🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 835: Qua sông đoạn cầu

"Thiếu gia!"

"Gọi Lập Thắng đến đây."

"Vâng thiếu gia."

Phác Đức Hiền rời khỏi phòng họp, lập tức phân phó cấp dưới tìm người.

Về phần Lập Thắng kia là ai, làm cái gì.

Thật ra người trong vòng tròn đều biết.

Lập Thắng này từng là một Idol đỉnh cấp nào đó, chỉ là bây giờ người ta đã nghỉ việc, cũng mở một quán bar đỉnh cấp ở Hàn.

Về phần quán bar này làm gì.

Thật ra cũng chỉ là nơi để đám phú nhị đại có tiền, hoặc là các phú nhị đại nhà tài phiệt đỉnh cấp như Phác Đức Hiền vui chơi.

Mà Phác Đức Hiền tìm Lý Lập Thắng, chính là vì chuẩn bị cho cuộc gặp mặt với Dương Hạo.

Đều là thanh niên.

Phác Đức Hiền tự tin có thể tạo quan hệ với vị thương nhân người Hoa mà cha và bác mình coi trọng.

Mà chỉ cần mình có thể lôi kéo được Dương Hạo, vậy mình cũng gần với vị trí gia chủ hơn một bước.

Không sai.

Dưới sự quán thâu nhiều năm của cha và bác cả.

Hiện giờ Phác Đức Hiền đã cho rằng mình chỉnh là gia chủ tương lai, là người nắm giữ tập đoàn Lạc Thiên trong tương lai.

Nghĩ đến đây, lại thấy cấp dưới đã đi gọi điện thoại.

Phác Đức Hiền cũng không nhàn rỗi, lấy điện thoại ra gọi một cuộc.

Chính là gọi cho hội trưởng Kim Mãn Tú của công ty giải trí MS.

"Kim Mãn Tú! Ngày mai tôi sẽ đích thân đến công ty MS để nghênh đón vị hội trưởng Dương kia. Ông sắp xếp đi!"

Chỉ vài câu đơn giản, hoàn toàn không thèm để mặt vị hội trưởng Kim Mãn Tú này.

Mà từ điểm này có thể nhìn ra, tài phiệt Hàn Quốc là cường thế đến mức nào.

Mà Kim Mãn Tú tại MS.

Sau khi nhận được điện thoại của Phác Đức Hiền, chưa kịp nói một câu đã bị cúp máy.

Kim Mãn Tú nhìn màn hình điện thoại, tức giận đến mức ném điện thoại trong tay xuống đất.

Ba!

"Mẹ nó, già thì cũng thôi, một thằng nhãi ranh mà cũng muốn cưỡi lên cổ mình? Con mẹ nó!"

Kim Mãn Tú vô cùng tức giận.

Hôm nay vốn đã chuẩn bị nghi thức nghênh đón vô cùng long trọng.

Thế nhưng thì sao?

Dương Hạo kia lại cho mình leo cây.

Được!

Leo cây thì leo cây.

Dù sao người ta cũng mới đến, nghỉ ngơi cũng là chuyện bình thường.

Mà mình cũng đã có chuẩn bị khác.

Thế nhưng tên nhãi Phác Đức Hiền này, dĩ nhiên cũng dám làm như vậy với mình.

Hiện giờ mình còn chưa từ nhiệm, vẫn là hội trưởng công ty MS, dù cho cái chức hội trưởng này sẽ bay mất sau khi Dương Hạo đến.

Nhưng nếu đám người kia đã không thèm nể mặt mình...

"Chờ đấy, nếu Lạc Thiên đã muốn qua sông đoạn cầu, vậy đừng trách Kim Mãn Tú tôi không nhân nghĩa."

Kim Mãn Tú biết mình đã biến thành một quân cờ.

Nhưng lăn lộn trong vòng này nhiều năm rồi, Kim Mãn Tú cũng không phải kẻ ai cũng có thể đè đầu cưỡi cổ.

Nếu một thiếu gia còn chưa thượng vị cũng dám đè đầu mình.

Như vậy thì đừng trách Kim Mãn Tú này.

"Moá... !"

Nhìn điện thoại vỡ nát trên mặt đất, Kim Mãn Tú thầm mắng một tiếng, lại lấy ra một chiếc điện thoại dự bị trong ngăn kéo, sau đó lại gọi một cuộc điện thoại.

"Alo! Hội trưởng Lý! Là tôi, Mãn Tú! Ha ha, chuyện là thế này, công ty MS chúng tôi được một thương nhân người Hoa thu mua... Đúng đúng... Là thế này, hiện giờ hội trưởng của chúng tôi rất hứng thú với vị thương nhân người Hoa kia. Trải qua tìm hiểu thì vị thương nhân kia rất có bối cảnh ở nước Hoa."

"Đúng đúng đúng. Hội trưởng Lý, ngài cũng hiểu cách làm người của tôi mà, Nếu không phải Lạc Thiên bất nhân, tôi cũng không gọi điện thoại cho ngài.

Được được, sau đó tôi sẽ qua gặp ngài."

Sau khi gọi điện thoại xong, sắc mặt khó coi của Kim Mãn Tú đã xuất hiện nụ cười.

Về phần hội trưởng Lý vừa rồi là ai.

Đương nhiên là một gia tộc tài phiệt có thực lực chống lại tập đoàn Lạc Thiên.

Thật ra sau khi Dương Hạo thu mua công ty MS, Kim Mãn Tú đã nghĩ kỹ đường lui cho mình.

Kết giao với Dương Hạo là một con đường.

Thay thân phận rồi tiếp tục làm hội trưởng một công ty giải trí khác là một.

Con đường cuối cùng chính là đổi nghề.

Hắn không sợ Phác gia nhắm vào mình, dù sao Phác gia cũng không thể một tay che trời ở Hàn Quốc.

Mà bây giờ.

Kim Mãn Tú lại trở thành đối tượng được mấy thế lực lôi kéo.

Nếu như có thể tạo quan hệ với vị đại lão Dương Hạo kia, nếu như có thể tiến quân vào Hoa Quốc, như vậy Kim Mãn Tú vẫn hi vọng có thể đến Hoa Quốc phát triển.

Dù sao nền kinh tế của Hoa Quốc cũng đang phát triển khá mạnh.

Nếu để cho Kim Mãn Tú lựa chọn.

Hắn vẫn hi vọng chọn con đường Dương Hạo này.

Bởi vì, mặc kệ là Phác gia hay là Lý gia, hắn đi đâu cũng không an toàn bằng bên cạnh Dương Hạo.

Kim Mãn Tú lại suy tư một lát, cuối cùng cầm điện thoại lên gọi cho thư ký của mình: "Vào đây."

Mấy giây sau, một thiếu phụ xinh đẹp thướt tha mặc đồ OL xuất hiện trong văn phòng của Kim Mãn Tú.

"Hội trưởng!"

Thiếu phụ thấy vẻ mặt tiều tuỵ của Kim Mãn Tú, tuy nội tâm hiểu rõ nguyên do, nhưng nàng cũng không nói gì, chỉ cung kính cúi đầu với Kim Mãn Tú.

Thật ra hiện giờ người người trong công ty MS đều đã có dự định trong lòng.

Một triều vua một đời thần.

Hiện giờ bầu trời công ty MS đã thay đổi, mỗi người đều đang có tính toán riêng.

Mà vị thư ký xinh đẹp này, thật ra nàng cũng có tính toán của riêng mình.

Dù sao điều lệnh Tiêu Mỹ Anh lên làm thư ký tổng tài đã được chuyển đến công ty.

Mà người vốn là thư ký văn phòng tổng tài như nàng, sau khi Dương Hạo và Tiêu Mỹ Anh đến tổng bộ, thì chức vụ của nàng cũng không còn.

Cho nên nàng cũng có tính toán của mình.

Nhưng nàng cũng không thể hiện ra, chỉ cung kính đứng chờ Kim Mãn Tú phân phó.

"Mỹ Tuệ! Ngày mai Phác Đức Hiền sẽ đến công ty của chúng ta để nghênh đón đám người hội trưởng Dương. Cô đi sắp xếp đi. Lại thông báo nghi thức nghênh đón ngày mai cho các bộ môn."

"Vâng hội trưởng!" Thư ký Tống Mỹ Tuệ gật đầu một cái, nhưng nghĩ đến gì đó, nàng lại mở miệng hỏi: "Hội trưởng, thiếu gia Phác Đức Hiền đến, chúng ta có cần chuẩn bị gì không?"

Đối với đại thiếu gia Phác Đức Hiền của tập đoàn Lạc Thiên, Tống Mỹ Tuệ vẫn tính là biết.

Dù gì vị đại thiếu gia này thường xuyên đến công ty MS chơi, rất quan tâm đến đám nữ nghệ sĩ của họ.

Nhất là thành viên của các nhóm nhạc nữ.

"Ừm. . ." Kim Mãn Tú hơi suy tư, lại nói: "Không cần, cứ theo quá trình bình thường là được. Ngày mai lấy hội trưởng Dương làm chủ. Không thể để hội trưởng mới không hài lòng."

"Vâng hội trưởng!" Tống Mỹ Tuệ gật đầu một cái.

Nhưng khi nàng muốn quay người đi ra ngoài, Kim Mãn Tú lại mở miệng: "Mỹ Tuệ! Tôi biết cô cũng lo lắng cho tương lai như những người khác, nhưng cô yên tâm, tình cảnh của chúng ta là giống nhau. Cô đi theo tôi nhiều năm rồi, chờ hội trưởng mới đến, tôi sẽ tranh thủ một chức vụ tốt hơn cho cô."

"Cảm ơn hội trưởng!" Tống Mỹ Tuệ có vóc dáng đầy đặn cũng không hiểu vì sao Kim Mãn Tú đột nhiên lấy lòng mình.

Nhưng nàng vẫn gật đầu một cái, vẻ mặt tươi cười cảm ơn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...