Dương Hạo lộ vẻ hoài nghi, tuy chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng vẫn bị Lưu Di Nhiên bắt được.
Đối với vị đại boss mới trở thành cổ đông lớn nhất của Byte Dance này, Lưu Di Nhiên cũng không giải thích nhiều, mà chỉ mở miệng nói: "Vâng Dương tổng, bởi vì ngài vẫn không đến Byte Dance, cho nên không biết nhân sự ở công ty cũng là rất bình thường, tôi hi vọng sau nhiệm vụ này, Dương tổng có thể hiểu rõ hơn về tôi."
"Ừm được!' Dương Hạo gật đầu một cái.
Chỉ vài câu đơn giản, Dương Hạo đã giảm bớt nghi ngờ về vấn đề tuổi tác của Lưu Di Nhiên.
Cuối cùng trong cuộc họp này, không ai là người đơn giản.
Mà vị mỹ nữ này, có thể bình tĩnh tự nhiên mà nói chuyện với mình, tố chất tâm lý hiển nhiên là rất tốt.
Cũng không phải là Dương Hạo chém gió.
Hiện giờ Byte Dance là một công ty thế nào chứ?
Mặc dù nó là một công ty có tuổi rất trẻ, nhưng cái gọi là trẻ tuổi này, không phải nói nó được xây dựng muộn.
Mà là mấy năm gần đây, xu thế phát triển của nó quá mạnh mẽ.
Cho nên nói nó trẻ tuổi cũng không quá đáng.
Mà nó có thể phát triển mạnh mẽ như vậy, chỉ có thể nói là bắt được trào lưu của thời đại.
Hiện giờ là thời đại internet, là thời đại của lưu lượng.
Byte Dance có thể bắt được điểm này, mới có thể trở thành một công ty internet thuộc hàng top cả nước, thậm chí là thế giới.
Mà ở trong nước, nó là một tồn tại giống như thần thoại vậy.
Mà chính một đế chế internet như vậy, thế mà lại bị Dương Hạo lặng lẽ cắn mất 50% cổ phần.
Ngay cả vị Trương tổng đã lùi về phía sau của Byte Dance cũng khiếp sợ.
Thậm chí toàn bộ Byte Dance đều khiếp sợ trước tin tức này.
Tài sản nghìn tỷ, nói cắn một nửa liền cắn một nửa?
Hơn nữa còn dưới tình huống không ai biết.
Cho nên mặc kệ là từ điểm này, trong mắt người bình thường thì Dương Hạo tuyệt đối là đại lão trong đại lão, thần hào trong thần hào.
Một cô gái trẻ tuổi lại có thể thản nhiên đối mặt với mình.
Cho nên Dương Hạo mới cảm thấy cô nàng này không đơn giản như mặt ngoài.
"Cảm ơn Dương tổng." Lưu Di Nhiên thấy đã đạt được mục đích, liền lễ phép gật đầu với Dương Hạo, sau đó liền ngồi xuống theo người khác.
Có điều, theo nàng ngồi xuống, lại có mấy khuôn mặt mới đứng lên chào hỏi Dương Hạo.
Đầu tiên là mấy công ty giải trí hàng đầu trong nước, mặc dù hiện giờ phát triển không tốt, nhưng top thì vẫn là top.
Đó chính là công ty giải trí Hoa Nhân.
Thứ yếu là chuỗi rạp chiếu phim Đạt Hâm.
Còn có đài truyền hình Hỗ Thành.
Sau khi mấy người chào hỏi Dương Hạo, Dương Hạo mới chính thức cảm nhận được, hành động lần này có vẻ không nhỏ nha.
"Được rồi, mọi người không cần khách sao nữa! Tôi nghe Phùng tổng nói, mấy ngày nay mọi người đã làm ra không ít phương án, có chuyện gì cần tôi quyết định thì cứ nói ra."
Dương Hạo biết nhiệm vụ của mình hôm nay, cho nên đi thẳng vào vấn đề.
Mà theo Dương Hạo nói ra, Tiêu Mỹ Anh đang ngồi bên cạnh đã đưa cho Dương Hạo một phần văn kiện rất dày, nói: "Thông qua hợp tác của mấy công ty, mấy ngày nay đã tổng hợp được mấy phương án."
"Nhiều vậy. . . cứ nói thẳng luôn đi!" Dương Hạo thấy chồng văn kiện dày như vậy, lập tức không có hứng thú.
"Vâng Dương tổng!" Tiêu Mỹ Anh gật đầu một cái, sau đó quét mắt nhìn mọi người ngồi đây rồi mở miệng: "Các vị, vậy tôi sẽ thay mọi người báo cáo lại cho Dương tổng."
Mọi người cũng không phản đối đề nghị của Tiêu Mỹ Anh.
Mặc dù địa vị của Tiêu Mỹ Anh cũng không cao hơn mấy vị ở đây, nhưng dù sao đây cũng là địa bàn của MS, mà Tiêu Mỹ Anh lại là tổng tài ở đây.
Cho nên Tiêu Mỹ Anh dẫn đầu báo cáo công việc cũng không có gì đáng trách.
Theo Tiêu Mỹ Anh mở máy chiếu trong phòng họp, đại biểu báo cáo công việc cũng chính thức bắt đầu.
Tiêu Mỹ Anh mặc một thân OL, vừa khống chế điều khiển từ xa trong tay, vừa giảng giải tỉ mỉ cho tất cả mọi người ở đây về thành quả của hai ngày hôm nay, đặc biệt là Dương Hạo.
"Dựa theo kế hoạch của Dương tổng, trải qua hai ngày bàn bạc và tổng kết lại, đầu tiên là đột phá ngành giải trí. Dựa theo năm đó ngành giải trí Hàn Quốc xâm lấn giới giải trí của chúng ta, có thể thấy mục tiêu lần này của chúng ta là người trẻ tuổi bên đó."
"Mà chúng ta muốn phát triển và dung hợp vào ngành giải trí bên đó, đầu tiên chính là phải hợp tác và dung hợp. Để nghệ sĩ của chúng ta hợp tác với nghệ sĩ Hàn Quốc, tạo dựng lên các loại chương trình giải trí mà Hoa ha Hàn đều yêu thích. Đây cũng chính là điểm thứ hai cần nhắc đến."
"Có kế hoạch cụ thể chưa?"
Nghe đến đây, thật ra Dương Hạo đã hiểu được rất nhiều.
Hiện giờ không thể so với năm đó, đối thủ cũng hoàn toàn khác biệt.
Như năm đó, giải trí Hàn Quốc xâm lấn giải trí trong nước, một phần là do ngành giải trí trong nước phát triển quá chậm, nên người trẻ tuổi đã bị hấp dẫn rất nhanh.
Mà bây giờ, đối với ngành giải trí Hàn Quốc đã thành một thể hệ riêng mà nói, hiển nhiên là không thể sử dụng phương án như họ đã làm năm đó.
Cho nên, trải qua mấy công ty bàn bạc, phương án cuối cùng chính là liên hợp chế tạo các loại sản phẩm giải trí mà người cả hai nước đều yêu thích.
Cho nên Dương Hạo mới mở miệng hỏi có kế hoạch cụ thể hay chưa.
Mà Tiêu Mỹ Anh cũng không để Dương Hạo thất vọng.
Lần này mỗi công ty đều phái tinh anh của mình đến đây.
Nếu như vậy mà còn không thể làm ra một hạng mục vừa mắt, thế thì tất cả trở về làm ruộng đi thôi.
"Tất nhiên là có, thật ra chúng ta và Hàn Quốc đã có rất nhiều hợp tác, ví dụ như phim ảnh, ví dụ như các game show, vân vân... Chỉ cần chúng ta bắt tay vào từ điểm này, tôi nghĩ chúng ta có thể thành công đặt bước chân đầu tiên vào ngành giải trí bên đó."
Lúc nói đến 'ví dụ như', Dương Hạo cũng khá hào hứng.
Lúc trước Dương Hạo cũng xem qua vài chương trình giải trí do hai bên hợp tác sản xuất.
Chỉ có thể nói. . . bị xâm lấn.
Các sản phẩm này có danh tiếng không tệ trong nước, nhưng bên kia thì căn bản không có gợn sóng nào.
Mà có vẻ như Tiêu Mỹ Anh cũng nhìn ra suy nghĩ trong lòng Dương Hạo.
Nàng lại chuyển PPT và tiếp tục giảng giải.
"Tôi biết Dương tổng đang lo lắng cái gì, thật ra tôi và mọi người ở đây cũng từng có loại lo lắng này, nhưng tôi nghĩ, chúng ta bây giờ không còn là chúng ta năm đó, chỉ cần cố gắng và dốc sức vào làm, nhất định có thể tiến vào ngành giải trí Hàn Quốc."
Thật ra khi Dương Hạo muốn xâm lấn giới giải trí Hàn Quốc.
Đối với người khác, có lẽ chỉ xuất phát từ lợi ích.
Nhưng đối với Tiêu Mỹ Anh mà nói, thì nàng còn mang theo chút ân oán cá nhân.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?