🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 838: Hội trưởng cũ mới gặp mặt

Trong phòng tổng thống của Dương Hạo.

Gian phòng vốn lộn xộn, sau khi được nhân viên xử lý, nó đã khôi phục vẻ sạch sẽ vốn có.

Dù sao cũng đại chiến nhiều trận, nếu không dọn dẹp thì đúng là hơi lúng túng.

Đồng thời, Doãn Ân Tuệ và Lâm Mạt Mạt đã mặc vào bộ đồ OL mới tinh.

Khoan hãy nói.

Dương Hạo ngồi thưởng thức rượu và đồ ăn ngon, hai nữ trợ lý xinh đẹp mang theo phong cách khác biệt đứng phía sau, quả thực là cũng có khí chất tổng tài bá đạo.

Tất nhiên.

Nếu Dương Hạo không mặc bộ quần áo ngủ kia, vậy khí chất sẽ còn tăng thêm.

Nhưng mà đây chính là thái độ của Dương Hạo.

Thấy Kim Mãn Tú trước mặt có vẻ hơi kinh ngạc, Dương Hạo chậm rãi rót rượu, nói: "Hội trưởng Kim. Không biết hội trưởng Kim vội vàng như vậy là vì chuyện gì?"

Tuy hai người mới gặp mặt lần đầu, nhưng Dương Hạo không xa lạ gì vị hội trưởng Kim Mãn Tú này.

Dù sao mình cũng thay thế vị trí của người ta.

Mà Kim Mãn Tú cũng không xa lạ gì với vị Dương Hạo mặc đồ ngủ này.

Dù sao cũng là vì Dương Hạo, nên quỹ tích cuộc đời của mình mới thay đổi.

Thấy Dương Hạo rót cho mình một ly rượu vang.

Kim Mãn Tú cũng lấy lại tinh thần, khóe miệng hơi cong lên, cũng không khách khí mà cầm ly rượu lên với Dương Hạo: "Hôm qua lẽ ra tôi nên đích thân nghênh đón hội trưởng Dương mới đúng. Tôi tự phạt một ly."

Nói xong, cũng mặc kệ Dương Hạo có nâng ly hay không, trực tiếp uống một hơi cạn sạch.

Tiếp đó lại tự rót cho mình một ly rượu, rồi lại nâng ly với Dương Hạo: "Một ly này là vì lần đầu gặp mặt hội trưởng Dương, tôi mời ngài một ly."

Hai ly rượu đã vào bụng Kim Mãn Tú.

Mà từ đầu đến cuối, Dương Hạo chỉ ngồi đó nhìn Kim Mãn Tú biểu diễn.

Có điều, Dương Hạo không thể không nhìn Kim Mãn Tú bằng con mắt khác.

Từ điểm này có thể thấy được, Kim Mãn Tú này cũng là người co được dãn được.

Nhưng Dương Hạo biết, đây là do Kim Mãn Tú bất đắc dĩ mà thôi.

Theo tin tình báo hắn nhận được, chỉ cần hắn chính thức tiếp nhận chức vụ hội trưởng công ty MS.

Kim Mãn Tú khả năng cao là sẽ trở thành con rơi.

Đừng thấy Kim Mãn Tú đang cầm 30% cổ phần của công ty MS.

Chỉ cần Dương Hạo muốn.

Hoặc là tài phiệt sau lưng muốn.

Vậy cổ phần trong tay Kim Mãn Tú sẽ rơi vào tay ai thì còn chưa biết được.

Cho nên Kim Mãn Tú có thể chạy đến dây sau khi mình lỡ hẹn hai lần, Dương Hạo cũng không bất ngờ.

Thấy hai ly rượu đã vào bụng Kim Mãn Tú, Dương Hạo mới mở miệng.

"Hội trưởng Kim nói gì vậy, là tôi phải xin lỗi mới đúng. Hai ngày này thật sự quá bận rộn, hơn nữa còn là lần đầu đến Hàn Quốc. Tôi vốn định nghỉ ngơi hai ngày rồi sẽ đi qua, không ngờ lại làm phiền hội trưởng Kim đích thân đến đây."

"Lỗi của tôi, tôi tự phạt một ly!"

Dương Hạo nói xong cũng nâng ly rượu lên uống.

Làm dáng thì ai mà không biết.

Kim Mãn Tú đã làm như vậy, Dương Hạo cũng cho Kim Mãn Tú một bậc thang để xuống.

Thật ra Dương Hạo cũng có suy nghĩ riêng.

Muốn chiếm giữ ngành giải trí Hàn Quốc và nhận thưởng từ cha hack, mình không thể đắc tội với tất cả mọi người.

Muốn đứng vững gót chân trong ngành giải trí của quốc gia phức tạp như Hàn Quốc này, Dương Hạo dự định phải nâng một cái, đạp một cái.

Nếu Kim Mãn Tú đã đến cửa, Dương Hạo muốn thăm dò Kim Mãn Tú một chút.

Haiz!

Nếu cha hack có thể để cho mình nhìn thấu suy nghĩ của đàn ông thì tốt.

Xem ra cha hack và Dương Hạo đều là người cùng đường.

Chỉ nhận mỹ nữ.

Nhưng Dương Hạo cũng không tham.

Với năng lực của hắn bây giờ, mặc kệ là thực lực cá nhân, hay là nhận thực trên kinh doanh, đều đã vượt xa người thường.

Nói chuyện với Kim Mãn Tú, căn bản không phải nói chơi.

Mà thấy Dương Hạo chủ động đưa thang, nụ cười vốn giả tạo của Kim Mãn Tú cũng trở nên chân thành hơn rất nhiều.

"Hội trưởng Dương nào có lỗi gì..." Kim Mãn Tú khoát tay, sau đó rất tán đồng với Dương Hạo: "Hội trưởng Dương trăm công ngàn việc mà còn đích thân đến đây, quả thực là vinh hạnh của chúng tôi. Hơn nữa hội trưởng Dương mới đến lần đầu, cho nên nghỉ ngơi là chuyện bình thường mà."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Dương Hạo cũng liên tục phụ họa, sau đó mới miệng hỏi: "Không biết hội trưởng Kim đến là vì công việc? Hay là vì việc tư?"

Dương Hạo vừa nói xong, vẻ mặt của Kim Mãn Tú lập tức cứng đờ.

Nhưng rất nhanh đã trả lời Dương Hạo: "Hội trưởng Dương, lần này đến đây, vừa có chuyện công, cũng có việc tư. Anh xem hôm nay có tiện trò chuyện vài câu không?"

Kim Mãn Tú cũng đang thăm dò Dương Hạo.

Mà Dương Hạo thì thầm than, đúng là gừng càng già càng cay.

Nếu Kim Mãn Tú trả lời là việc công, như vậy hôm nay Dương Hạo sẽ không tiếp đón.

Nếu là việc tư, Dương Hạo sẽ biết Kim Mãn Tú đến là có việc cần cầu cạnh mình.

Mà câu trả lời của Kim Mãn Tú...

Dương Hạo chỉ có thể nói, lão hồ ly này đúng là khóe đưa đẩy.

"Tiện, có gì mà không tiện chứ. Mỹ Anh, mấy em ra ngoài dạo phố đi, cứ dùng chiếc thẻ anh đưa em là được."

Dương Hạo biết tiếp theo sẽ cần nói rất nhiều việc riêng tư.

Cho nên vì không chậm trễ cuộc trò chuyện giữa hắn và Kim Mãn Tú, Dương Hạo định để mấy cô gái tránh đi một lát.

Chỉ là Kim Mãn Tú sao có thể để Dương Hạo bỏ tiền chứ, liền mở miệng nói với Tống Mỹ Tuệ đang đứng sau mình: 'Mỹ Tuệ! Các cô là đồng nghiệp nhiều năm rồi, sao có thể để hội trưởng Dương bỏ tiền chứ! Cô dẫn Mỹ Anh và Ân Tuệ, cùng vị tiểu thư kia đi dạo phố đi! Đến khi đó cứ tính vào tài khoản của tôi."

"Vâng hội ..." Tống Mỹ Tuệ vốn định nói hội trưởng.

Nhưng lời ra đến miệng thì mới phát hiện mình có vẻ đã sai.

Dù sao Dương Hạo cũng sắp trở thành hội trưởng mới, nếu nàng lỡ lời mà mạo phạm Dương Hạo, tuyệt đối sẽ để lại ấn tượng xấu cho vị hội trưởng mới này.

Chỉ là Dương Hạo nào có nhỏ mọn như vậy.

Hắn nói thẳng với vị thiếu phụ xinh đẹp này: "Đừng để ý, sau này đều là người nhà mà. Còn nữa, tôi là người mới đến, cô cứ đi theo Mỹ Anh là được, cứ tính hết cho tôi!"

Dương Hạo vung tay lên, tỏ vẻ mình là người mới đến, tiền này phải là mình bỏ.

Mà Kim Mãn Tú cũng không ngờ thái độ của Dương Hạo lại tốt như vậy.

Người nhà?

Khá lắm!

Xem ra mình không lỗ mãng là đúng.

"Mỹ Tuệ! Vậy nghe hội trưởng Dương đi. Sau này đều là người nhà, đừng khách sáo."

Kim Mãn Tú trả lời, cũng thể hiện ý nguyện dựa vào Dương Hạo.

Nếu đã là người nhà, vậy thì không cần khách sáo làm gì.

"Vâng hai vị hội trưởng!'

Tống Mỹ Tuệ thở phào, xem ra cuộc đàm phán hôm nay sẽ được giải quyết trong hòa bình.

Ít nhất, mình cũng không bị khó xử khi bị kẹp ở giữa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...