🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 825: Dương Hạo ngay thẳng

Tuy sáng sớm Dương Hạo không ăn bữa sáng do Âu tỷ tỉ mỉ chuẩn bị.

Nhưng hắn vẫn tắm rửa qua dưới sự phục vụ tỉ mỉ của Âu tỷ, lại thay quần áo gọn gàng rồi mới rời đi.

Điều này khiến trên đường đến chỗ Lưu Di Nhiên, Dương Hạo không khỏi nhớ lại chuyện hôm qua với Âu tỷ.

Haiz!

Có lẽ đây chính là quan hệ cuối cùng của hai người.

Tất nhiên, Dương Hạo cũng không cưỡng cầu, hắn biết Âu tỷ cũng có gánh nặng tâm lý.

Bảo trì quan hệ như bây giờ cũng rất tốt.

Một người phụ trách châm lửa, một người phụ trách dập lửa, hai mẹ con phối hợp, cũng khiến Dương Hạo được trải nghiệm một loại phong vị khác lạ.

Khách sạn năm sao Hưng Mậu.

Khi Dương Hạo trở lại khách sạn này, cũng đi đến phòng tổng thống của Lưu Di Nhiên, cô nàng tâm cơ này chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng như cánh ve.

Xem ra, Lưu Di Nhiên đang chờ mình cho nàng một phần hạt giống chia ly.

"Xin lỗi, chỉ là em quá nhớ anh, cho nên mới. . ."

Khoảnh khắc khi Lưu Di Nhiên nhìn thấy Dương Hạo, nàng lập tức nhào vào trong lòng Dương Hạo.

Cái này nào giống như một tinh anh chốn công sở như ngày hôm qua nàng thể hiện.

Mà hoàn toàn là một thiếu nữ chưa trải sự đời.

Nhưng đây chỉ là mặt ngoài, là cố tình làm ra mà thôi.

Dương Hạo ôm thân thể mềm mại của Lưu Di Nhiên đến bên ghế sô pha, để nàng ngồi lên đùi mình, nói: "Em nhớ gì của tôi đây?"

"Anh chỉ biết trêu chọc người ta. . ."

Nói xong, Lưu Di Nhiên chỉ mặc đồ mỏng manh còn vặn vẹo bờ eo của mình.

Nàng tất nhiên có thể cảm nhận được xúc cảm đặc thù bên dưới kia, nàng nào không biết Dương Hạo đang nói đến cái gì chứ.

Có điều...

Dương Hạo nhìn người cũng rất chuẩn, nàng đúng là đang nhớ chỗ đó của Dương Hạo.

Đây chỉ là thứ nhất.

Đối với người hiểu rõ hành trình của Dương Hạo như Lưu Di Nhiên mà nói, nàng biết nếu mình không củng cố địa vị trong lòng Dương Hạo trước khi Dương Hạo bay đến Hàn Quốc.

Thì có lẽ đêm qua, chỉ là tình một đêm của hai người.

Dù sao đêm qua Dương Hạo cũng rút súng liền đi.

Nếu quả thật là như vậy, thế thì Lưu Di Nhiên đặt cược tất cả vào ván cược này, cuối cùng sẽ thua hết.

Cho nên sáng sớm hôm nay nàng mới diễn một màn như thế.

Dù cho nàng biết khi đó Dương Hạo đang ôm cô gái khác trong lòng, Lưu Di Nhiên vẫn biểu hiện ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Cuối cùng Lưu Di Nhiên muốn không phải chỉ là một sự chấp nhận của Dương Hạo, mà nàng còn muốn nhiều hơn.

Đây chính là một cô gái có tâm cơ, có dã tâm lại có dung mạo nên làm.

Mà Dương Hạo cũng biết Lưu Di Nhiên đang nghĩ gì, hắn dùng một ngón tay nâng cằm nhọn của Lưu Di Nhiên, mặt nghiền ngẫm nói: "Nói đi, em muốn cái gì? Tôi luôn rất hào phóng với người phụ nữ của mình."

Dương Hạo đột nhiên ngay thẳng như vậy, làm Lưu Di Nhiên đang muốn khơi gợi hỏa lực của Dương Hạo bất chợt cứng đờ.

Biểu cảm cũng sững sờ theo.

"Anh Hạo. . . anh nói gì vậy?"

Dương Hạo đột nhiên thẳng thắn, làm Lưu Di Nhiên không kịp trở tay.

Lưu Di Nhiên vốn còn đang mưu đồ lấy lòng Dương Hạo, cũng chuyển sang căng thẳng.

Nàng không sợ Dương Hạo rút thương rồi quỵt nợ.

Mà nàng sợ nhất chính là một màn này.

"Ha ha."

Dương Hạo mỉm cười nhìn Lưu Di Nhiên đang không biết nên làm gì, sau đó vỗ vỗ mông của nàng nói: "Đừng suy nghĩ nhiều! Tôi không phải loại người vô tình rút súng liền bỏ chạy. Em cũng là một cô gái thông minh, em có thể liên hệ với tôi vào thời gian này, hơn nữa còn không quan tâm nội dung cuộc điện thoại kia."

"Tôi cực kỳ thưởng thức em, cũng rất thích loại phụ nữ như em. Cho nên, có việc gì em cứ nói thẳng là được."

Đây là lần đầu Dương Hạo thẳng thắn như vậy với một cô gái.

Về phần lý do.

Đó là vì Dương Hạo biết mình sắp bay sang Hàn Quốc.

Còn Lưu Di Nhiên thì cũng phải trở về Byte Dance.

Vì để mỗi một sản nghiệp của mình có thể vận chuyển bình thường, hiện giờ hắn cực kỳ để ý đến Lưu Di Nhiên, nàng có tác dụng rất quan trọng ở Byte Dance.

Đây cũng là vì sao Dương Hạo luôn cảm thấy bên cạnh mình thiếu người đáng tin.

Hiển nhiên là Lưu Di Nhiên vẫn không hiểu được suy nghĩ của Dương Hạo.

Tuy Dương Hạo đã nói rõ ràng như vậy rồi, nhưng Lưu Di Nhiên vẫn không dám nói thẳng ý tưởng chân thật của mình cho Dương Hạo biết.

Tuy nhiên, Lưu Di Nhiên không hiểu Dương Hạo, Dương tổng của chúng ta lại có thể nhìn thấu suy nghĩ của Lưu Di Nhiên.

Biết nàng còn có chỗ cố kỵ.

Vì tháo bỏ khúc mắc trong lòng nàng, Dương Hạo cuối cùng cũng chỉ có thể ngủ phục nàng.

"Xem ra em còn phải tìm hiểu sâu hơn về người đàn ông của em rồi."

Dương Hạo nói xong, cũng mặc kệ Lưu Di Nhiên có phản đối hay không, trực tiếp lật người đè nàng xuống ghế sa lon.

Không chờ Lưu Di Nhiên có phản ứng.

Dương Hạo đã bắt đầu tập thể dục buổi sáng.

Không biết qua bao lâu.

Khi Dương Hạo cảm thấy nàng đã phục rồi, hắn mới buông tha cho Lưu Di Nhiên, giờ nàng đã hiểu ý của mình rồi chứ.

Lần tập thể dục này, Dương Hạo cũng không dùng quá nhiều sức.

Dù sao chiều này Lưu Di Nhiên còn phải bay về Byte Dance.

Cho nên sau khi tất cả kết thúc, Dương Hạo mới ôm Lưu Di Nhiên đang mồ hôi như mưa, mở miệng nói lần nữa: "Bây giờ có thể nói ý tưởng chân thật rồi chứ!"

"Anh đúng là một con trâu, không biết thương tiếc người ta gì cả, người ta hôm qua mới là lần đầu tiên. . ."

Lưu Di Nhiên đã hoàn toàn hiểu rõ Dương Hạo là một người đàn ông thế nào, hiện giờ nàng cũng buông bỏ chút lo lắng cuối cùng kia.

Nhưng buông bỏ thì buông bot, Lưu Di Nhiên vẫn ngậm nước mắt bĩu môi đấm ngực Dương Hạo.

Nàng thật sự không chịu nổi.

Đêm qua là đặt cược, còn có thể gồng mình chống đỡ.

Mà vừa rồi, nàng thật sự không chịu nổi.

"Ha ha, chẳng lẽ em không hài lòng sao?"

Dương Hạo tất nhiên biết nước mắt của Lưu Di Nhiên là thật, chỉ là mấy câu nói ngoài miệng đều là giả.

Vừa rồi Dương Hạo cũng không kiềm chế, đã giao cho nàng tất cả hạt giống quý giá mà nàng muốn.

"Hừ!"

Lưu Di Nhiên hung tợn nhìn Dương Hạo một chút.

Nhưng rất nhanh, nàng đã bình thường trở lại.

Nếu chuyện đã đến nước này, Lưu Di Nhiên cũng không giả bộ nữa.

Nàng rúc vào trong ngực Dương Hạo, tìm một vị trí thoải mái hơn, mở miệng nói: "Thật ra em chỉ không cam tâm. Anh biết đấy, nhà em ở nông thôn. . ."

Tiếp đó, Lưu Di Nhiên bắt đều kể lể chuyện trong lòng cho Dương Hạo nghe.

Thật ra câu chuyện này cũng rất đơn giản.

Một cô gái nông thôn có giấc mơ thành thị, nội tâm ganh đua so sánh, chí hướng to lớn, không cam lòng với thực trạng.

Đây chính là Lưu Di Nhiên bây giờ.

Từ khoảnh khắc nàng học tập gian khổ, tốt nghiệp đại học danh tiếng, thì nàng đã lập chí trở thành một nữ người nhân, để tất cả những kẻ từng xem thường mình phải lau mắt mà nhìn.

Cho nên sau khi nàng nhìn thấy Dương Hạo, thì mới biểu hiện rõ ràng và to gan như vậy.

Bởi vì nàng biết, cơ hội chỉ có một lần.

Nếu không nắm chặt cơ hội này, nàng cho rằng sau này mình sẽ không gặp được bất kỳ người đàn ông nào giống như Dương Hạo, một người đàn ông thành công, lại có thể khiến nàng rung động.

Nàng không chỉ thèm tiền tài và địa vị của Dương Hạo.

Mà còn là vì mị lực và sức hút của Dương Hạo đã làm nàng rung động.

Đây chính là ý tưởng chân thật nhất trong lòng Lưu Di Nhiên.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...