🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 807: Đại hội bắt đầu

"Ông chú, khẩu vị của chú cũng toàn diện thật đấy!"

Sau khi Tiêu Mỹ Anh rời khỏi văn phòng, Lâm Mạt Mạt mới để điện thoại xuống, đứng dậy đi đến bên cạnh Dương Hạo.

Mà nàng cũng học theo Tiêu Mỹ Anh, nhào vào lòng Dương Hạo, làm nữ kỵ sĩ.

Dương Hạo sờ sờ đùi ngọc của Lâm Mạt Mạt, nói: "Không phải khẩu vị toàn diện, mà là không nỡ tổn thương các cô gái có tình cảm với mình."

"Hừ, viện cớ!" Lâm Mạt Mạt mới không tin mấy lời nói bậy này của Dương Hạo, lườm hắn một cái rồi nói: "Hay em tìm cho chú một bác gái thật lòng thích chú nhé, chẳng lẽ chú cũng chấp nhận?"

Ba!

"A a a a!!"

"Em lại khiêu khích anh?"

Dương Hạo thấy Lâm Mạt Mạt che mông, lập tức định dùng gia pháp.

Cô nàng này, không có việc gì liền diss mình.

Đúng là ba ngày không đánh thì đòi lên nóc nhà.

"Chỉ đùa chút thôi mà! Ông chú, khi nào chúng ta đến Hàn Quốc?"

Lâm Mạt Mạt có thể chất đặc thù của Lâm Mạt Mạt.

Đối với sở thích đặc biệt của ông chú nhà mình, nàng tất nhiên cũng vui vẻ chiều theo.

Diss ông chú này, cũng là sở thích của nàng.

Bởi vì chỉ cần ông chú nhà mình nổi giận, Lâm Mạt Mạt sẽ có thể vui vẻ tiếp nhận trừng phạt.

"Em gấp như vậy làm gì?"

Dương Hạo buồn cười nhìn Lâm Mạt Mạt.

Theo kế hoạch thì Dương Hạo sẽ dẫn Lâm Mạt Mạt đi theo, nhưng không ngờ Lâm Mạt Mạt còn vội hơn mình.

"Chỉ muốn đi ra ngoài giải sầu thôi, em chỉ muốn chơi vui thôi mà!"

Lâm Mạt Mạt nói đơn giản.

Nhưng Dương Hạo lại nghe được tiếng lòng khác.

Đây không phải Dương Hạo dùng kỹ năng, mà là Dương Hạo nhận ra từ thái độ và biểu hiện của Lâm Mạt Mạt.

Bởi vì sắp báo được thù, lại có được một người đàn ông yêu thương nàng, quan tâm nàng, bảo vệ nàng.

Lâm Mạt Mạt đã sống cuộc sống âm u nhiều năm, nhưng nàng còn trẻ, nên thiên tính của phụ nữ sẽ được phóng thích.

"Được rồi, chờ qua bên đó, anh sẽ dẫn em đi giải sầu."

Dương Hạo tất nhiên sẽ không từ chối.

"Ừm!" Cảm nhận được sự cưng chiều của Dương Hạo với mình, Lâm Mạt Mạt cũng ngoan ngoãn gật đầu một cái.

Nhưng một giây sau, Lâm Mạt Mạt lại thì thầm bên tai Dương Hạo.

Mà Dương Hạo nghe Lâm Mạt Mạt nói xong, biểu cảm lập tức trở nên quái dị: "Nào có. . ."

"Có!"

"Không có, ai bảo em là anh thích to?"

Dương Hạo hết ý kiến.

Hắn không ngờ Lâm Mạt Mạt còn rất quan tâm vấn đề này.

Nhưng nói thật.

To nhỏ không quan trọng, Dương Hạo chỉ cần thứ mình thích là được.

Phụ nữ, quả nhiên là một sinh vật thích ganh đua so sánh.

"Có phải anh chê em nhỏ không?"

Lâm Mạt Mạt không có định buông tha cho Dương Hạo.

Nàng hiện giờ cực kỳ để ý việc này.

"Không có." Dương Hạo liếc mắt, nhưng để tỏ lòng của mình, Dương Hạo vẫn giải thích tiếp: "Anh có nhiều bạn gái như vậy, không thể nói ai to thì anh liền thích người đó được. Mạt Mạt nhà ta đẹp như vậy, anh đương nhiên phải thích rồi!"

Con gái mà, phải dỗ dành thôi.

"Anh chỉ biết lừa em! Anh phải giúp em!"

Lâm Mạt Mạt tuy hài lòng với thái độ của Dương Hạo, nhưng nàng vẫn để ý đến việc này.

"Chuyện này. . ." Dương Hạo thấy Lâm Mạt Mạt để mình giúp, thì hơi chần chờ.

"Sao? Không đồng ý?" Lâm Mạt Mạt lập tức trừng mắt lên.

"Giúp, ai không giúp là chó!" Dương Hạo còn có thể làm gì?

Giúp là được.

Còn nữa, không biết cô nàng này biết việc đàn ông có thể giúp chuyện này từ đâu?

"Chủ nhân, đã sắp xếp xong! Tất cả nhân viên và tầng quản lý, bao gồm cả những luyện tập sinh kia đều đã đến phòng hợp!"

Không biết qua bao lâu.

Khi Tiêu Mỹ Anh trở về thì tất cả mọi chuyện đã xong xuôi.

Có lẽ khi đứng trước mặt Dương Hạo, nàng chỉ là một hầu gái ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Nhưng trong mắt người ngoài, Tiêu Mỹ Anh chính là tổng tài.

Nếu như ngay cả vài việc này cũng không làm được, vậy Tiêu Mỹ Anh đúng là không có mặt mũi gặp người.

"Chúng ta đi thôi!"

Dương Hạo gật đầu một cái.

Sau đó liền đứng lên đi theo Tiêu Mỹ Anh ra khỏi văn phòng.

Về phần Lâm Mạt Mạt.

Vừa rồi ăn quá nhiều, hiện giờ đang nằm nghỉ trên sô pha.

Dù sao muốn Dương Hạo giúp nàng phát triển, thì nàng phải trả giá đắt.

Phòng hợp công ty.

Hầu như tất cả mọi người đều đang tò mò về vị boss thần bí này.

Nhất là mấy vị lãnh đạo ngồi ở hàng đầu, biểu cảm của họ âm trầm, xì xào bàn tán với nhau.

"Quá kiêu ngạo, thế mà lại đuổi việc tổ trưởng Kim!"

"Đừng nói nữa, người ta là cổ đông lớn nhất của công ty, cẩn thận bát cơm của mình đi."

"Đúng thế, chúng ta chỉ là người làm thuê, đắc tội với người ta làm gì, đâu cần quan tâm ai làm chủ!"

"Yên lặng theo dõi đi, đây không phải chuyện chúng ta cần quan tâm!"

"Hừ, cứ để tên này ngông cuồng đi, chờ về nước, tôi xem tên ngày còn có gì để ngông cuồng."

"Xuỵt, có người đến. Mọi người đừng hành động quá khích, dù sao đây cũng không phải Hàn Quốc."

". . ."

Phòng họp vốn đang ồn ào, khi một bóng người xuất hiện thì lập tức trở nên lặng ngắt như tờ.

Mà người đến không phải ai khác.

Đúng là Dương Hạo Dương tổng của chúng ta.

Một thân âu phục phẳng phiu, khí chất ngạo thị toàn trường.

Dương Hạo vừa ra sân, liền hấp dẫn tất cả ánh mắt.

Bọn họ lặng ngắt như tờ, không chỉ đại biểu boss lớn nhất công ty MS đã đến.

Mà còn là tràn ngập tò mò với vị boss Dương Hạo này.

Mà sau khi Dương Hạo đi vào phòng họp thì cũng không mở miệng ngay, chỉ sửa sang lại âu phục rồi quét mắt nhìn tất cả mọi người ở đây.

Cộc cộc cộc. . .

Ngay khi tất cả mọi người đang nghi hoặc, thì tổng tài Tiêu Mỹ Anh đã cất bước đi vào, trong tay nàng còn có một phần văn kiện.

Mãi đến khi đi đến trước người Dương Hạo, Tiêu Mỹ Anh mới dừng bước rồi khẽ gật đầu với Dương Hạo.

Mà Dương Hạo cũng gật đầu với Tiêu Mỹ Anh, sau đó không biết Dương Hạo nói gì bên tai Tiêu Mỹ Anh, Tiêu Mỹ Anh lại tiếp tục tiến về phía đài cao.

Động tác thân quen của hai người làm vô số người tò mò.

Mọi người đều đang suy đoán, văn kiện trong tay Tiêu Mỹ Anh rốt cuộc là thứ gì.

Nhưng đáp án rất nhanh đã được công bố.

Chỉ thấy Tiêu Mỹ Anh tiến lên bục, đầu tiên là thử micro một chút.

Thấy tất cả đã ổn thỏa, nàng mới ngẩng đầu nhìn tất cả nhân viên bên dưới, mở miệng nói: "Tôi nghĩ mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, vì sao hôm nay lại mở cuộc họp như vậy. Đồng thời cũng có rất nhiều người đang tò mò về vị đang đứng bên cạnh tôi."

"Tất nhiên, với một số lời đồn trong công ty, nên chắc hẳn mọi người cũng đã đoán được gì rồi. Không sai, mọi người đã đoán đúng!"

"Vị này chính là cổ đông lớn nhất của công ty MS chúng ta, cũng là chủ tịch của công ty chúng ta."

"Mời mọi người hoan nghênh, hoan nghênh chủ tịch Dương Hạo của chúng ta!"

Theo Tiêu Mỹ Anh nói ra, nàng dẫn đầu vỗ tay.

Mà nhân viên phía dưới, tuy vẫn còn mơ hồ, nhưng khi Tiêu Mỹ Anh bắt đầu vỗ tay, thì hầu như tất cả nhân viên đều vỗ tay theo Tiêu Mỹ Anh.

Chỉ có mấy vị tầng quản lý ngồi hàng đầu là vỗ tay cho có.

Nhưng tất cả hành vi của bọn họ, đều bị Dương Hạo nhìn rõ ràng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...