
Dương Hạo không cần bối cảnh của Kim Mãn Tú, mà cần mạng lưới quan hệ của Kim Mãn Tú ở Hàn Quốc.
Mà Dương Hạo sửa đổi lịch trình, hai ngày liền lỡ hẹn không đến tổng bộ công ty MS, chính là đang chờ thái độ của Kim Mãn Tú.
Mà bây giờ Kim Mãn Tú đã thể hiện thái độ, Dương Hạo vô cùng hài lòng.
Đồng thời, Kim Mãn Tú cũng thở phào một hơi với thái độ của Dương Hạo, nói: "Hội trưởng Dương..."
"Đừng hội trưởng Dương, hội trưởng Dương, nếu hai chúng ta đã ngồi đây nói chuyện, xưng hô như vậy có hơi xa lạ rồi. Nước tôi không có nhiều quy củ như bên này, anh lớn tuổi hơn tôi, tôi gọi anh một tiếng Kim đại ca. Anh gọi tôi một tiếng chú em hay cậu em gì đó là được."
Hai câu nói, Dương Hạo đã kéo gần quan hệ của hai người.
Thật ra nói đến địa vị.
Dương Hạo có số cổ phần gấp đôi Kim Mãn Tú.
Nhưng nói đến tuổi tác và lịch duyệt xã hội, Kim Mãn Tú cũng xứng với một tiếng đại ca.
"Được!"
Kim Mãn Tú thầm nghĩ trong lòng, lần này ổn rồi.
Tuy hắn hiểu Dương Hạo có thể trò chuyện với mình bằng thái độ này, nhất định là có mục đích nào khác.
Nhưng sao Kim Mãn Tú lại không có mục đích chứ?
Cho nên, trò chuyện như vậy khiến Kim Mãn Tú dễ dàng hơn không ít.
"Vậy mới đúng. Kim đại ca, nói đi, có chuyện gì cứ nói thẳng là được."
Sau khi nhận được thái độ mình muốn, Dương Hạo lại rót rượu cho hai người.
Mà lần này Kim Mãn Tú không vội vã uống, trái lại vuốt vuốt khuôn mặt hơi mệt mỏi vì mấy ngày gần đây, nói: "Thật ra không dối gạt cậu, bởi vì chuyện của cậu, khoảng thời gian này cuộc sống của tôi cũng không dễ chịu."
"Tôi hiểu." Dương Hạo gật đầu một cái, lập tức giải thích: "Thật ra tôi cũng không có mục đích nào khác, chắc các anh cũng đã điều tra về tôi rồi. Tôi chỉ là muốn phát triển ngành giải trí ở Hàn Quốc mà thôi. Dù sao ngành giải trí Hàn Quốc cũng có nhiều thứ giá trị để Hoa Quốc học tập."
Điểm này Dương Hạo nói không sai chút nào.
Tại Châu Á.
Nếu như nói ai có thể phát triển ngành giải trí nhanh như Hàn Quốc.
Vậy thì chưa chắc đã có.
Dù sao ngành giải trí Hàn Quốc bây giờ cũng là một cái gì đó rất đáng gờm.
"Nếu cậu đã nói vậy, tôi cũng không giấu diếm nữa."
Thấy Dương Hạo thẳng thắn, Kim Mãn Tú cũng mở miệng nói: "Lần này tôi đến đây vốn là bị ép đến bất đắc dĩ. Tài phiệt sau lưng Ms chính là tập đoàn Lạc Thiên. Nếu lần này cậu không giúp tôi, vậy tôi chỉ có thể. . ."
Nghĩ đến thái độ của Phác Đức Hiền với mình, nghĩ đến đủ loại hành vi của tập đoàn Lạc Thiên.
Kim Mãn Tú biết, nếu mình không hành động, vậy mình tuyệt đối sẽ biến thành pháo hôi.
Trừ phi mình mạo hiểm đổi nghề.
Tuy nhiên, bây giờ lại có cơ hội.
Mà cơ hội này, chính là Dương Hạo.
"Giúp thế nào? Làm thế nào để giúp?"
Dương Hạo hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.
Hắn biết.
Lần này động đến bánh ngọt của tài phiệt sau lưng công ty MS, mình sớm muộn gì cũng đụng đến mấy tài phiệt kia.
Có vẻ thú vị rồi đây.
"Thoát khỏi Lạc Thiên, chuyển sang hợp tác với tài phiệt khác. Mà thứ tôi cần là sự đồng thuận của cậu."
Kim Mãn Tú nói ra ý nghĩ của mình, đồng thời cũng cần Dương Hạo đồng ý với chuyện này.
Chấp thuận đảm bảo lợi ích của mình.
"Hứa hẹn gì?"
Dương Hạo không ngờ Kim Mãn Tú lại to gan đến vậy, dĩ nhiên lại dám đắc tội với tài phiệt sau lưng.
Cái khác không dám nói, tài phiệt ở Hàn Quốc cơ bản chính là vua chúa một vùng.
"Đảm bảo cổ phần và lợi ích cuối cùng của tôi."
Tại thương nghiệp bàn chuyện thương nghiệp.
Vừa rồi xưng anh gọi em, chẳng qua thể hiện thái độ của hai người mà thôi.
Nhưng bây giờ, Kim Mãn Tú cần Dương Hạo đảm bảo thân phận và địa vị của mình ở Hàn Quốc, ngoài ra còn có cổ phần và lợi ích cuối cùng của mình.
Đây chính là yêu cầu của Kim Mãn Tú.
Cũng là thẻ đánh bạc của hắn khi đứng về phía Dương Hạo.
Nếu như Dương Hạo đồng ý, như vậy hắn sẽ lợi dụng các mối quan hệ của mình, trợ giúp Dương Hạo phát triển ở Hàn Quốc.
Nếu như không, vậy Kim Mãn Tú chỉ có thể mạo hiểm một lần, đắc tội với một tài phiệt, đồng thời chuyển sang bên một tài phiệt khác.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?