🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 824: Tiểu bạch hoa gánh chịu tất cả

Hôm sau.

Dương Hạo đang ngủ ngon lành thì bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

"Ưm. . . Chú Dương, ồn quá, em còn muốn ngủ thêm một lát."

Tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm bị Dương Hạo ôm vào trong ngực, vẻ mặt mệt mỏi, nhịn không được mà đẩy Dương Hạo một cái.

Tối hôm qua, cũng không biết vì sao mà hỏa lực của ông chú này lại mạnh như thế, chơi đến gần sáng mới cho tiểu bạch hoa của chúng ta chìm vào giấc ngủ.

Trần Nhược Hàm không biết, nàng phải thay mẹ gánh chịu hỏa lực của Dương Hạo.

Dương Hạo cũng không ngờ được, mình đã giao quyền khai hỏa của nàng rồi, vậy mà. . .

Haiz!

Không nhắc đến cũng được.

Nhưng Âu tỷ cũng quan tâm đặc biệt, tối thiểu nhất thì Dương Hạo cũng nhận được sự phục vụ trọn vẹn.

Chẳng qua là Âu tỷ đã coi thường thể phách cấp Tông Sư của Dương Hạo, cuối cùng vẫn giao quyền khai hỏa cho tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm.

"Alo..."

Mơ mơ màng màng nhận điện thoại, Dương Hạo cũng để ý đến tiểu bạch hoa Trần Nhược Hàm đang nằm bên cạnh.

"Anh Hạo, anh có thể đến khách sạn một chuyến không?"

Nghe giọng nói quen thuộc trong điện thoại, Dương Hạo vốn còn buồn ngủ cũng tỉnh táo lại.

"Sao vậy Di Nhiên?"

Dương Hạo thấy hơi lạ.

Hôm qua hắn đã bảo quản gia của khách sạn chăm sóc cho Lưu Di Nhiên rồi mà?

Chẳng lẽ còn có chuyện gì khác.

"Em. . . em hơi nhớ anh. . ."

Bên kia điện thoại là Lưu Di Nhiên, nàng vừa ăn bữa sáng đặc biệt do khách sạn chuẩn bị, vừa loay hoay đùi đẹp, vừa nói lời tương tư với Dương Hạo.

Nếu không sao Lưu Di Nhiên còn trẻ như vậy mà đã trở thành quản lý bộ phận thiết kế của Byte Dance chứ.

Nàng biểu hiện như vậy, không nói là trà xanh đỉnh cấp, nhưng tâm tư của nàng cũng thâm sâu hơn rất nhiều người.

Giống như đêm qua.

Nửa đêm khi Lưu Di Nhiên tỉnh lại, phát hiện Dương Hạo cũng không ở bên gối, thì nàng cũng không bối rối và bất an như các cô gái khác.

Trái lại còn gọi cho quản gia của phòng tổng thống để tìm hiểu tình hình.

Tiếp đó lại ngủ một giấc ngon lành để hồi phục.

Khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, cảm thấy cơ thể đã khôi phục lại, nàng mới gọi điện thoại cho Dương Hạo.

Một mặt là thể hiện mình nhớ nhung Dương Hạo, một mặt là để cho Dương Hạo biết, nàng là một cô gái vô cùng ngoan ngoãn và hiểu chuyện.

Nếu mình đã đặt cược toàn bộ vào một người đàn ông như Dương Hạo.

Lưu Di Nhiên biết, nàng vĩnh viễn sẽ không nhận được bất kỳ danh phận nào từ chỗ của Dương Hạo.

Lưu Di Nhiên cho rằng, tranh đấu với các cô gái khác để theo đuổi cái gọi là danh phận, chẳng bằng để Dương Hạo nhớ kỹ nàng là một cô gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại có thể làm việc.

"Mấy giờ em bay?"

Tuy cách điện thoại, nhưng Dương Hạo vẫn có thể ngửi thấy hương trà nhàn nhạt.

Nhưng chút hương trà thanh đạm này cũng không khiến Dương Hạo phản cảm.

Hắn thích phụ nữ thông minh.

Hắn không phản đối các cô gái yêu tiền của mình, cũng không phản đối các cô gái mượn thân phân và địa vị của mình.

Chỉ cần các nàng ngoan ngoãn, hiểu chuyện, biết giữ mình trong sạch.

Vậy Dương Hạo có thể mặc các nàng làm chuyện mình muốn.

Bởi vì có cha hack ở đây, những thứ Dương Hạo bỏ ra cho các cô gái của mình, hoàn toàn không bằng những thứ các nàng phản hồi lại cho hắn.

Cho nên, Dương Hạo cũng không quan tâm mấy chuyện này.

"Chú, ai vậy?"

Trần Nhược Hàm đang mơ mơ màng màng, nghe thấy giọng của phụ nữ thì lập tức tỉnh ngủ.

Mà Dương Hạo cũng không che giấu, chỉ bóp nhẹ khuôn mặt tràn ngập protein của Trần Nhược Hàm, dịu dàng nói với nàng: "Một bà chị của em. Ngoan, ngủ thêm một lát đi. Anh đi tiễn cô ấy."

"A, được rồi! Em mệt lắm, lại ngủ thêm một lát, bằng không hôm nay không luyện tập được.

" Trần Nhược Hàm nghe thấy là một bà chị nào đó của mình thì lập tức thành thật.

Nàng mở miệng hỏi, hoàn toàn là vì tò mò.

Mà Dương Hạo cũng không che giấu gì, đây mới là kết quả mà Trần Nhược Hàm mong muốn.

Bởi vì Trần Nhược Hàm có thể chấp nhận tất cả mọi thứ của Dương Hạo, nàng chỉ hi vọng ông chú nhà mình sẽ không lừa gạt mình ở phương diện này.

Tuy rằng nàng biết, nếu Dương Hạo muốn gạt nàng thì nàng nhất định cũng không phát hiện được.

"Ừm!" Thấy dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của Trần Nhược Hàm, Dương Hạo gật đầu một cái rồi tiếp tục: "Nếu quá mệt thì hôm nay đừng đi nữa."

"Không được! Em mới không muốn được đối xử đặc thù, bằng không chị HIểu Nghiên và chị Thu Thu sẽ cười em!"

Trần Nhược Hàm mới không muốn chơi trò đặc thù gì cả.

Ông chú nhà mình chính là đặc thù lớn nhất, nàng cũng không muốn mình còn chưa thành danh đã có thói quen xấu như giở thói ngôi sao gì đó.

"Ha ha! Vậy cũng được."

Dương Hạo hôn một cái lên trán Trần Nhược Hàm, rồi rời giường trong nụ cười hài lòng của Trần Nhược Hàm.

Mà trong lúc này, điện thoại của hắn với Lưu Di Nhiên vẫn luôn được kết nối.

Mãi đến khi mặc quần áo xong, Dương Hạo mới nói vào Dương Hạo: "Nửa tiếng sẽ đến! Ngoan ngoãn ở khách sạn chờ đi."

"Vâng!" Lưu Di Nhiên vẫn ngọt ngào đáp lại như cũ.

Bắt đầu từ khi Dương Hạo đối thoại với Trần Nhược Hàm, Lưu Di Nhiên vẫn duy trì tâm lý tốt lành để ăn sáng ở khách sạn.

Bởi vì nàng biết, nếu Dương Hạo đã không ở trên giường của mình, như vậy hắn nhất định đang ở trên giường một cô gái khác.

Hiện giờ, nàng chỉ cần diễn tốt nhân viên một cô gái hoàn mỹ, ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại có năng lực làm việc mạnh là được.

Bởi vì chỉ có như vậy, nàng mới không bị Dương Hạo phản cảm, mới sẽ không bị Dương Hạo vứt bỏ, hoàn thành nguyện vọng trở thành nữ cường nhân của mình.

Bởi vì Lưu Di Nhiên vẫn luôn tin rằng, mượn đàn ông để thượng vị là không mất mặt.

Mà chủ yếu nhất là, bạn muốn mượn loại đàn ông nào để thượng vị.

Còn Dương Hạo, đây chính là một mục tiêu tốt nhất.

Đẹp trai, nhiều tiền, có địa vị.

Có thể thỏa mãn tất cả ảo tưởng của đại đa số phụ nữ.

Cho nên ngay từ lúc mới bắt đầu, Lưu Di Nhiên đã không có ý định tranh giành gì với các cô gái khác.

Nghe thấy giọng nói vẫn ngọt ngào như cũ của Lưu Di Nhiên, Dương Hạo mới hài lòng cúp điện thoại.

Hắn thích chính là loại phụ nữ này.

Bớt lo, lại tiện lợi.

Chỉ là, khi Dương Hạo mặc quần áo tử tế và ra khỏi phòng ngủ, hắn lại lúng túng đứng trong phòng khách.

Mà người cũng lúng túng đứng trong phòng khách với hắn không phải ai khác, chính là Âu tỷ đã chuyển giao quyền khai hỏa đêm qua.

"Chị Âu, chào buổi sáng!"

"Chào buổi sáng, Tiểu Dương."

Cuối cùng vẫn là Dương Hạo đánh vỡ cục diện lúng túng này.

Thật ra đêm qua Âu tỷ rất muốn nhắm mắt lại và xông lên, không nghĩ gì nữa.

Nhưng cuối cùng nàng vẫn không chân chính đánh vỡ tầng gông xiềng kia.

Có điều, có lẽ đây cũng là kết quả tốt nhất giữa hai người.

Bọn họ có bí mật nhỏ mà chỉ có hai người họ biết là đủ rồi.

Âu tỷ vẫn là Âu tỷ như cũ.

Chỉ cần Dương Hạo có nhu cầu, Âu tỷ vẫn sẽ làm việc nghĩa không chùn bước, đổ xăng và mát xa cho hắn.

Mà Dương Hạo, chỉ cần là Âu tỷ là đủ rồi.

"Lại có chuyện à?"

Âu tỷ vội vã điều chỉnh lại tâm lý, thấy Dương Hạo muốn ra ngoài thì cũng vội vàng đổi chủ đề.

"Có vài việc cần xử lý, nên sẽ không ăn sáng ở nhà."

Thấy đồ trên tay Âu tỷ, mặc dù Dương Hạo có lòng ở lại ăn.

Nhưng hắn cảm thấy hai người bây giờ cần chút không gian để bình tĩnh lại thì tốt hơn.

Tất nhiên, Âu tỷ cũng biết vì sao Dương Hạo lại nói vậy.

Nàng cũng không giận, chỉ khẽ cười nói: "Ừm! Nhưng nhớ phải ăn sáng, như vậy mới tốt cho cơ thể."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...