"Con không có. . ."
Mặt mũi tiểu bạch hoa tràn đầy ngượng ngùng, miệng hơi cong lên.
Tuy đã nghĩ thoáng.
Nhưng mẹ nhất định đã nhìn thấy cảnh vừa rồi, dù sao nút thắt trước ngực cũng đã rộng mở.
Chỉ cần liếc mắt là đã biết chuyện gì vừa diễn ra.
"Rồi rồi, luyện tập một ngày rồi, con cũng về phòng nghỉ ngơi đi!"
Hiện giờ Trần Hải Âu chỉ hi vọng con gái mình đi nghỉ sớm một chút.
Dù sao hôm nay con gái của mình cũng đã vất vả cả ngày rồi.
Đúng!
Không sai.
Chính là vì lý do này.
Con gái của mình nên đi nghỉ ngơi.
Mà Trần Nhược Hàm nghe thấy mẹ mình nói vậy, lại nhìn cách ăn mặc của mẹ.
Mái tóc đen nhánh buộc cao, một thân sườn xám in hoa nổi bật khí chất và dáng người.
Mẹ vốn không đi giày trong nhà, lúc này dĩ nhiên lại đi một đôi tất đen đến thắt lưng và một đôi giày cao gót màu đen.
Coi như Trần Nhược Hàm là kẻ ngu thì cũng hiểu, ăn mặc như vậy nhất định là vì Dương Hạo.
Nhưng tiểu bạch hoa cũng không phải tiểu nha đầu không hiểu chuyện.
Dù sao đây cũng là mẹ nàng, tiểu bạch hoa cuối cùng cũng chỉ nũng nịu đáp lại một câu: "Vâng! Vậy liền giao chú cho mẹ nhé, mẹ phải giúp chú thả lỏng đấy."
"Đứa nhỏ này, nói cái gì vậy!" Trần Hải Âu tuy mặt dày, nhưng ai có thể ngờ được con gái của mình lại còn trêu chọc mình như vậy chứ.
Thế nhưng Trần Hải Âu đang định phát tác, thì tiểu bạch hoa đã chạy trốn vào trong phòng của mình.
Thậm chí lúc chạy đến phòng, nàng còn quay đầu làm mặt quỷ với mẹ mình, tiếp đó còn nháy mắt với Dương Hạo đang đứng xem trò vui, rồi mới biến mất sau cánh cửa.
Thấy Trần Nhược Hàm như vậy, Dương Hạo không khỏi cười lên.
Mà Âu tỷ của chúng ta cũng có chút không nhịn được.
Nàng thân là thiếu phụ, sắc mặt lại đỏ bừng, thậm chí tim cũng đập loạn, đúng là hiếm thấy.
"Xin lỗi Tiểu Dương, để cậu chê cười rồi..."
Nhìn Dương Hạo ngồi cười trên ghế sô pha, tuy mấy người đều hiểu rõ trong lòng, nhưng nàng vẫn mở miệng nói xin lỗi.
"Không có gì, trẻ con mà!"
Dương Hạo cũng khoát tay một cái.
Để làm dịu bầu không khí, Âu tỷ cũng vội vàng nói sang chuyện khác: "Tiểu Dương, hay là cậu đi tắm một cái đi. Đồ tôi cũng mang đến rồi..."
Ai có thể ngờ được, Âu tỷ đến công ty MS với con gái, mà lại còn mang theo cả công cụ mát xa và đổ xăng đến.
Có lẽ đi cùng con gái là giả, đổ xăng cho Dương Hạo mới là thật nha.
Tất nhiên, cũng chỉ có mình Âu tỷ mới biết chuyện này.
Mà Dương Hạo thấy Âu tỷ vẫn luôn né tránh ánh mắt của mình, lại mở miệng nói: "Tôi đã tắm trước khi về rồi. Hay là chúng ta trực tiếp bắt đầu đi, gần đây đúng là rất mệt."
Dương Hạo nói xong thì đứng dậy, bắt đầu cởi áo khoác âu phục của mình.
Mà Âu tỷ thấy Dương Hạo trực tiếp như vậy, trái lại còn thở phào.
Nhưng nghĩ đến nơi này không phải nhà Dương Hạo, cũng không có phòng vật lý trị liệu, Trần Hải Âu lại mở miệng nói: "Tiểu Dương, khách sạn không thể so với ở nhà, cũng may là phòng tắm có giường mát xa! Chúng ta vào phòng tắm đi! Tôi cũng đã mở nước sẵn rồi."
"Vẫn là chị Âu biết quan tâm!"
Dương Hạo tất nhiên sẽ không từ chối.
Nhìn dáng người lồi lõm của Trần Hải Âu, lại nghĩ đến không khí tràn ngập sương mù trong phòng tắm.
Dương Hạo cảm giác mình đã không đè ép được súng bắn tỉa 419 nữa rồi.
Trong phòng tắm.
Dương Hạo để trần thân trên, bên hông chỉ bọc một chiếc khăn tắm đơn giản, nằm thoải mái trên giường mát xa.
Mà Âu tỷ của chúng ta.
Sau khi nàng lại được nhìn thấy đường nét cơ thể hoàn mỹ của Dương Hạo, khuôn mặt lại hơi đỏ bừng.
Cũng không biết là do hơi nóng trong phòng tắm, hay là do hơi nóng trong lòng nữa.
Dù sao khuôn mặt xinh đẹp của Âu tỷ bây giờ, cũng không chỉ là đỏ bừng nữa rồi.
Đôi mặt đẹp tràn ngập sương mù kia không ngừng lấp lóe.
Nàng vẫn đang ở cái tuổi 40 như lang như hổ, từ khi biết Dương Hạo đến nay, chính nàng cũng không biết mình đã mơ bao nhiêu lần về cảnh nàng và Dương Hạo trong phòng tắm nữa.
Lần trước khi ở nhà, nàng vốn định thăm dò Dương Hạo một chút, thế nhưng lại bỏ lỡ cơ hội.
Cộng thêm gần đây bên cạnh Dương Hạo lại xuất hiện mấy gương mặt mới.
Lần này, Âu tỷ quyết định thăm dò tới cùng, dù nửa đường Dương Hạo có ngủ, cho dù có tầng gông xiềng quan hệ của họ với Trần Nhược Hàm.
Nghĩ đến đây, Âu tỷ quyết định không kiềm chế nữa.
"Tiểu Dương, tôi bắt đầu nha."
"Cũng giống lần trước, dầu này sẽ hơi lạnh."
Trần Hải Âu nói xong cũng không để ý đến Dương Hạo đáp lại hay không, rất chuyên nghiệp và thành thạo mở chai tinh dầu trong tay, lại đổ số lượng vừa phải vào lòng bàn tay mình.
Khi tinh dầu trong tay được Âu tỷ xoa đều xong.
Cặp tay ngọc tinh tế dính đầy tinh đầu rốt cuộc cũng vuốt lên sống sưng căng cứng của Dương Hạo.
"Phù. . ."
Cũng không biết là do nhiệt độ mát lạnh của tinh dầu, hay là do thủ pháp chuyên nghiệp thành thạo của Âu tỷ.
Dương Hạo đã nhịn không được mà phát ra âm thanh vui sướng.
Mà Trần Hải Âu đắm chìm trong quá trình mát xa, sau khi nghe thấy âm thanh khác thường của Dương Hạo, nàng cũng nhịn không được mà mở miệng nói với giọng quyến rũ: "Tiểu Dương, lực như vậy được chưa?"
"Rất tốt..."
Dương Hạo chỉ buồn bực đáp lại một câu.
Cũng không biết là do thủ pháp chuyên nghiệp của Âu tỷ, hay là do thân phận đặc thù của nàng.
Hiện giờ Dương Hạo cảm thấy cơ thể và tâm lý của mình đều có một loại cảm giác là lạ.
Điều này khiến cho hắn vốn hơi mệt mỏi, lại cảm thấy sảng khoái và kích thích.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Khiến Dương Hạo chìm đắm sâu vào đó, căn bản không thể dừng lại.
Mà Âu tỷ cũng cảm nhận được Dương Hạo đang rất hưởng thụ, khóe miệng của nàng cũng hơi cong lên.
Vì hôm nay, Âu tỷ đã học tập và bù đắp những thiếu sót, cũng vì hôm nay, nàng đã học rất nhiều thủ pháp mát xa đặc thù có thể lấy lòng đàn ông.
Một đôi tay ngọc dính đầy tinh dầu không ngừng qua lại, xoa nắn đưa đẩy qua cổ, vai lại đến eo của Dương Hạo.
Một bộ động tác như nước chảy mây trôi, không hề kém hơn nhân viên chuyên nghiệp ở bên ngoài, thậm chí còn có cảm giác mạnh hơn.
Dù sao sau vụ lần trước, Âu tỷ của chúng ta cũng có tình đi học tập ở nơi chuyên nghiệp.
Về phần vị nữ sư phụ ở đó có dạy nàng đứng đắn hay không.
Vậy có lẽ cũng chỉ có mình Âu tỷ biết.
Thời gian trôi qua từng chút một, nhiệt độ không khí trong phòng tắm cũng từ từ lên cao giống như nhiệt độ cơ thể của hai người.
"Tiểu Dương, nên xoay người rồi. . ."
Sau khi xử lý phần lưng xong, rốt cuộc cũng đến phần chính diện mà Âu tỷ vẫn luôn chờ mong.
Mà lần này, Dương Hạo cũng cố nén cơn buồn ngủ, vẫn kiên trì đến giờ phút này.
Sau khi Âu tỷ bảo hắn xoay người, Dương Hạo cũng không đoái hoài đến súng bắn tỉa 419 đã lên đạn và dụng cụ giảm thanh nữa, cứ vậy mà giương súng trong ánh mắt khiếp sợ, kinh ngạc và chờ mong của Âu tỷ.
À không!
Là xoay người.
"Chị Âu, giao cho chị đấy."
Dương Hạo nhìn thẳng vào đôi mắt lờ mờ sương mù của Âu tỷ, giao quyền khai hỏa cuối cùng cho Âu tỷ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?