"Có phải anh xem thường em không?"
Lưu Di Nhiên gối trên ngực Dương Hạo, sau khi nàng nói tất cả cho Dương Hạo biết.
Có lẽ là đã buông bỏ, cũng có lẽ là thích Dương Hạo thật.
Sau khi nàng kể xong, phản ứng đầu tiên của nàng là nhìn xem Dương Hạo có xem thường mình hay không.
Nhìn vẻ mặt mong đợi của Lưu Di Nhiên, Dương Hạo vuốt vuốt mái tóc tán loạn của Lưu Di Nhiên, nói: "Nha đầu ngốc, tại sao tôi lại xem thường em! Có tâm lý ganh đua là chuyện tốt, muốn thay đổi quá khứ của mình cũng là chuyện tốt. Hơn nữa, điều này cũng chứng minh em rất tinh mắt mà, đúng không?"
"Tự luyến!" Thấy Dương Hạo không biết an ủi người mà vẫn miễn cưỡng an ủi, Lưu Di Nhiên không khỏi bĩu môi lườm Dương Hạo một cái.
Nhưng mặc dù là lườm, nhưng thái độ của Lưu Di Nhiên bây giờ lại rất thả lỏng.
Đúng vậy.
Ánh mắt của mình thật sự không tệ.
Thật ra Lưu Di Nhiên không chỉ có một cơ hội leo lên.
Tại công ty phát triển nhanh chóng như Byte Dance, chỉ cần Lưu Di Nhiên muốn, đám lãnh đạo cao tầng, cổ đông hay thậm chí là Boss sau màn kia, hầu như đều có ý đồ với nàng.
Đây quả thực không phải Lưu Di Nhiên tự nhận.
Là giá trị khuôn mặt của nàng, năng lực cá nhân của nàng, mị lực cá nhân của nàng.
Tất cả đều quá rõ ràng, trong bóng tối, cũng từng có vài chuyện xảy ra.
Nhưng cuối cùng, bởi vì có nhiều làm nền lúc trước, nên Lưu Di Nhiên đã hiểu được.
Nàng chỉ là một cô gái nông thôn không có bối cảnh hay chỗ dựa nào, muốn trở nên nổi bật trong đô thị tràn ngập dụ hoặc và cạm bẫy này, trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ.
Như vậy, nàng nhất định phải giữ thứ quý báu nhất của mình, đặt cược vào người đàn ông có thể giúp nàng một bước lên trời.
Mà Dương Hạo chính là người đàn ông nàng nhìn trúng, là mục tiêu nàng đặt cược tất cả, lại có thể khiến nàng động lòng.
Nhiều phụ nữ thì sao?
Mình cũng không tranh không cướp.
Chỉ cần có thể lấy được những thứ mình nên được là tốt rồi.
Đây chính là ý nghĩ của Lưu Di Nhiên.
Tuy điểm xuất phát không đúng, nhưng mỗi người có một suy nghĩ khác nhau.
Lưu Di Nhiên cảm thấy tam quan của mình cực kỳ đúng đắn.
"Yên tâm đi, tôi sẽ không bạc đãi cô gái của mình. Mà em, chỉ cần làm cô gái của tôi là được rồi."
Dương Hạo cũng có điểm tốt.
Cô gái của mình, muốn tiền muốn quyền cũng không có vấn đề.
Bởi vì thứ Dương Hạo có thể lấy được từ trên người các nàng, còn hơn xa những thứ hắn phải bỏ ra.
Đây chính là cha hack nha.
Mà sau khi Lưu Di Nhiên hiểu rõ suy nghĩ của Dương Hạo, nàng đã hoàn toàn yên tâm, chỉ ngoan ngoãn gật đầu nói: "Vâng! Anh yên tâm, Lưu Di Nhiên em đời này chỉ thuộc về anh."
"Nhớ kỹ lời em nói!" Dương Hạo hôn lên trán Lưu Di Nhiên, lại mở miệng nói: "Gửi số tài khoản của em cho tôi! Không cần nghĩ nhiều, đây là quyền lợi vốn có của các em. Hơn nữa em làm càng tốt, thì quyền lợi này sẽ càng cao!"
"Được!"
Lần này Lưu Di Nhiên không hề phản đối, nàng nhặt điện thoại rơi trên đất vì tập thể dục buổi sáng, rất tự nhiên mà gửi số tài khoản của mình vào wechat của Dương Hạo.
Mà Dương Hạo cũng bắt đầu hành động.
Chỉ là Dương Hạo gọi một cuộc điện thoại.
"Alo! Tôi sẽ gửi một số tài khoản, chuyển 100 triệu vào đó. Đúng rồi, cũng mở một thẻ đen phụ trên danh nghĩa của tôi! Ừm!"
"Còn nữa, tìm cho tôi một căn biệt thự có hoàn cảnh tốt, hợp với phái nữ sinh sống ở gần tổng bộ Byte Dance, tìm mua một chiếc xe tốt."
"Lát nữa tôi sẽ gửi số điện thoại của cô ấy, hai người tự câu thông đi."
"Lần sau đừng hỏi mấy vấn đề như hạn mức cao nhất là bao nhiêu."
"Chỉ cần cô ấy thích thì không có hạn mức cao nhất."
"Được rồi, cúp đây!"
Một cuộc điện thoại vô cùng đơn giản, lại khiến Lưu Di Nhiên nghe đến choáng váng.
Nàng biết mình leo lên Dương Hạo, thì sẽ áo cơm không lo.
Nhưng bây giờ. . .
100 triệu tiêu vặt?
Biệt thự gần tổng bộ Byte Dance?
Đó chính là kinh thành đấy?
Có thể tùy tiện chọn biệt thự gần tổng bộ?
Bắt đầu từ giờ phút này Lưu Di Nhiên mới phát hiện, thì ra một bước lên trời, thật sự chỉ cần tìm một người đàn ông tốt là được.
Nghĩ lại thời gian mình mới vào Byte Dance.
Từ một thực tập sinh nho nhỏ leo lên đến chức vị quản lý bộ phận thiết kế này.
Những cái được gọi là quản lý, giám đốc, cổ đông kia, bọn họ từng hứa hẹn cái gì?
Một tháng mấy chục ngàn, hơn trăm ngàn tiền sinh hoạt?
Một căn nhà chỉ có quyền sử dụng chứ không có quyền sở hữu?
Một chiếc xe hơn trăm đến mấy trăm ngàn?
Vừa so sánh với nhau, Lưu Di Nhiên đã hiểu ra.
Mình cược đúng người rồi.
"Đừng ngẩn ra đó! Nhìn xem mấy giờ rồi, lát nữa em còn phải bay về kinh thành."
Thấy Lưu Di Nhiên choáng váng tại chỗ chỉ vì một cú điện thoại của mình, lại nhìn dáng vẻ trợn tròn mắt đến đáng yêu của nàng.
Khoan hãy nói.
Lưu Di Nhiên bỏ mắt kính, quả thật là có một loại mỹ cảm khác.
Nhưng Dương Hạo vẫn thích Lưu Di Nhiên đeo kính và mặc đồ OL hơn.
"A a..." Nghe Dương Hạo gọi, Lưu Di Nhiên cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.
Nhưng vừa tỉnh táo lại, nàng lại muốn bay lên.
Lưu Di Nhiên ôm chặt lồng ngực rộng lớn của Dương Hạo, nói: "Anh yêu, lần này anh phải đi Hàn Quốc bao lâu?"
Có lẽ người khác không biết thời gian Dương Hạo rời đi.
Nhưng Lưu Di Nhiên từng tham gia cuộc họp thì lại biết.
Nghĩ đến ngày mai Dương Hạo phải bay qua Hàn Quốc.
Mà tiệc tân hôn của mình còn chưa bắt đầu, đã phải tập trung vào công việc bên Byte Dance.
Lưu Di Nhiên lập tức cảm thấy không nỡ.
Mà lần này, Lưu Di Nhiên rõ ràng là không nỡ Dương Hạo.
Bởi vì Dương Hạo hào phóng, đá đạo lại anh tuấn đẹp trai.
Khiến cho Lưu Di Nhiên cảm thấy yêu Dương Hạo chết mất.
Không thấy vừa rồi nàng gọi Dương Hạo là anh yêu sao.
Hết cách rồi, một người đàn ông như vậy, mặc kệ xuất phát từ mục đích gì, thì có mấy cô gái không thích chứ.
"Nhanh thì mười ngày nửa tháng, lâu thì một hai tháng!'
Dương Hạo nói xong cũng thấy phiền muộn.
Bởi vì theo Dương Hạo hiểu cha hack, bắt đầu từ khoảnh khắc hắn bước vào Hàn Quốc.
Hắn thật sự không biết cha hack sẽ lại đưa cho mình nhiệm vụ thế nào nữa.
"Lâu vậy à?"
Nghe thấy Dương Hạo phải đi lâu như vậy, Lưu Di Nhiên vừa mới cảm nhận được yêu thương, lập tức lại càng không nỡ.
Mà Dương Hạo tất nhiên cũng nghe được ý nghĩ chân thực của Lưu Di Nhiên, nhưng hắn cũng đành chịu.
Chỉ có thể vỗ vỗ vai đẹp của Lưu Di Nhiên, nói: "Lần này coi như nợ em. Em quan sát tình hình bên Byte Dance cho tôi, chờ tôi trở về, tôi nhất định sẽ bồi thường cho em."
Dương Hạo cuối cùng cũng chỉ có thể dùng loại biện pháp bồi thường với cô gái mới về nhà chồng này.
"Em chỉ hi vọng anh có thể ở bên em lâu một chút!"
Lưu Di Nhiên cũng không có quá nhiều yêu cầu xa vời.
Bởi vì nàng biết, Dương Hạo vĩnh vĩnh không phải của một mình nàng.
Mà nàng, cũng không phải một người chỉ biết tình tình yêu yêu.
"Được! Nhất định!" Dương Hạo kiên định gật đầu.
Mà Lưu Di Nhiên cũng hôn lên mặt Dương Hạo, nói: "Bên Byte Dance thì anh cứ yên tâm, có em ở đây, em sẽ giúp anh giám thị những kẻ có ý đồ khó lường."
"Ừm!" Dương Hạo lại gật đầu.
Đồng thời cũng ôm chặt Lưu Di Nhiên trong ngực.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?