🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 806: Tự lộ thân phận

"Cậu. . . cậu là ai? Cậu dựa vào cái gì mà nói như vậy?"

Kim Tae Jung không ngờ người đàn ông trước mặt này lại quả quyết như vậy.

"Có lẽ đã biết rõ lại còn giả bộ hồ đồ nhỉ! Tôi là ai, chẳng lẽ tổ trưởng Kim, à không, Kim tiên sinh không biết sao?"

Dương Hạo cười lạnh nhìn Kim Tae Jung.

Mà hắn vừa nói xong, Kim Tae Jung liền á khẩu không trả lời được.

Đúng vậy.

Kim Tae Jung đã đoán được thân phận của Dương Hạo.

Vị này chính là cổ đông lớn nhất của công ty MS.

Nếu như là ở Hàn Quốc, Dương Hạo chính là chủ tịch đại nhân hay hội trưởng đại nhân của công ty MS.

Lời nói của Dương Hạo giống như sấm sét giữa trời quang.

Kim Tae Jung nghe thấy lời nói của Dương Hạo, đồng thời toàn bộ nhân viên ở khu làm việc cũng nghe thấy lời nói của Dương Hạo.

"Trời ạ, vị soái ca này rốt cuộc là ai?"

"Quá trâu bò rồi, đây là đuổi việc tổ trưởng Kim rồi ư?"

"Trời đất, không thể nào! Chẳng lẽ vị này chính là thần hào trong truyền thuyết đã thu mua công ty MS?"

"Có lẽ là đúng rồi, bằng không vì sao Tiêu tổng vẫn luôn đi theo sau chứ."

"Quá kinh người, tôi còn tưởng vị soái ca này là người của tổng bộ chứ."

"Xuỵt, nói nhỏ thôi, mọi người yên lặng theo dõi đi!'

". . ."

Nghe tiếng nghị luận chung quanh, Kim Tae Jung rốt cuộc phản ứng lại.

Mình bị làm sao vậy?

Làm sao lại. . .

Kim Tae Jung biết kết cục của mình.

Đừng tưởng rằng Dương Hạo đuổi gã, thì gã còn có thể trở về Hàn Quốc và phát triển.

Bởi vì từ tin tức mà tầng quản lý của MS nhận được, vị đại lão Dương Hạo này tuyệt đối là 'mãnh long quá giang'.

Còn mình. . .

"Được rồi, dọn dẹp đồ vật rồi xéo đi!"

Dương Hạo thấy Kim Tae Jung cuối cùng cũng ý thức được gì đó, hắn cũng không muốn nói nhảm với tên này nữa.

Nhưng sau khi nói xong, Dương Hạo lại quay sang nói với Tiêu Mỹ Anh: "Tiêu tổng, chuẩn bị cho vị tổ trưởng này một chiếc vé máy bay bạng nhất để về nước đi! Còn Kim tiên sinh, tôi biết hợp đồng của anh ở Hàn Quốc, mời anh mang theo câu nói của tôi trở về tổng bộ."

"Câu gì?" Kim Tae Jung hiện giờ thấy rất khó chịu.

Gã thật sự không ngờ vị đại lão thần bí này lại quyết đoán như vậy, không cho mình một cơ hội nào.

"Nói cho bọn họ biết, ít ngày nữa Dương Hạo tôi sẽ đi qua đó để chính đốn lại công ty MS! Bảo họ chuẩn bị cho tốt đi, đừng để tôi phải giúp họ dọn dẹp, hiểu không?"

"Ừng ực!" Thấy ánh mắt lạnh giá của Dương Hạo, Kim Tae Jung chật vật nuốt nước miếng.

Gã hiểu được vị đại lão này có ý gì.

Thế nhưng gã dám phản kháng sao?

Tuy gã kiêu ngạo, cũng xem thường mọi người ở đây.

Nhưng bây giờ, gã đã sống ở đây nhiều năm, cũng biết bên này phát triển rất nhanh.

"Vâng boss!" Kim Tae Jung cuối cùng vẫn cúi đầu.

Hiện giờ gã chỉ hi vọng mình trở về Hàn Quốc xong, phía trên có thể cho mình về hưu.

Không sai, chính là về hưu.

Bởi vì gã biết, tương lai của gã ở công ty đã hoàn toàn chấm hết.

"Cảm ơn!"

Dương Hạo chỉ mỉm cười gật đầu một cái, sau đó liền vòng qua Kim Tae Jung rồi tiếp tục đi dạo.

Về phần tại sao Kim Tae Jung lại gọi Dương Hạo là boss mà Dương Hạo cũng không phản đối.

Bởi vì điều này cũng là cách thừa nhận thân phận của Dương Hạo.

Mà Kim Tae Jung chưa trở về Hàn QUốc để giải trừ hợp đồng, thì gã vẫn là nhân viên của công ty MS.

Tiếp đó.

Bởi vì Dương Hạo vừa tự lộ thân phận, nên khi hắn đi dạo quanh toàn bộ công ty, thái độ của tất cả nhân viên đều thay đổi.

Nhưng điều này lại khiến Dương Hạo không khoái, cho nên hắn đi thẳng đến phòng làm việc của Tiêu Mỹ Anh.

"Chủ nhân, vừa rồi chủ nhân quá ngầu rồi!"

Trong văn phòng không có người, Tiêu Mỹ Anh không thể kìm hãm được nội tâm kích động, bay thẳng đến lồng ngực của Dương Hạo.

Nếu không phải cố kỵ nơi này là văn phòng.

Có lẽ Tiêu Mỹ Anh đã trực tiếp lên ngựa và rong ruổi rồi.

Nhưng dù vậy, một nụ hôn nồng nhiệt vẫn là không tránh khỏi.

"Dì này, chẳng lẽ dì lại muốn ông chú nhà tôi tắc thở à?"

Ngay khi Tiêu Mỹ Anh mạnh mẽ đáp lại Dương Hạo, Lâm Mạt Mạt lại lên tiếng cắt ngang.

"Em gái, nếu ghen thì có thể cùng lên! Dì đây không ngại!"

Tiêu Mỹ Anh đã nhìn thấu, tiểu loli này rõ ràng là đố kỵ mình.

Ba!

"Ah!!!"

"Đừng nghịch!" Dương Hạo tức giận thưởng cho Tiêu Mỹ Anh một bàn tay.

Tất nhiên, Dương Hạo vẫn tuân theo thái độ bình đẳng, nên cũng liếc nhìn Lâm Mạt Mạt, nói: "Dù sao cũng là người một nhà, em đừng kích thích Mỹ Anh nữa."

"BIết rồi!" Lâm Mạt Mạt lườm Dương Hạo một cái, sau đó liền nằm chơi điện thoại trên sô pha.

"Cám ơn chủ nhân."

Hành vi này của Dương Hạo khiến Tiêu Mỹ Anh rất ấm lòng.

Từ điểm này có thể nhận ra, nàng cũng có một chỗ trong lòng chủ nhân.

Điều này khiến nội tâm kích động của Tiêu Mỹ Anh lại được thăng hoa.

"Được rồi, đừng phát tình nữa! Có lẽ bên kia đã biết tình hình của anh rồi, mà bên chỗ này chỉ có một cái xác rỗng, ngoài trừ mấy luyện tập sinh không nóng không lạnh ra, thì chẳng còn gì khác. Thật sự không hiểu em làm tổng tài thế nào nữa."

Thông qua quan sát của Dương Hạo, hiện giờ nơi này chỉ là một cái xác rỗng.

Đừng thấy có quy mô hơn 100 người, nhưng tất cả đều không có việc để làm.

Điều này khiến cho Dương Hạo cảm thấy tẻ nhạt vô vị.

"Cũng hết cách rồi, hiện giờ giải trí Hàn Quốc rất khó phát triển ở trong nước. Nhất là hai năm trước, công ty MS còn muốn hủy bỏ chi nhánh này. Hai nay gần đây, tổng mộ mới điều một số nghệ sĩ qua bên này, bằng không. . . Haiz!"

Thật ra Tiêu Mỹ Anh hiểu rõ tình hình bên kia hơn Dương Hạo.

Tuy bọn họ không thừa nhận, nhưng giải trí Hàn Quốc đã không còn được như xưa nữa.

"Được rồi, tự nhiên than thở cái gì, như vậy không phải đúng ý chúng ta sao?"

"Cũng đúng!" Tiêu Mỹ Anh nghe vậy cũng lên tinh thần.

Bởi vì Dương Hạo nói không sai.

Giải trí Hàn Quốc không bằng xưa, cũng hợp ý Dương Hạo.

Như vậy kế hoạch của Dương Hạo mới có thể tiến hành dễ dàng hơn.

"Đi chuẩn bị đi, gọi tất cả mọi người đến họp đi!"

"Vâng chủ nhân!" Tiêu Mỹ Anh có chút không nỡ, nhưng chỉ cọ cọ vài cái lên người Dương Hạo.

Sau đó mới lưu luyến không rời mà đi làm việc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...