Xúc cảnh sinh tình.
Mỗi khi đến một quán cà phê, Dương Hạo lại nhớ đến đủ loại hình ảnh của mình với Vương Tuyết Như.
Có điều, cũng bởi vì xúc cảnh sinh tình, nên ngọn lửa trong lòng Dương Hạo đã cháy rực.
Mà cũng chính vào lúc này, Lưu Di Nhiên đã đưa Dương Hạo vào một gian phòng trong quán cà phê.
"Dương tổng, thật sự rất xin lỗi, trong lúc bận như này mà còn làm phiền ngài ra ngoài một chuyến."
Cùng đi với nhau, Lưu Di Nhiên vẫn luôn chú ý đến Dương Hạo.
Nhất là sau khi nàng đưa Dương Hạo vào quán cà phê này, Lưu Di Nhiên phát hiện vị đại lão trong truyền thuyết này lại thất thần giây lát.
Xem ra sau lưng mỗi một vị nhân sĩ thành công, đều có vô số cố gắng và trả giá.
Vị Dương tổng này chắc là cũng rất mệt mỏi.
Nghĩ đến biểu hiện bá đạo của Dương Hạo ở trong công ty, lại nhìn Dương Hạo bây giờ.
Lưu Di Nhiên không biết vì sao, khi nàng ở riêng với Dương Hạo, luôn có loại rung động khó hiểu.
Mà Lưu Di Nhiên không biết.
Dương tổng của chúng ta có buff 'giấc mộng của 900 triệu thiếu nữ'.
Nội tâm nàng không rung động mới là lạ.
"Không sao!!"
Nghe thấy lời nói thận trọng của Lưu Di Nhiên, Dương Hạo lại khoát tay, sau đó rất tự nhiên mà ngồi xuống, rồi mở miệng nói: "Thật ra việc này cũng trách tôi! Thu mua Byte Dance xong vẫn không có thời gian đi qua một chuyến."
"Haiz, gần đây thật sự quá bận!"
Dương Hạo nói xong còn thở dài.
Nói thật, gần đây hắn đúng là rất bận.
Mặc dù bây giờ mình ngày càng giàu có, nhưng luôn có cảm giác trống rỗng.
Hắn rất thích khoảng thời gian mới nhận được cha hack, loại cảm giác kích động khi cuộc sống thay đổi hoàn toàn kia, khiến Dương Hạo luôn hưởng thụ cuộc sống hàng ngày.
Nhưng bây giờ, khi nhiệm vụ của cha hack ngày càng khó lắm.
Cuộc sống của mình cũng dần dần bận rộn hơn.
Lúc trước hắn còn nghĩ, sau khi mình có thực lực thì sẽ mua một hòn đảo nhỏ, làm vua làm chúa ở đó.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là bản thân mình phải đủ mạnh.
Mà những biểu hiện vừa rồi của Dương Hạo, lại khiến Lưu Di Nhiên cảm nhận được Dương Hạo đang 'mệt mỏi'.
Sau khi thận trọng ngồi xuống trước người Dương Hạo, Lưu Di Nhiên lại đồng tình nói với Dương Hạo: "Tôi có thể hiểu được Dương tổng. Dù sao sản nghiệp cũng rộng lớn như vậy, nhiều việc phải làm như vậy, Dương tổng không có thời gian cũng là rất bình thường."
"Ha ha." Nhìn Lưu Di Nhiên trước mắt, Dương Hạo mỉm cười nói: "Toàn việc linh tinh mà thôi. Nếu như có càng nhiều người giúp tôi thì tốt."
Dương Hạo nói cũng không sai.
Hiện giờ hắn có quá nhiều sản nghiệp cần quản lý.
Muốn an nhàn thì chỉ có thể kiếm càng nhiều người đáng tin giúp mình.
Nhưng mà, người đáng tin lại có bao nhiêu?
Dương Hạo nói vậy cũng không phải là vô tình nói.
Mục đích của hắn chính là nói cho Lưu Di Nhiên nghe.
Về phần lý do.
Đương nhiên là kỹ năng Hỏa Nhãn Kim Tinh.
Nhân vật: Lưu Di Nhiên.
Tuổi: 26, cao 1m69, nặng 49kg.
Độ mài mòn: 0.
Năng lực nghiệp vụ: S.
Trung thành: B.
Đây chính là nguyên nhân.
Dương Hạo không ngờ Lưu Di Nhiên nhìn qua có vẻ già dặn này, lại có trị số không thua kém Từ Băng Băng.
Về phần trung thành cấp B, điểm này Dương Hạo không hề thấy lạ.
Bởi vì từ lúc Lưu Di Nhiên thể hiện trong cuộc họp, cho đến bây giờ nàng lại hẹn mình ra gặp mặt riêng là có thể thấy được.
Lưu Di Nhiên này rất có tâm cơ.
Không, tâm cơ là một từ có nghĩa xấu.
Phải là có tâm tư, hiểu quan sát.
Biết cách tối đa hóa lợi ích của bản thân.
Đây chính là Lưu Di Nhiên.
Dưới tình huống Dương Hạo sử dụng các kỹ năng của mình, Lưu Di Nhiên trước mặt hắn không khác gì bị cởi sạch.
Năng lực của nàng, suy nghĩ của nàng, tất cả đều không chạy thoát khỏi cặp mắt của Dương Hạo.
Nếu người ta đã muốn phấn đấu.
Hơn nữa còn có năng lực cấp S.
Đến cũng đến rồi, Dương Hạo tất nhiên sẽ cho người trẻ tuổi cơ hội.
Mà Lưu Di Nhiên hoàn toàn không biết ý nghĩ của mình đã bị Dương Hạo nhìn thấu, thấy Dương Hạo nói vậy thì nàng tìm đúng thời cơ, nói với Dương Hạo: "Tôi nguyện ý chia sẻ và trợ giúp Dương tổng nhiều hơn."
"Ví dụ như?" Dương Hạo nhàn nhạt hỏi một câu.
Nếu là người bình thường, nàng khẳng định sẽ đáp "Ví dụ như tôi!"
Nhưng Lưu Di Nhiên cực kỳ thông minh.
Nàng nhếch miệng mỉm cười nói: "Dương tổng có nhiều sản nghiệp như vậy, tôi nghĩ sẽ không thiếu người tài ba muốn chia sẻ và trợ giúp Dương tổng."
Rất thông minh.
Từ câu trả lời đơn giản của Lưu Di Nhiên, Dương Hạo có thể thấy Lưu Di Nhiên này cực kỳ thông minh.
Nàng không hề làm nổi bật bản thân, trái lại luôn đề cao Dương Hạo.
Thật ra trong lòng mọi người đều hiểu.
Khi Lưu Di Nhiên quyết định đi một mình với Dương Hạo đến quán cà phê này, thì ý đồ của Lưu Di Nhiên đã rất rõ ràng rồi.
Đồng thời ý đồ của Dương Hạo cũng đã rõ ràng.
Chẳng qua hai người chỉ ngầm hiểu với nhau mà thôi.
Nhưng Dương Hạo cũng không có thời gian để lãng phí ở đây.
Thỉnh thoảng chơi đều cũng không sao, nhưng bây giờ Dương Hạo quá bận rộn.
Thấy Dương Hạo đáp lại như vậy, Dương Hạo lại nhún vai nói: "Cô nói không sai. Có điều, rất nhiều người đều không đáng để tôi tin tưởng. Bởi vì tôi chỉ tin tưởng người bên cạnh mình."
Câu trả lời của Dương Hạo hoàn toàn không có vấn đề.
Bởi vì các sản nghiệp của Dương Hạo đều là người nhà hoặc bạn gái quản lý giúp hắn.
Đồng thời Dương Hạo đáp vậy cũng là thể hiện thái độ của mình.
Muốn chia sẻ công tác với mình, đó chỉ có thể là người mình tin tưởng.
Mà Lưu Di Nhiên tất nhiên hiểu ý của Dương Hạo.
Nàng là một người rất thông minh.
Có thể trở thành quản lý bộ phận thiết kế của Byte Dance, nàng tất nhiên cũng có chỗ hơn người.
Theo kế hoạch phát triển của nàng, nàng tự nhận với năng lực của mình, nàng có thể bò cao hơn ở Byte Dance.
Thế nhưng ai biết được.
Ngay sau khi nàng trở thành quản lý bộ phận thiết kế của Byte Dance, thì Byte Dance lại đổi chủ.
Điều này làm rối loạn kế hoạch và mạng lưới quan hệ của nàng.
Công ty đổi chủ, điều động thành viên là việc mỗi một công ty đều phải trải qua.
Cho nên lần này nàng 'may mắn' được phái đến gặp vị Boss mới vẫn luôn không lộ mặt.
Lưu Di Nhiên vô cùng vui sướng.
Đây cũng là vì sao nàng ra sức thể hiện bản thân trong cuộc họp, để Dương Hạo có ấn tượng sâu sắc với mình.
"Không biết làm sao mới có thể trở thành người mà anh tin tưởng đây?"
Nếu Dương Hạo đã nói vậy, Lưu Di Nhiên tất nhiên biết Dương Hạo đang để nàng tỏ thái độ.
Trong quán cà phê.
Lưu Di Nhiên mặc đồ Ol, trong lúc nói chuyện thì cặp đùi đẹp dưới lớp tất đen kia đã đan vào nhau.
Mà một động tác lơ đãng này của nàng.
Giày cao gót trên chân ngọc cũng lơ đãng chạm vào cẳng chân của Dương Hạo.
Mà Dương Hạo cảm nhận được động tác của Lưu Di Nhiên xong, cũng hơi nghiêng người về trước, giống như muốn nói gì đó với Lưu Di Nhiên.
Mà theo động tác của Dương Hạo, Lưu Di Nhiên biết đã đến lúc mình nên đáp lại Dương Hạo.
Theo cơ thể Dương Hạo nghiêng về trước, Lưu Di Nhiên cũng nghiêng người về phía trước.
Khi hai người sắp đầu chạm đầu, Dương Hạo mở miệng.
"Muốn nhận được sự tin tưởng của tôi, đầu tiên phải xem người đó có thành ý hay không. Con người tôi, xưa nay đều không tùy tiện tin tưởng người khác."
Chỉ là hai câu nói đơn giản, rồi Dương Hạo lại ngồi thẳng dậy. ...
Xin lỗi ae, dạo vừa rồi nhà có việc, không có thời gian gõ chữ. Đợt này ít bận hơn, sẽ cố gắng ra đều, mong ae vẫn ủng hộ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?