🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 815: Tụ tập MS, biến thành động bàn tơ?

Dương Hạo đương nhiên hiểu ý trong mắt Phùng Mạt Lỵ là gì.

Nhưng đây cũng không phải lần đầu tiên.

Dương Hạo rất lạnh nhạt nói với Phùng Mạt Lỵ: "Bên này thế nào rồi?"

"Có không ít phương án, nhưng lại dính đến quá nhiều công ty. Hơn nữa cần hợp tác xuyên quốc gia, cho nên hiện giờ mọi người đã chọn ra mấy phương án cuối cùng, nhưng vẫn chưa quyết định."

Thấy Dương Hạo đổi chủ đề, Phùng Mạt Lỵ tuy hơi u oán, nhưng thân là tổng tài của Mạch Điền, nàng tất nhiên sẽ không làm lỡ chuyện công việc.

"Nhanh vậy à?"

Dương Hạo hiển nhiên là hơi sững sờ với câu trả lời của Phùng Mạt Lỵ.

Mới chỉ mấy ngày chứ?

Mấy công ty cũng mới đến được hai ba ngày thôi, vậy mà có nhiều phương án như thế rồi?

Thật ra Dương Hạo vẫn hơi coi thường mấy công ty này.

Không.

Là tuyệt đối không thể xem nhẹ mấy cô gái có năng lực nghiệp vụ cấp S bên cạnh Dương Hạo.

Mặc kệ là Tiêu Mỹ Anh hay Phùng Mạt Lỵ, thậm chí là người khác.

Cộng thêm một đám công ty ủng hộ Dương Hạo.

Dưới sự hợp tác của nhiều đội ngũ, làm ra vài phương án cũng là chuyện bình thường.

"Tốc độ bình thường!" Phùng Mạt Lỵ chỉ nhàn nhạt đáp một câu, sau đó lại mở miệng nói: "Vừa hay Dương tổng cũng về rồi, mấy vị quản lý đều đang ở văn phòng! Chúng ta có thể đi qua thảo luận một chút, quyết định phương án cuối cùng."

"Dù sao cũng cần Dương tổng quyết định thì mới có thể tiến hành được. Hơn nữa, dù bây giờ Dương tổng là cổ đông lớn nhất của MS, nhưng nếu muốn thực hiện kế hoạch này, thì Dương tổng vẫn phải qua bên kia một chuyến."

"Cố gắng hợp tác với mấy công ty giải trí bên đó, như vậy các chương trình của chúng ta mới có thể phổ biến ở cả hai nước."

Đều nói phụ nữ trưởng thành và tài trí là mê người nhất.

Mà Phùng Mạt Lỵ bây giờ, tác phong làm việc già dặn, mị lực cá nhân tài trí.

Khiến Dương Hạo không khỏi nuốt nước miếng.

Hôm nay Phùng Mạt Lỵ cũng mặc đồ OL giống như Âu tỷ.

Nhưng bộ đồ của Phùng Mạt Lỵ khác với bộ OL màu vàng nhạt của Trần Hải Âu.

Phùng Mạt Lỵ mặc một bộ OL màu đen như mực, trông khá già dặn.

Nhất là đôi chân dài khiến Dương Hạo lưu luyến không quên kia, nó còn được bao bọc bởi một đôi tất đen.

"Được, vậy chúng ta đi xem một chút đi!"

Dương Hạo gật đầu một cái, không từ chối đề nghị của Phùng Mạt Lỵ.

Nhưng khi Dương Hạo đút tay vào túi, đi theo Phùng Mạt Lỵ vào thang máy chuyên môn của lãnh đạo để lên lầu.

Khoảnh khắc cửa thang máy đóng lại.

Dương Hạo đột nhiên quay người ôm cơ thể cao gầy của Phùng Mạt Lỵ vào ngực.

"Phùng tổng của chúng ta ngày càng mê người rồi!"

"Còn mê người hơn Trần Hải Âu kia ư?" Phùng Mạt Lỵ cười quyến rũ với Dương Hạo.

"Mỗi người một vẻ! Tối có rảnh không? Anh muốn nghe báo cáo về công việc của Mạch Điền!"

"Ha ha ha!" Thấy dáng vẻ chững chạc đàng hoàng mà nói nhăng nói cuội kia của Dương Hạo, Phùng Mạt Lỵ không khỏi bật cười khanh khách.

Tuy nàng rất muốn bàn chút chuyện 'riêng' với Dương Hạo, có điều.

"E rằng hôm nay Dương tổng của chúng ta không thể đi theo một mình em rồi. . . Hay là em chịu thiệt một chút, dù sao hai ngày nữa anh cũng bay sang Hàn rồi, em có thể chờ."

"Hử, là sao?" Dương Hạo hiển nhiên là hơi sững sờ.

Cái gì gọi là không thể theo một mình nàng?

Tối nay chẳng phải chỉ hẹn Âu tỷ thôi sao?

Dương Hạo rất tự tin, một đêm này đi chuyển mấy lần cũng không có vấn đề.

"Lát nữa anh sẽ biết. . ."

Thấy dáng vẻ hoang mang của Dương Hạo, Phùng Mạt Lỵ có chút không nỡ mà rời khỏi lồng ngực mạnh mẽ của Dương Hạo.

Theo thang máy vang 'đinh' một tiếng.

Sau khi cửa thang máy mở ra, hai người làm như không có việc gì.

Tất nhiên, là Phùng Mạt Lỵ làm như không có gì xảy ra.

Còn Dương Hạo thì đang suy nghĩ câu nói vừa rồi của Phùng Mạt Lỵ.

Nhưng chưa đi được hai bước, Dương Hạo suýt ngã ngửa vì đã hiểu ra vì sao Phùng Mạt Lỵ lại nói như vậy.

Bởi vì hắn đi đến cửa chính phòng họp, xuyên qua thủy tinh hơi mờ mà phát hiện.

Má nó!

Sao đều đến rồi?

"Xin mời Dương tổng! Mọi người đang chờ đấy."

Phùng Mạt Lỵ nhìn vẻ khiếp sợ của Dương Hạo, cũng cố nén ý cười.

Thật ra đừng nói là Dương Hạo kinh ngạc, mà Phùng Mạt Lỵ cũng rất kinh ngạc.

Vốn là, Phùng Mạt Lỵ không hề hối hận khi trở thành người phụ nữ của Dương Hạo, cũng không có ý kiến gì.

Thế nhưng ngày hôm qua, sau khi nàng dẫn đội ngũ đến đây, thì nàng cũng bị khiếp sợ.

Nhất là sau khi tiếp xúc với nhau xong, mặc kệ là Phùng Mạt Lỵ hay là những người khác, tất cả đều mơ hồ đoán được.

Mọi người đều có quan hệ với Dương Hạo.

Nhưng tất cả mọi người cũng không tranh cãi hay ầm ĩ gì.

Trái lại tất cả còn cực kỳ ăn ý, coi như không có chuyện gì, dốc sức lên kế hoạch cho Dương Hạo.

"Khụ khụ! Xin chào mọi người. . ."

Dương Hạo cũng là lần đầu đối mặt với cảnh này.

Chỉ thấy trong phòng hợp, Tiêu Mỹ Anh ngồi ở trên cùng, hai bên của nàng là Nghiệp báo Giang Thành, Truyền thông Thiên Mỹ, Giải trí Mạch Điền, văn hóa Hỗ Thành...

Oanh oanh yến yến.

Có người Dương Hạo biết, có người Dương Hạo không biết.

Thuần một sắc mỹ nữ mặc đủ loại OL.

Dương Hạo nhìn qua, cảm giác như đi nhầm vào động bàn tơ.

Đẹp!

Quá đẹp!

Có điều, sao lại có mấy khuôn mặt mới?

Mang theo nghi hoặc này, Dương Hạo vừa chào hỏi vừa đi vào phòng họp.

Tuy nói là động bàn tơ, nhưng đại bộ phận đều là yêu tinh nhà mình.

Mà Tiêu Mỹ Anh, Phùng Mạt Lỵ, Hạ Tuyết. . . thân là các nữ yêu tinh xinh đẹp của Dương Hạo, thì chỉ liếc nhìn Dương Hạo một cái.

"Dương tổng!"

"Chào Dương tổng!"

Tuy đều là người nhà, nhưng dù sao đây cũng là nơi làm việc.

Dương Hạo tiến vào, mọi người vẫn đứng dậy chào hỏi Dương Hạo.

Mà Dương Hạo cũng khoát tay với mọi người: "Đều là người nhà, ngồi đi."

Dương Hạo ra hiệu mọi người ngồi xuống, còn hắn thì rất tự nhiên mà đi đến bên cạnh Tiêu Mỹ Anh rồi ngồi xuống.

Mà Tiêu Mỹ Anh cũng rất tự nhiên kéo ghế cho Dương Hạo ngồi xuống.

Chỉ là khi đại đa số người đều đã ngồi xuống, thì một mỹ nữ đeo kính đen, tuổi khá nhỏ lại chủ động gật đầu với Dương Hạo: "Xin chào Dương tổng, tôi là Lưu Di Nhiên của bộ phận thiết kế bên Byte Dance. Lần này tổng bộ đã phái tôi đến đây để phối hợp với Dương tổng. Xin Dương tổng chiếu cố nhiều hơn."

"Byte Dance?" Dương Hạo đầu tiên là sững sờ, rồi lập tức phản ứng lại.

Thì ra là người của Byte Dance.

Không ngờ mình chỉ chuyển lời qua, người ta liền đưa quản lý bộ phận thiết kế đến đây.

Hơn nữa còn là một quản lý trẻ tuổi và xinh đẹp như vậy.

Xác định đây là quản lý?

Là quản lý leo lên bằng con đường bình thường?

Quá trẻ nha?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...